Quyển 3 - Chương 2: SSR, SR - thu hoạch lớn

Hệ thống thực nghiệm thiết bị che chắn này cho cậu mấy ngày nay, mỗi ngày chỉ biết hì hì hì [Thiết bị che chắn này thực sự rất dễ sử dụng, tôi vừa lên diễn đàn cùng hệ thống cao cấp nói chuyện, cho hắn tức chết cũng không tra được thế giới chúng ta đang ở.]

Dư Ổ: [Ồ. ]

Mệt mỏi, não mệt, tim cũng mệt, không biết thế giới trước đã xảy ra chuyện gì rồi. Trước khi rời đi, hệ thống hắc liên hoa này đã mua một cái máy thiết bị che chắn, có thể che giấu vị trí cậu đang ở, hơn nữa còn có thể che chắn ngoại hình của cậu khỏi các hệ thống và vật chủ ngoại lai khác. Chỉ những SSR mới có thể nhìn thấy diện mạo thực sự của cậu.

Dư Ổ thở phào nhẹ nhõm nhưng đồng thời cũng rất buồn bực, không biết Khương Vũ vì chuyện này mà gϊếŧ chết cậu không. Từ trong miệng hệ thống biết được Khương Vũ tên sát thần tàn nhẫn độc ác. Ôi cái cuộc đời này!

Thơm, lỗ da^ʍ chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠, mùi thơm ngọt ngào tràn khắp trong xe, du͙© vọиɠ trong cơ thể không kiểm soát được, chỉ cần trong đầu có ý nghĩ, cơ thể sẽ ngứa ngáy chảy nước. Nếu lần này không gặp được SSR, cậu sẽ tìm một người thuận mắt giải quyết trước.

Đang lúc còn đang mơ màng, cửa xe “cạch” một phát bị mở ra, bên ngoài truyền đến một tiếng cười nhạo, lười biếng không tự chủ vang lên, "A Trạch, có vẻ cậu ở bên ngoài chơi rất vui, căn cứ nào có..."

“Ai?” Một giọng nói lạnh như băng khác đột nhiên vang lên, Dư Ổ vừa ngước mắt liền bắt gặp một đôi mắt đen như mực, sát khí lóe lên trong đôi mắt lạnh lùng kia, dí họng súng chạm vào trán cậu, khiến cậu sợ đến mức kinh hãi vội vàng nói: “Đừng gϊếŧ tôi, tôi là người!”

Tiếng “cạch” vang lên, một bàn tay chặn ở bên cạnh, giọng nói lười biếng không kiềm chế lại vang lên, “A Trạch, là người.

Lộ Hoài Châu nghiêng người qua, nhìn thấy cái người lấm lem bùn đất này đang làm bẩn ghế sau, hắn chậc một tiếng sau đó thu hồi tầm mắt: “Vẫn nên gϊếŧ đi.”

Dư Ổ: " ... "

Gϊếŧ con mẹ nhà anh ý!

" Đừng, đừng gϊếŧ tôi... " Dư Ổ mềm giọng đáng thương nói: " Xin đừng gϊếŧ tôi ... "

Lỗ tai Lộ Hoài Châu giật giật “Giọng nói không tồi.” Hắn xoa xoa mũi, đôi mắt sâu hiện lên tia du͙© vọиɠ "A, Trạch, cậu có ngửi thấy mùi gì không, rất giống mùi dâʍ ŧᏂủy̠ dâʍ đãиɠ."

Lời vừa nói ra, hai người đồng loạt nhìn về phía thiếu niên bùn đất bẩn thỉu nằm trên ghế sau.

Dư Ổ cũng nhìn thấy rõ diện mạo của hai người họ, SSR Lộ Hoài Châu diện mạo sắc bén, mày rậm mắt sâu, tóc ngắn dài một tấc, mặc quân phục T ngắn, lộ ra cánh tay vạm vỡ, thân hình cao lớn như Phàn Diên.

Mẹ nó, cái dáng người cao lớn này khiến lỗ hậu Dư Ổ ngứa ngáy, mà người đàn ông bên cạnh SSR cũng rất cao ráo đẹp trai, không phải đẹp trai kiểu lạnh lùng, da trắng tóc đen, đôi mắt sâu như vực không thể nhìn thấy điểm cuối, vóc dáng thon dài, mặc quân phục chiến đấu màu đen đang chĩa súng vào cậu.

Hệ thống rất biết điều hiển thị thông tin người kia.

Hệ thống: [Kỳ Trạch, là phó tướng của ba Lộ Hoài Châu, được chỉ thị đưa Lộ Hoài Châu về căn cứ an toàn Hoa Thành. Giá trị khí vận SR, tuy không mạnh như SSR nhưng cũng tạo cho cậu chút trợ giúp.]

Dư Ổ: [SR à...]

Với vẻ ngoài nổi bật như vậy, Dư Ổ còn nghĩ đó là SSR, khi cậu đang tích nước mắt chuẩn bị giả bộ đáng thương, thì giọng nói gắt gao ở bộ đàm đột nhiên vang lên, “Boss, có một thủy triều tang thi từ phía tây hướng về phía này, nhanh đi mau!"

Lộ Hoài Châu kêu một tiếng "Đệt ", hắn đạp ga lao ra ngoài. Dư Ổ bị đẩy từ ghế sau lăn xuống gầm ghế, khiến cậu đau kêu rên một tiếng:"Um a ... "

Chiếc Hummer đột nhiên phanh gấp xẹt một tiếng, yết hầu Lộ Hoài Châu lên xuống "Mẹ nó, bày cái tiếng dâʍ đãиɠ cho ai nghe."

Hắn lại đạp ga, nếu để ý sẽ thấy chỗ háng đã gồ lên một cục, chiếc quần ngụy trang của người đàn ông đã Đã được nâng lên, Kỳ Trạch trầm ngâm liếc nhìn ghế sau một cái, sát khí trong mắt càng thêm nồng đậm, một dòng nước nhỏ tràn ra dọc theo ngón tay tái nhợt.

Chiếc Hummer sửa đổi đè lên đám tang thi lao tới như nghiền bắp cải. Sau khi bánh xe đi qua, ngọn lửa từ đâu bốc cháy tạo thành một bức tường lửa. Đôi mắt đen láy của Lộ Hoài Châu trở nên hưng phấn. Hắn cảm nhận được dị năng người bên cạnh dao động, cũng không quay đầu lại nói: "A Trạch, giữ người này lại, anh bạn nhỏ này trên người có mùi thơm không tồi, không biết ăn vào có vị gì.”

Dư Ổ kìm nén du͙© vọиɠ của mình, nhìn cột nước sát khí đang tiến đến, cột nước sừng sững trước mặt, khí tức sát khí ẩn chứa trong đó khiến Dư Ổ không nghi ngờ gì nữa là có thể tiễn cậu đến thế giới tiếp theo ngay lập tức, nhưng cột nước rốt cục lại thi trở về, Dư Ổ chết khϊếp nằm oặt xuống như sắp thăng thiên.

Dư Ổ: [Hệ thống, SR này xảy ra chuyện gì? ]

Hệ thống cũng khó hiểu: [Không rõ.]