Chương 3

Nhìn người hầu dọn đồ ăn xuống, Thẩm Nghiên bỗng thấy không được tự nhiên cho lắm. Không ngờ mình lại ăn khỏe đến vậy, đúng là hành động siêu cấp dọn đĩa (1)!

Sau khi đi dạo một vòng tiêu bớt thức ăn với Đông Phương Bất Bại, Thẩm Nghiên mới lên tiếng.

"Đông Phương, trong giáo phái vẫn còn chút việc cần ta phải đi xử lý. Tối nay ta sẽ qua." Dù gì thì nguyên chủ Dương Liên Đình cũng đã để lại cho hắn một đống nợ nần!

"Được, ta chờ Liên đệ. Nhưng đệ đừng để bản thân quá mệt đấy. Thuộc hạ được nuôi là để làm việc, nếu không thì nuôi làm gì..." Nhìn thấy sát ý thoáng qua trong mắt của Đông Phương Bất Bại, Thẩm Nghiên cũng gật đầu, dù sao hắn cũng là một gã gian thần, chỉ là bây giờ đã buông bỏ vẻ hung ác mà thôi.

Đông Phương Bất Bại nhìn Thẩm Nghiên đi xa, trong mắt lóe lên một tia u ám.

"Đi theo, tra xem mấy ngày nay hắn tiếp xúc với ai?"

"Vυ"t" một tiếng, bóng đen vụt qua.

Lúc này, Thẩm Nghiên vừa về đến phòng đã mở bảng thông tin của mình ra.

ID: Thẩm Nghiên (Dương Liên Đình)

Mã số:

Giới tính: Nam

Tuổi: 26

Chiều cao: 187cm

Trí lực: 9 (bình thường 6~10.)

Sức mạnh: 12 (Bình thường 10)

Thần thức: 15 (bình thường 10)

Sức mạnh: 12 (Bình thường 10)

Tư chất: 5 (Bình thường 5-10)

Võ công: Hắc Phong Quyền (Cấp thấp), Bá Đao Pháp (Cấp thấp)

Kỹ năng: Không

BUFF vĩnh viễn: Tϊиɧ ɖϊ©h͙ biến dị (Vàng)

Nhìn vào bảng thông tin của mình, Thẩm Nghiên nhận ra, ngoại trừ thần thức của mình hơi cao thì những chỉ số khác không hơn được người bình thường mấy số. Phải biết đây là thế giới võ hiệp, nhưng nhìn vào cái tư chất này xem? Bảo sao dễ bị hạ gục như vậy.

"Tiểu Tam, thế giới này có linh khí không?" Nếu có, cho dù có luyện đến cấp thấp nhất là Luyện khí thì vẫn đủ để vượt xa cấp độ tông sư ở đây.

[Ký chủ, ngài không cần phải nghĩ đến mấy cái này đâu. Đây chính là thế giới võ hiệp, căn bản không có cái gọi là linh khí.]

Được rồi, vốn hắn định dùng buff, nhưng xem ra là không dùng được rồi.

Nghĩ một lúc, bất kể cốt truyện tiếp theo như thế nào, hay là nhiệm vụ mà Đông Phương cần hoàn thành? Tất cả đều cần có võ lực bên mình, may mắn là hắn có Tiểu Tam, đổi được tư chất đan, nếu không chỉ dựa vào tư chất của nguyên chủ và võ học cấp thấp này, chẳng phải đi đến đâu cũng phải kêu Đông Phương cứu mạng sao!

Nghĩ đến đây, hắn lấy đan tư chất đan ra, đan dược lập tức xuất hiện trong tay.

Viên đan dược đen xì chẳng khác gì viên sơn tra hoàn ăn hồi nhỏ. Thẩm Nghiên đưa lên mũi ngửi, một mùi đắng chát xộc vào.

Hắn nhìn một lúc, sau đó không do dự mà lập tức ném vào miệng, nhai hai cái rồi nuốt xuống.

Lúc đầu còn chưa cảm thấy gì. Lúc sau, một cơn đau nhói lan khắp toàn thân Thẩm Nghiên. Cơn đau này không thể diễn tả thành lời, không thể giải tỏa, chỉ cảm thấy toàn thân từ đầu đến chân, từng sợi xương, từng tấc da, từng giọt máu, đều bị người ta dùng bánh xe đá khổng lồ nghiền nát một cách chậm rãi, đau đớn không chịu nổi.

[Ký chủ, ngài cố gắng chịu đựng, sắp xong rồi.] Nhìn thấy ký chủ của mình đau đớn lăn lộn, lại không thể uống thuốc giảm đau, hệ thống cũng không có cách nào khác, chỉ có thể để ký chủ chịu đựng.

Không lâu sau, mồ hôi thấm ướt áo, không biết qua bao lâu, cơn đau mới dần tan đi, Thẩm Nghiên vịn vào ghế, thở dốc một lúc mới chậm rãi ngồi dậy.

"Tiểu Tam, mày, sao không nói đan dược này đau như vậy?" Nếu sớm biết đau như thế, hắn đã cân nhắc thêm một lúc rồi.

[Tại ngài không hỏi, ký chủ.]

... Được rồi, vẫn là lỗi của hắn, nghĩ một lúc rồi mở bảng thông tin.

ID: Thẩm Nghiên (Dương Liên Đình)

Mã số:

Giới tính: Nam

Tuổi: 26

Chiều cao: 187cm

Trí lực: 9 (Bình thường 6~10.)

Sức mạnh: 12 (bình thường 10)

Thần thức: 15 (bình thường 10)

Sức mạnh: 12 (Bình thường 10)

Tư chất: 5+10 (Bình thường 5-10)

Võ công: Hắc Phong Quyền (Cấp thấp), Bá Đao Pháp (Cấp thấp)

Kỹ năng: Không

BUFF vĩnh viễn: Tϊиɧ ɖϊ©h͙ biến dị (Vàng)

Nhìn vào chỉ số 15, không uổng công hắn đau đớn lâu như vậy.

Tiếp theo là phải tìm một môn võ học, nghĩ đến môn võ học đỉnh cao của thế giới này: "Độc Cô Cửu Kiếm."?? Không được, đó là cơ duyên của Lệnh Hồ Xung, chủ yếu là người ta cũng không coi trọng hắn.

"Quỳ Hoa Bảo Điển” ?? Cái này càng không được, hắn còn phải cho Đông Phương Hạnh (tính) phúc nữa chứ.

"Dịch Cân Kinh." ?? Không được, mấy người Thiếu Lâm sẽ không cho hắn đâu.

"Cửu Dương Chân Kinh." Không tệ, lấy cái này đi. Mặc dù môn võ học này chưa từng xuất hiện trong Tiếu Ngạo Giang Hồ nhưng theo trí nhớ của Ỷ Thiên, môn võ học này hẳn vẫn còn trong bụng con vượn trắng trên núi Côn Lôn.

Con vượn xám đó rất may mắn. Ở Côn Lôn nó lấy đào tiên làm thức ăn, lại được linh khí của trời đất nuôi dưỡng nên dù đến nay nó đã sống hơn chín mươi năm nhưng vẫn rất khoẻ mạnh. Lông trên người cũng chuyển từ đen sang trắng, biến thành một con vượn trắng.nhưng bộ kinh thư đó lại được giấu trong bụng nó, khiến nó lúc nào cũng đau đớn, thỉnh thỉang còn xuất hiện vài cái mụn trên bụng. Mãi đến khi Vô Kỵ lấy bộ kinh thư ra hộ nó, bụng nó mới dần thoải mái hơn

Cửu Dương Thần Công này là một môn nội công thuần túy, tất nhiên nó cũng là môn nội công tuyệt đỉnh nhất. Những môn tâm pháp nội công thuần túy khác có thể sánh ngang với nó, đại khái cũng chỉ có Dịch Cân Kinh của Thiếu Lâm và Tiên Thiên Công của Toàn Chân. So với Dịch Cân Kinh và Tiên Thiên Công, Cửu Dương Thần Công có ưu thế hơn: Dịch Cân Kinh tu luyện tiến triển chậm, Tiên Thiên Công yêu cầu thiên phú quá cao.

Nhưng Cửu Dương Thần Công lại không có những vấn đề này. Thứ nhất, Cửu Dương Thần Công rất dễ học: Giác Viễn không có chút căn cơ võ học nào, trong tình huống không có người khác chỉ điểm, chỉ dựa vào bản thân tâm pháp đã luyện thành nội lực cực kỳ thâm hậu; Trương Vô Kỵ có một chút căn cơ Cửu Dương Công của Võ Đang nhưng khi tình cờ có được Cửu Dương Chân Kinh cũng chỉ là một thiếu niên mười mấy tuổi, kiến thức võ công đều là hạng bét, vậy mà cũng tự mình mò mẫm luyện được toàn bộ chân kinh, có thể thấy tương đối mà nói Cửu Dương Thần Công vẫn dễ học hơn nhiều. Thứ hai, Cửu Dương Thần Công tiến triển rất nhanh: Trương Quân Bảo cũng không có căn cơ võ học, theo Giác Viễn luyện bừa (thực sự là luyện bừa, Giác Viễn không dạy tử tế), lúc mười mấy tuổi nội lực đã ngang ngửa Hà Túc Đạo được coi là cao thủ nhất lưu.

Cho nên có thể nói, đây là môn võ học được tạo ra dành riêng cho Thẩm Nghiên hắn, xem ra hắn phải sớm ngày lấy được môn công pháp này trong tay mới được.

Chỉ là giáo phái này, mình cũng nên chỉnh đốn lại cho tử tế, bị chủ cũ và đám chân chó của hắn làm cho ô uế, dù sao cũng là nhà tương lai của Đông Phương và mình.

Thẩm Nghiên dựa vào trí nhớ trong đầu, tìm được kho chứa và nơi cất sổ sách.

Hắn bước nhanh vào.

"Quản gia Dương, sao hôm nay ngài lại đến đây vậy?" Một người đàn ông thấp lùn nhưng mặt mày tươi cười ở phía đối diện tiến về phía hắn. Thẩm Nghiên nghĩ ngợi, kẻ này cũng là một trong những tên chân chó của nguyên chủ.

Chỉ là người này khôn ngoan hơn chủ cũ nhiều, không những tham ô rất nhiều mà còn lừa trên gạt dưới, với cái đầu óc lợn của chủ cũ, lợi ích đều bị người này chiếm hết, tiếng xấu lại đổ lên đầu chủ cũ, bị người ta bán rồi còn đếm tiền cho người ta.

"Sao? Ý ngươi là ta không được đến đây?" Nhìn thấy vẻ mặt âm trầm của Thẩm Nghiên hôm nay, không hề biến sắc, hai mắt nhìn chằm chằm vào hắn. Chẳng lẽ là một số việc mình làm đã bị phát hiện??? Có phải là số tiền 3 vạn lượng tham ô lần trước không, hay là bảo vật tiến cống?? Lý Phúc càng nghĩ càng thấy rùng mình…

Phải biết, bình thường Dương Liên Đình là một người vui buồn gì đều hiện rõ hết trên mặt. Bây giờ sắc mặt hắn lại mặt âm trầm đến như vậy mới khiến người ta sợ hãi.

Chú thích:

1. Siêu cấp dọn đĩa (tiếng Trung: 光盘行动; bính âm: Guāngpán xíngdòng) hay Chiến dịch sạch bát sạch đĩa là một chiến dịch được khởi xướng từ năm 2013 nhằm chống lãng phí thực phẩm và đảm bảo an ninh lương thực tại Trung Quốc.