Chương 10

Triệu Hiểu Huyên ở bên cạnh, càng như là vừa bị sét đánh, ngơ ngác sửng sốt vài giây mới vội vàng xua tay đến "Không cần, không cần, cái này... Ngươi..." Ra tay chính là một trăm vạn, điều này đã làm cho đại não của cô có chút đương thời.

"Khách khí với ông xã~ gì chứ? Sau này hai chúng ta cùng nhau đi ăn cơm mà. "Lâm Phi giờ phút này cảm thấy mình hào khí ngất trời, thuận thế vòng tay ôm eo nhỏ mềm mại của Triệu Hiểu Huyên, hôn nhẹ lên trán cô một cái.

Cảm giác này quá sảng khoái, Lâm Phi cảm thụ được tư vị thịt non mềm bên hông Triệu Hiểu Huyên lưu lại trong tay, còn có làn da trắng nõn của cô ấy mang đến cho đôi môi anh xúc cảm khó tả, chỉ trong nháy mắt đũng quần Lâm Phi lại dựng lều trại.

"Chán ghét~" Triệu Hiểu Huyên bị hành động đột nhiên của Lâm Phi làm cô xấu hổ đỏ mặt, tuy rằng cô đã sớm là cao thủ tình trường kinh nghiệm bản lĩnh đầy mình, nhưng Lâm Phi khí phách mười phần tiêu sái khiến cô có ảo giác, như mình ở trước mặt Lâm Phi chỉ là một thiếu nữ chưa từng trải sự đời." “Triệu Hiểu Huyên: độ thiện cảm tăng 20 điểm, tổng giá trị 80 điểm." Triệu Hiểu Huyên hiện tại đã hoàn toàn thích Lâm Phi, cô đã ở trong lòng đưa ra quyết định nhất định phải trở thành bạn gái của anh.

"Quý anh, xin chờ một chút." Nhân viên lễ tân bối rối gọi điện thoại cho quản lý nói rõ tình huống, chỉ chốc lát sau đã có một người phụ nữ một thân bộ đồ sườn xám, mái tóc đen búi cao, phong vận thành thục, nụ cười mê người, khoảng hơn ba mươi tuổi đi tới.

"Xin chào anh, em là quản lý khách sạn, Trương Đình." Trương Đình vươn bàn tay trắng như tuyết nắm chặt tay với Lâm Phi.

Chỉ là một cái bắt tay, đã làm cho ©ôи ŧɧịt̠ vừa mới mềm xuống của Lâm Phi lại một lần nữa cửng lên, bàn tay trắng như tuyết mượt như nhung này làm cho Lâm Phi có loại cảm giác muốn nắm mãi không buông.

"Hành động tán tỉnh bắt đầu, tên Trương Đình. Tuổi 32; Chiều cao 1m62; Trọng lượng 50kg; Nhan sắc 8,2 điểm, độ thiện cảm với vật chủ là 20 điểm"

"Thì ra mình chỉ cần có ý nghĩ dâʍ ɖu͙© với đối phương, đối phương lập tức sẽ bị hệ thống ràng buộc..." Lâm Phi nắm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại của Trương Đình, trong lòng suy tư.

"Thưa anh với tình huống này của nhà mình, chúng em có thể đưa tài khoản VVip cho anh, chỉ cần anh muốn tới ăn cơm, bất cứ nơi nào trong thành phố, chúng em đều có thể cử chuyên xe riêng để đưa đón, bất luận thời gian nào chỉ cần chúng em còn đang mở kinh doanh đều cam đoan có sẵn một phòng riêng thuộc về anh, mặt khác anh có thể miễn phí hưởng thụ phòng nghỉ Vip trên lầu thượng của chúng em." Trương Đình Thích hợp rút tay về, tươi cười thích hợp nói với Lâm Phi.

"Được cứ vậy đi, hiện tại hoàn tất thủ tục đi." Lâm Phi gật đầu đáp ứng, sau đó lễ tân lấy chứng minh thư cùng phương thức liên lạc của Triệu Hiểu Huyên, cũng ghi lại phương thức liên lạc của Lâm Phi và Triệu Hiểu Huyên nhập vào trong hệ thống quản lý khách sạn.

Sau khi xử lý thỏa đáng, Trương Đình tự mình dẫn hai người đến một gian phòng trang trí giống như phòng đọc sách, Lâm Phi bảo Trương Đình đề cử vài món đặc biệt của khách sạn, thêm một chai rượu vang đỏ, rồi hai người bắt đầu dùng bữa.

"Lâm Phi, anh gọi có hơi nhiều, em sợ hai người chúng ta ăn ít không hết..." Có ý thức giúp đàn ông tiết kiệm tiền là bước đầu tiên kéo vào quan hệ giữa hai người, Triệu Hiểu Huyên đã vạch sẵn kế hoạch trong đầu.

"Không sao, anh lại cần nhiều món hơn nữa, anh muốn chọn ra những món ăn mà em yêu thích, mỗi một món ăn ở đây có thể được em nếm qua, mới thể hiện hết giá trị tồn tại của nó." EQ hay bản lĩnh của đàn ông quả nhiên là theo trải nghiệm càng ngày càng tăng cao, lúc này mới qua chưa đến một ngày, Lâm Phi đã học được hoa ngôn xảo ngữ, nói hươu chỉ vượn, tuy rằng trong lòng anh đang nghĩ chính là "Cô gái à, cô phải nhanh chóng tiêu hết số tiền trong tài khoản thành viên này để tôi còn nạp tiền, nếu như không phải sợ quá mức rêu rao phô trương, tôi muốn nạp thêm một trăm triệu, chứ không phải chỉ 1 triệu?” (Một trăm triệu NDT tương đương 331 tỷ VNĐ)

"Cám ơn ông xã ~ anh đối với em thật tốt..." Triệu Hiểu Huyên ngượng ngùng cúi đầu, bất luận là lời nói thật lòng hay là giả vờ, cô trong bộ dáng như này, nhìn qua tựa như một đóa hoa kiều diễm ướŧ áŧ, làm cho người ta có xúc động muốn hái hoa.

Một bữa cơm ăn trong thời gian hơn một giờ, trong thời gian này hai người uống sạch một chai rượu vang đỏ, Lâm Phi uống đến xuân phong đắc ý, Triệu Hiểu Huyên thì mặt đầy ánh đỏ, rừng rực, kiều diễm động lòng người.

"Chúng ta có thể sử dụng miễn phí phòng nghỉ trên lầu." Sau khi uống rượu, Lâm Phi nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Triệu Hiểu Huyên cùng vị trí áo sơ mi nhô lên trước ngực, không ngừng hồi tưởng lại lời nói vừa rồi của quản lý khách sạn Trương Đình.