Chương 50

Trương Đình có năng lực giao thiệp xã hội rất mạnh, được Khương Hổ an bài thành quản lý nhà hàng, bao nuôi ở bên cạnh.

Nhưng sau khi an bài đến bên cạnh, cơ hội tiếp xúc của hai người ngược lại càng ít, một là Khương Hồ chỉ quan hệ vui đùa xã giao, hai là tai mắt của vợ gã ở trong nhà hàng này thật sự là quá nhiều, Khương Hổ không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Trương Đình cũng là một người hiểu chuyện, hơn nữa bản thân cô cũng có năng lực, lương đãi ngộ của Tân Hải Thánh Quang lại cao, dần dà cũng trở thành quản lý nhà hàng danh xứng với thực, đến tuổi nên lập gia đình, thì tìm một giám đốc nhỏ của công ty là bạn làm ăn với nhà hàng để kết hôn.

Lâm Phi sau khi thêm bạn lập tức gửi tin nhắn qua: "Xin chào người đẹp."

"Đừng gọi người đẹp, gọi chị gái đi (biểu cảm nghịch ngợm)"

"Người chị xinh đẹp, hôm nay không đi làm à?" Da mặt Lâm Phi hiện tại càng ngày càng dày.

"Hôm nay được nghỉ, còn cậu không hẹn hò với bạn gái nhỏ sao?"

"Nào có bạn gái đâu, đó chỉ là bạn học của tôi mà thôi." Lâm Phi không chút đỏ mặt nói.

"Rồi... Chắc là tôi tin (biểu cảm cười xấu xa)"

"Chị gái xinh đẹp, nể mặt, chiều nay cùng đi uống nước nhé." Lâm Phi hồi tưởng lại đôi chân đẹp của Trương Đình vừa nhìn thấy lúc nãy.

"Được, hôm nay chị sẽ nể mặt cho cậu thanh niên trẻ tuổi đẹp trai một cái hẹn." Trương Đình từ trước đến nay luôn khát vọng với cao phú soái, cho nên vui vẻ đồng ý.

Hai người hẹn chỗ, Lâm Phi bèn đạp xe đạp cả phòng dùng chung đi hẹn hò với gái.

Sau khi gặp mặt, Lâm Phi nhìn thấy Trương Đình hôm nay mặc một chiếc áo sơ mi nhỏ mảnh mai, một chiếc quần bó sát màu trắng, đôi dép nhỏ trong suốt, chất liệu của chiếc quần bó sát màu trắng rất mỏng. Lâm Phi ngồi xuống trong nháy mắt, rõ ràng từ cái mông căng tròn của cô, nhìn thấy bên trong cô ấy đang mặc một chiếc quần tam giác hẹp có viền hoa, Lâm Phi có thể kết luận, qυầи ɭóŧ kia nhất định là màu trắng, nếu không là màu sắc khác nhất định có thể nhìn ra từ bên ngoài quần.

Sau khi hai người ngồi xuống, Lâm Phi gọi hai tách cà phê.

"Thế nào? Thường xuyên lên Mạch Mạch hẹn gái sao." Sau vài câu hàn huyên, Trương Đình cười ha hả hỏi.

"Hôm nay là lần đầu tiên lên Mạch Mạch, nào biết có duyên phận gặp được chị gái xinh đẹp như vậy." Lâm Phi trả lời.

"Đồ miệng lưỡi trơn tru." Trương Đình cười tà mị nói.

"Chị gái xinh đẹp, có thể đừng coi tôi là đứa trẻ có được hay không, tôi đủ lớn rồi."

"Lớn như thế nào?" Trương Đình quyến rũ hỏi một câu, sau đó che miệng cười to.

Lâm Phi bị trêu đỏ mặt, nghĩ thầm, phụ nữ có chồng có con quả nhiên tương đối lớn mật, mình thế mà lại bị cô ấy đùa giỡn.

Hai người cùng nhau uống cà phê mất hơn một tiếng đồng hồ, Lâm Phi phát hiện Trương Đình nói rất nhiều, anh biết được thì ra chồng của Trương Đình trên cơ bản là một ngày say hai bữa, hôn nhân của hai người đã sớm có danh không có thực, cho nên cô cũng coi như là một nửa single mom (mẹ đơn thân).

"Vậy tôi dẫn chị đi mua sắm giải sầu nhé." Lâm Phi đúng lúc nói.

"Đó không phải là để cho cậu em tốt của tôi phải tiêu phí sao?" Trương Đình chớp chớp mắt nói. "Không sao, chỉ cần chị vui vẻ là đủ." Lâm Phi cười có chút phù phiếm.

"Cậu em à, không biết có bao nhiêu cô bé xinh xắn đã thích cái miệng ngọt này của cậu đây~" Trương Đình cười khẽ đánh Lâm Phi một cái, hai người sánh vai đi ra khỏi quán cà phê.

Sau khi ra khỏi cửa, Trương Đình dường như có chút ngoài ý muốn, Lâm Phi thế nhưng không lái xe đến, tuy thế người có tiền cô gặp nhiều, cũng có người không thích lái xe hơi, cho nên cũng không nghĩ nhiều, dẫn Lâm Phi đến chiếc Mercedes của mình.

Trương Đình lai Lâm Phi đi thẳng đến trung tâm thương mại, sau đó mua sắm một bữa, Lâm Phi vội vàng giống như một cỗ máy quẹt thẻ, ở phía sau không ngừng quẹt thẻ thanh toán, mới chỉ là một giờ, Lâm Phi thế mà đã mua cho Trương Đình gần 5 vạn tệ tiền quần áo, giày dép cùng túi xách, đối với người lần đầu gặp mặt quả thật có chút nhiều. (5 vạn NDT ~ 168 triệu 462 nghìn VNĐ)

Nhưng độ thiện cảm của Trương Đình đối với Lâm Phi cũng tăng vọt lên 60 điểm.

"Em trai tốt, em giúp chị mua nhiều đồ như vậy, chị cũng không biết phải cám ơn em như thế nào đây." Trương Đình nhìn Lâm Phi xách túi lớn túi nhỏ, kiều diễm nói với hắn.

"Vậy chị cứ lấy thân báo đáp là được." Lâm Phi cũng không khách khí nói.

"Khanh khách ~ cậu là một tên khốn kiếp, không biết lớn nhỏ" Trương Đình cười dâʍ ɭσạи.

"Tôi không nói đùa..." Lâm Phi nhìn hai bầu vυ" to run rẩy trước ngực cô, to gan nói.

"Em trai xấu xa, chị bây giờ sẽ đi vào nhà vệ sinh nữ, nếu cậu em dám tiến vào trong, chị đây sẽ chiều cậu em." Trương Đình cười xấu xa một tiếng, khıêυ khí©h nháy mắt với Lâm Phi, rồi đi vào toilet nữ.Hệ Thống Giúp Tán Đổ Nữ Nhân - Chương 50