Chương 52

Trở lại ký túc xá đã sắp đến bốn giờ chiều, Lâm Phi tắm rửa một chút đang chuẩn bị nghỉ ngơi một hồi rồi đi đến nhà Triệu Hiểu Huyên, tổ ba người ký túc xá nhất định phải kéo Lâm Phi đến tiệm net, anh vốn không muốn đi, lại sợ gần đây mình quá nổi bật nay lại từ chối xa cách, sợ mọi người giận, hơn nữa quả thật mấy ngày nay có đôi chút lạnh nhạt mấy người bọn họ, vì thế đáp ứng chỉ chơi hai game rồi đi, sau đó mấy người đi tới tiệm net ngay trước mặt trường đại học.

"Triệu Hiểu Huyên? Sao em lại ở đây? "Vừa mới vào tiệm net Lâm Phi đã nhìn thấy hai cô gái ngồi phía sau quầy thu ngân, một trong số đó chính là Triệu Hiểu Huyên.

"Tiệm net này chính là do nhà em mở ra kinh doanh mà, ông......, Lâm Phi, anh không biết sao?" Triệu Hiểu Huyên vốn định gọi ông xã, vừa nghĩ đến còn có quản lý tiệm net nhà mình ở trước mặt, vội vàng đổi xưng hô.

Cô không nghĩ tới lại có thể gặp được Lâm Phi ở tiệm net, trong lòng rất cao hứng.

Nhà cô có mười bảy quán cà phê internet, bởi vì dịch bệnh ảnh hưởng, việc làm ăn đến nay vẫn chưa khôi phục, trong tiệm net có từ sáu đến bảy nhân viên, đã ba bốn tháng nay không phát lương, hơn nữa lập tức phải trả tiền hợp đồng mạng, tiền thuê tiệm net, ít nhất đều là một năm một lần, quán cà phê internet này ở gần trường đại học, vị trí rất tốt, tiền thuê nhà hàng năm cao tới hai mươi vạn tệ. (20 vạn NDT ~ 662 triệu VNĐ)

Triệu Hiểu Huyên hôm nay chính là vì tới trả lương cho nhân viên, thuận tiện trả tiền thuê nhà, Lâm Phi cho cô mượn năm trăm vạn tệ, đủ để duy trì hoạt động kinh doanh tiệm net của nhà cô, hơn nữa còn đủ trả nợ.

"Tiệm net Tung Hoành" tiệm net nhà này là chuỗi tiệm net, tôi nhớ trong thành phố có rất nhiều tiệm net có tên gọi như thế này. Tần Chí Viễn vẻ mặt cảm thán nói.

"Đúng vậy, tuy thế hiện tại tất cả tiệm net kinh doanh đều rất khó khăn, cơ bản đều đang lỗ vốn, nhà tôi cũng sắp phá sản rồi!"

Triệu Hiểu Huyên thoải mái thừa nhận, ánh mắt cố ý nhìn Lâm Phi một lần, nếu như không có Lâm Phi tài trợ, tiệm net này sợ là đã đóng cửa.

"Ê thằng tư, tao thấy mày nên chọn Triệu Hiểu Huyên đi, mày xem số lượng máy móc cùng bố trí ở nơi này, ít nhất cũng đáng giá hơn trăm vạn tệ, cả một chuỗi tiệm net như vậy, thì ra cô ấy là phú nhị đại, mày phát đạt rồi." Tần Chí Viễn nhỏ giọng bên tai Lâm Phi.

"Hời hợt..." Lâm Phi khinh bỉ nhìn anh ta một cái.

"Mẹ kiếp, thằng ranh này..." Tần Chí Viễn làm bộ muốn đánh Lâm Phi, hai người náo loạn cùng một chỗ.

"Tìm một nơi có thể mở năm máy cạnh nhau đi" Trương Khánh Sơn nói một câu.

"Còn ai muốn đến nữa?" Hồ Đại Hải nghi hoặc nói.

"À, Lưu Nhân Nhân một lát nữa sẽ tới đây." Trương Khánh Sơn cười khà khà nói.

"Thật ra em đã theo đuổi cô ấy mấy tháng rồi, em cảm thấy ấn tượng của cô ấy đối với mình cũng không tệ lắm, vừa rồi em có nói mấy người bạn cùng phòng chúng ta muốn chơi game ở tiệm net, cô ấy rất thân mật nói có thể làm support cho em, vừa vặn đủ team năm, ha ha, rốt cuộc có thể ở trước mặt em gái thể hiện trình độ cao thủ của em rồi!" Trương Khánh Sơn vẻ mặt hưng phấn nói.

Mấy người vừa ngồi xuống, Lưu Nhân Nhân đã xuất hiện trước cửa tiệm net, hôm nay cô rõ ràng ăn mặc rất đẹp.

Trang điểm nhàn nhạt, có vẻ thanh nhã, càng tô điểm thêm vẻ đẹp chính là, cô ấy lại mặc quần áo theo phong cách Lolita, váy ngắn, chân dài đẹp, đồng phục học sinh, còn mang theo một cái mũ nhỏ, có vẻ thanh xuân đáng yêu, lại không mất đi gợi cảm.

Mấy người bạn cùng phòng trong ký túc xá của Lâm Phi, đều nhìn Lưu Nhân Nhân đến choáng váng!

Không nghĩ tới Lưu Nhân Nhân lại đẹp như vậy, bộ đồng phục này phối hợp với đôi chân dài miên man... Ngay cả Lâm Phi đã quen với gái xinh cũng có hơi nứиɠ.

"Lưu Nhân Nhân là một cô gái đáng gia đầu tư đó, trước kia cô ấy có chút mập mạp, hiện tại sau khi giảm cân thành công, nhan sắc này, cũng không thua gì Lâm Thư Đồng!"

Tần Chí Viễn bình luận.

- Lão nhị ngươi được lắm, em gái nhà người ta còn tỉ mỉ trang điểm qua kìa!

Hồ Đại Hải dùng khuỷu tay quẹo Trương Khánh Sơn.

Trương Khánh Sơn giờ phút này cảm giác mình đặc biệt có thể diện, có chút đắc ý cười cười.

"Em gái ơi, chúng ta thêm wechat chứ!"

Lưu Nhân Nhân vừa mới đi vào tiệm net, một thanh niên khóe miệng ngậm điếu thuốc, nhìn qua cà chớn ngăn cản cô, mở miệng bèn đòi thêm wechat.

Ánh mắt đối phương rất lớn mật, quét qua hai bộ vị ngực và đùi của Lưu Nhân Nhân vài vòng.

- Thật ngại quá, tôi đang tìm người!

Lưu Nhân Nhân lắc đầu cự tuyệt.

- Em gái đừng đi, thêm wechat cũng sẽ không thiếu của em một miếng thịt nào!

- Tôi không thích anh, anh mau tránh ra đi!