Chương 53

"Con điếm thối, không biết xấu hổ, ăn mặc như vậy, vừa nhìn đã biết là làm gái, giả vờ thanh cao cái gì!"

Thanh niên cà chớn này dường như không chịu bỏ qua, cư nhiên lên tay bắt lấy cánh tay của Lưu Nhân Nhân.

"Con mẹ nó, thằng chó kia, buông ra, mày muốn thêm wechat của ai đấy, mày lại động tay động chân một chút thử xem?" Trương Khánh Sơn đứng lên vẻ mặt nổi giận.

Bạn gái mình hẹn ra, bị người ta đùa giỡn trước mặt, thế này có thể nhịn được sao?

Trương Khánh Sơn xông đạp một cước.

"Thằng ranh mày dám đánh tao..." Thanh niên cà chớn vừa định đánh trả, bỗng phát hiện phía sau Trương Khánh Sơn lại đi tới ba người, rõ ràng là một nhóm, một chọi bốn, đánh không lại.

"Đánh mày thì sao? Bạn gái của anh em tao, mày cũng dám trêu chọc, mày muốn ăn phải không?” Tần Chí Viễn quát lớn.

- Tốt, bọn mày đông người, coi như bọn mày giỏi!

Thanh niên cà chớn vứt bỏ điếu thuốc, giống như đã chấp lùi bước.

- Hừ, còn tưởng rằng trâu bò cỡ nào, không nghĩ tới chính là một tên hèn nhát!

-Lão nhị, được đấy, bình thường nhìn cậu thành thành thật thật, không nghĩ tới thời khắc mấu chốt lại ra sức như vậy, nói động thủ là động thủ, rất đàn ông!

Hồ Đại Hải và Tần Chí Viễn lần lượt khen ngợi.

"Khà khà! Thật ra cũng không có gì, loại người này khinh dễ người yếu sợ kẻ mạnh mà thôi! ”

Trương Khánh Sơn vẻ mặt ngượng ngùng sờ sờ ót, sau đó liếc nhìn Lưu Nhân Nhân một cái.

Ai biết ánh mắt Lưu Nhân Nhân lại nhìn chằm chằm Lâm Phi.

- Lâm Phi, vừa rồi cám ơn anh thay em giải vây, còn có Khánh Sơn nữa, cũng cảm ơn mọi người!

"Tôi vừa rồi... Hình như cũng không làm gì đi, cô muốn cảm ơn thì cám ơn Khánh Sơn đi! ”

Lâm Phi vẻ mặt ngây thơ, anh từ đầu đến cuối, đừng nói động thủ, ngay cả một câu cũng không nói, chỉ là đơn thuần đứng ở phía sau Trương Khánh Sơn nhìn mà thôi, Lưu Nhân Nhân này, đối với người nên cảm ơn thì không cảm ơn, người không nên cảm ơn lại muốn cảm ơn, có phải đầu bị lừa đá hay không?

Lúc này, Triệu Hiểu Huyên đi tới.

- Lâm Phi, nếu không mấy người các anh đi trước đi, người kia vừa nhìn qua đã biết là một tên côn đồ, gã sẽ không từ bỏ ý đồ gây chuyện đâu, không chừng đợi một chút nữa gã sẽ tìm thêm người ngăn cản các anh!

Triệu Hiểu Huyên nói lời này có vài phần đạo lý.

Lâm Phi nghĩ, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, nếu người kia thật sự tìm người chặn đường bọn họ, vậy chịu thiệt chính là bọn họ. Lâm Phi vừa định nói chuyện, sắc mặt Trương Khánh Sơn có chút khó coi cắt đứt lời anh, "Thằng Tư, nếu muốn đi mày đi trước đi, hôm nay tao sẽ không đi, sợ hãi đéo gì, sợ cái l*иg, gã thật sự tìm người tới ông đây cũng không sợ! ”

Trương Khánh Sơn hiển nhiên là đang tức giận, anh ta không phải kẻ ngốc, rõ ràng có thể nhìn ra ánh mắt Lưu Nhân Nhân nhìn Lâm Phi có chút khác thường, đương nhiên, nam sinh đều tương đối để ý thể diện, Triệu Hiểu Huyên, một nữ sinh chạy tới khuyên nhủ bọn họ rời đi, để cho bọn họ biết khó mà lui, là thanh niên máu nóng không ai thích nghe loại lời khuyên bảo này.

Càng đừng nói tên kia cũng không nhất định sẽ tìm người chặn đường bọn họ, nếu chỉ là bởi vì một điều kiện giả thiết đã bị hù dọa, bèn có vẻ quá yếu đuối!

- Yên tâm đi, Khánh Sơn, đều là anh em, chúng ta khẳng định đều sẽ không đi, có vấn đề cùng nhau giải quyết, phải đánh thì cùng đánh!

Hồ Đại Hải vỗ vỗ bả vai Trương Khánh Sơn.

- Đến đây đi, lên mạng bắt đầu làm trận, Lưu Nhân Nhân, em cứ ngồi bên cạnh Khánh Sơn đi!

Tần Chí Viễn mặt không biểu tình, nháy mắt.

Để Lưu Nhân Nhân ngồi bên cạnh Trương Khánh Sơn.

-Vậy thì được rồi!

Lưu Nhân Nhân hứng trí không cao gật đầu đáp ứng, cô thật ra là muốn ngồi bên cạnh Lâm Phi, tuy thế cũng không thể biểu hiện quá rõ ràng.

Lâm Phi cảm thấy mình có chút vô tội nằm không cũng trúng đạn, anh hiểu được phần nào tâm tình của Trương Khánh Sơn.

Bạn gái mình hẹn ra, lại đối với một người bạn cùng phòng biểu hiện ra thái độ không tầm thường, thế này quá dễ mất lòng anh em!

Nhưng Lâm Phi cũng không có thông đồng với Lưu Nhân Nhân, tuy rằng vừa rồi trong đầu có xúc động muốn tuột cái váy ngắn của cô ta một lần, nhưng đó chỉ là suy nghĩ thoáng qua, cũng không phải nghiêm túc, chứng cớ chính là hệ thống tán tỉnh cũng không có phán định là hoạt động tán tỉnh bắt đầu.

- Hiểu Huyên, em đi giúp bọn anh lấy mấy chai nước ngọt đi, không có việc gì đâu!

Lâm Phi vuốt mái tóc Triệu Hiểu Huyên, biểu hiện ra bộ dáng anh đã có bạn gái, hiển nhiên tính toán cùng bạn cùng phòng cùng tiến cùng lui.

"Vâng, vậy đợi em một lát." Triệu Hiểu Huyên vui vẻ gật gật đầu, hành động thân mật đột ngột này của Lâm Phi khiến cô hưng phấn không thôi.

"Đúng rồi, ông xã~, buổi tối nhớ đến nhà em nhé, em muốn tự mình xuống bếp làm đồ ăn cho anh, anh đừng quên nha!"