Chương 40: Mở Ra Phong Ấn Đầu Tiên

- Đám người lao đến khí thế hung hung, 3 nam 2 nữ, trong đó có 1 nam nhân võ hoàng hậu kỳ dẫn đội, còn lại 2 cái võ hoàng sơ kì, 2 cái võ vương đỉnh phong, thực lực đoàn đội xem như không tệ, có thể nói nơi này đã không đội mạo hiểm giả nào dám sâm phạm.

- sương sương khí tức võ hoàng hậu kỳ toàn mở quát lớn.

Sương Sương : làm càn , còn không mau quỳ xuống cho chủ nhân dập đầu nhận lầm.

Dẫn đầu nam nhân võ hoàng hậu kỳ bộc phát cương khí chống đỡ , nheo mắt bắt đầu đánh giá đoàn mạo hiểm giả trước mặt.

Uyển lạc thấy đối phương cũng có võ hoàng hậu kỳ, sương sương chính là không chiếm được tiện nghi liền bộc phát võ thần khí tức trấn áp cười nói

Uyển Lạc : ha ha mấy cái võ hoàng con kiến hôi, cũng thật mạnh miệng aaa, khanh khách , lại tha cho chúng ta 1 mạng, chết cười ta

Lúc này không trung bỗng vang lên 1 tiếng thở dài,

??? : Các vị đạo hữu cần gì hùng hổ dọa người đâu, đây là mộ phần tổ tiên của làng ta, cũng không có cái gì bảo vật, còn mong các vị rời đi

Nói rồi 1 lão giả râu tóc bạc trắng từ không trung hiện ra, nhìn qua như 1 người bình thường, nhưng đứng nơi đó lại như 1 tòa núi lớn, toàn bộ khí tức võ thần của Uyển Lạc đều bị ngăn trở.

Lúc này 2 nô tì vội vã đi ra nói.

2 nô tì : Đều là người 1 nhà, ta là nô tì của Như tuyết tiểu thư, còn xin dừng tay

lão giả nhíu nhíu mày nhìn chằm chằm 2 nô tì, miêng lẩm bẩm, (( là nô tì thiên tuyết nha đầu )) ??

lão giả tóc bạc : Thật to gan, ngươi thế mà dẫn ngoại nhân tới mộ tổ lại có ý gì, tiểu thư nhà các ngươi trốn làng rời đi đã lâu, hiện nàng ở đâu? các ngươi sao lại không theo bên nàng?

*2 nô tì *: Tiền bối, chuyện này rất dài dòng có thể vào tộc nói chuyện sao

Tạ Dương : cần gì dài dòng như vậy ,

- Nói rồi huyết mạch khí tức trấn áp mà ra, lão già bỗng nhiên run rẩy lảo đảo từ không trung rơi xuống, cũng may kịp lấy lại tinh thần lộn 1 vòng ổn bàn hạ đất, xém thì lật thuyền trong mương cắm đầu xuống đất còn gì là hình tượng.

- 5 người kia thấy lão tổ bỗng dưng ngã ngào có chút kinh ngạc, lại nhìn người thanh niên thấy không rõ tu vi trong lòng lộp bộp, không lẽ người thanh niên này tu vi còn mạnh hơn lão tổ.

- Lão già cung kính nói : Đại nhân còn mời vào trong làng nói chuyện.

- chuyện đến nước này thôi thì cứ vào làng rồi lại ra mở phong ấn sau vậy, dù sao trước sau cũng phải thăm làng 1 chuyến.

- Làng cũng không lớn, trong làng cũng chỉ có hơn 100 người sinh sống, tạ dương nhìn ra được đa phần là người thường, huyết mạch chưa thức tỉnh không thấy có mấy. tu vi cũng có chút đồng đều, đều từ võ vương đến võ hoàng, võ thánh còn chưa thấy ai, võ thần mới thấy có mỗi lão giả đang dân đường này.

- Mọi người trong làng thấy có 1 đám khách nhân được lão tổ dẫn vào làng cũng ngạc nhiên, nhìn nhìn đa phần không thấy rõ tu vi đều giật mình, có mấy người không che dấu khí tức tỏa ra thế nhưng là rất kinh khủng.đều có võ hoàng, còn 2 nữ nhân nô tì, rời làng đi đã gần 47 năm, lại được đồng hóa , từ nhan sắc tới khí tức đều biến đổi lớn, cũng không có mấy người nhận ra

- Lúc này trong nhà đã có mấy người đứng sẵn ở 2 bên như thể đã sớm biết bọn họ sẽ tới đứng chờ 1 dạng.

- 5 thanh niên theo về đương nhiên bị cho ở ngoài, mọi người thi nhau xúm lại hỏi là chuyện gì

- Cửa đóng lại , trong phòng chỉ còn lại 1 nữ nhân trung niên trông như 35-40 tuổi, cùng 4 người trung niên khác. với người tu luyện mà nói không thể nhìn mặt đoán tuổi, có trú nhan đan hoặc ma pháp dịch dung muốn từ bề ngoài nhận diện tuổi là không thể, chỉ có thể cảm nhận huyết khí, càng trẻ huyết khí càng cường đại.

- gần đó là 2 nam 2 nữ đều trông như trung niên nhân , cũng không rõ tuổi tác

- Lúc này lão giả bỗng nhiên quỳ xuống nói ,còn mời ma chủ phóng xuất khí tức

- Đám 5 người nghe thấy giật mình, tiếp đó nhìn tròng trọc vào tạ dương

- tạ dương cũng không dấu diếm phóng xuất huyết mạch khí tức, 5 người cảm nhận được huyết mạch bị áp chế nghẹt thở, toàn thân bủn rủn, khí khuyết như muốn đông cứng, vội vàng quỳ xuống học lão tổ hô (( tham kiếm ma chủ ))

- nữ nhân trung niên 35-40 tuổi kia chính là mẹ của thiên tuyết cháu của lão giả tóc bạc, 4 người còn lại cũng đều là con cháu của lão.

- Lúc này lão giả cũng bắt đầu thở dài kể lại chuyện tiên tổ, cho 5 cái hậu nhân trực hệ nghe, tạ dương cũng rảnh rỗi ngồi nghe 1 chút xem sao.

- Thiên thần tộc đã bị phong ấn từ thời đó đến nay đã có vạn năm lâu. tất cả đều bị phong ấn , duy nhất tiên tổ của làng là người duy nhất dưới cơ duyên sảo hợp trốn thoát, sau đó chính là ẩn cư sơn lâm, sinh con đẻ cái, dần già thành cái làng như bây giờ.

- Cũng không giao du với bên ngoài mà chỉ ẩn cư, sợ 1 khi bị phát hiện sẽ bị người cho diệt. vì vậy người trong làng không phải ai cũng được kế thừa huyết mạch từ tiên tổ,

- Mặc dù lịch sử gia tộc có ghi chép lại, nhưng chỉ có đời đời gia chủ mới có thể biết đến bản thân là cái gì xuất xứ, hoặc nếu như có ai thức tỉnh huyết mạch sẽ bị che dấu tộc nhân, đơn độc nói chuyện.

- tổ tiên ghi chép lại sẽ có 1 ngày ma chủ hiện thế tái xuất huy hoàng, có điều đã qua nhiều năm như vậy, tổ tiên cũng đã tạ thế, truyền lại di huấn đời này sang đời khác, dần già bọn họ cũng không cảm thấy gì, chỉ là tổ huấn ghi lại mà thôi, cũng không biết năm xưa là như nào huy hoàng.

- Mỗi đời gia chủ trưởng làng sau khi về già rời chức đều là ra trông mộ phần, cũng là chọn cho mình 1 chỗ, chờ thọ nguyên hao hết.

- Còn may mắn đời nào cũng có con trai, đều có huyết mạch ,chỉ là có thức tỉnh hay không. đến nay cha truyền con nối cũng cố hơn chục đời.

- Dựa vào huyết mạch cùng với trong rừng săn gϊếŧ, tài nguyên tu luyện cũng là đủ tự cung tự cấp, đa số đều đạt tới võ vương võ hoàng, đến lúc về gia đột phá tới thánh cảnh hay thần cảnh không có hiếm lạ.

- Nói đến đây 5 người kia trong đó có 4 người bây giờ mới biết bản thân lại là Thiên Thần Sa Ngã tộc nhân, còn có người thanh niên trước mắt chính là ma chủ trong tổ huấn nói đến, ngày ma chủ tái xuất chính là sẽ toàn lực theo ma chủ chinh chiến thiên hạ,

- Đáng tiếc thời gian qua quá lâu, bọn họ hậu thế cũng là không có cái gì khái niệm, sống ẩn cư đã quen, cũng không có cái gì muốn chinh chiến cái gì

- *Tạ Dương *: Ta hiểu, các ngươi cứ tiếp tục sống cuộc sống bình thường của các ngươi, bản ma chủ hôm nay đến đây để mở ra phong ấn, cứu vớt ta con dân, cũng chính là các ngươi tổ tiên, các ngươi bản thân quen sống an nhàn, cũng lại quá yếu , quá già, bản ma chủ cũng không coi trọng các ngươi.

- Lão giả nghe vậy giật mình hỏi : Ma chủ đại nhân, tổ tiên ta còn sống sao?

- Tạ Dương :Đương nhiên, bọn họ thế nhưng là bị phong ấn đâu, chỉ là ngủ say, cũng chưa có chết, chỉ có điều , nếu tu vi quá yếu mà nói, có thể cũng đã chết.

- Dù sao thì khi bị phong ấn , hay tự phong ấn, tuổi thọ là sẽ trôi qua chậm hơn rất nhiều, ta cũng không rõ họ còn sống hay không, cứ phải thử ra mới biết được.

- Nói rồi đám người tạ dương rồng rắn kéo 6 người nhà họ Thiên đến mộ phần, dân làng cũng không biết chuyện gì sảy ra, cũng không dám hỏi nhiều.

- Tạ Dương : Hệ thống , làm sao để mở phong ấn đâu?

- Hệ thống : Cách 1: Dùng Thông thiên nhãn nhìn thấu trận pháp, phá vỡ hạch tâm liền có thể, có điều ký chủ với tu vi hiện tại cùng số người ít ỏi này e là không làm được, cần có đông người hơn, mạnh hơn thực lực ,

- Cách 2 : Dùng điểm trang bức trị mua 1 kích toàn lực đế cấp đỉnh phong, dùng thông thiên nhãn đi đến trận nhãn 1 kích liền có thể phá,

- phong ấn đã nhiều năm, sức mạnh cũng đã giảm quá phân nửa

- Tạ Dương : Không còn cách nào sao? vậy những người khác không có ta làm sao có thể phá

- Hệ thống : họ là cứ đánh bậy đánh bạ, không may đánh trúng trận nhãn, lâu ngày trận nhãn không chịu nổi đông người công kích liền phá thôi.

- Tạ dương mở ra thông thiên nhãn tìm tới trận nhãn 1 kích mở ra, không gian vặn vẹo, hắn cũng là bị lực phản chấn khiến 1 cái thẻ vô địch 30 giây tự động kích hoạt.

- Trận nhãn vỡ nát, mộ phần đột nhiên rung động mạnh như động đất, thôn làng ở xa khϊếp sợ chạy toán loạn, sau cùng cũng là chạy đến mộ phần quan khán. Chuyện đã không thể giấu diếm mọi người trong làng.

- Phong ấn 1 phá toái , mọi người liền thấy trong 1 cái hố sâu có rất nhiều thứ gì đó được bao phủ bởi toàn lông lá màu đen , cũng có nhiều bộ xương khô, vũ khí cùng chữ vật giới chỉ đeo ở tay các bộ xương khô nhiều không kể.

- Bỗng 1 tiếng bi thống hét lên

- Tạ Dương : Các con dân của ta, là bản ma chủ đến chậm ...

- Xoạt xoạt xoạt xoạt, cái tròn tròn bao bởi lông đen lại là 2 cái cánh bao phủ lấy toàn bộ thân thể họ, tiếng xõa cánh vang lên , hơn chục cái thiên thần sa ngã vỗ cánh bay thẳng lên không trung , mắt mở ra có chút khó khăn, quá nhiều năm không thấy mặt trời, nhất thời khó có thể mở ra, bọn họ đã thức tỉnh từ mấy tháng trước, có điều bị phong ấn không thể nhúc nhích, chỉ có thể mở mắt, lóe lên sự vui mừng, bọn họ biết mình sắp được giải cứu, sau lại nhắm mắt chờ đợi

- 1 cái phá phong bọn họ đã mở mắt, chỉ có điều phong ấn quá lâu ngày nhất thời không thể động đây. còn chưa thể cử động

- 1 tiếng bi thống của tạ dương thực ra là trang bức là thôi, kèm theo tiếng hét là hắn sử dụng curaga, các con zời lập tức khôi phục chút sức lực liền đang gồng người muốn tỉnh bỗng được tiếp sức mới có 1 màn cả đám võ cánh bật thẳng lên không trung vô cùng rung động 1 màn.

- Tạ Dương : Bản Ma chủ trở về, đã đến lúc ta mang các ngươi chinh chiến thiên hạ tái xuất huy hoàng.

- Lại 1 tiếng hét kèm theo trị thương curaga, các con zời liền có thể mở mắt.

- Ánh mắt sùng bái lẫn vui mừng nhìn ma chủ của bọn hắn trở lại, cả đám hơn 10 người lập tức lao như tên lửa từ trên không trung xuống mặt đất trước mặt hắn : Oành oành oành oành, liên tục tiếng đầu gối tiếp súc đại địa vang lên, rung chuyển cả 1 vùng, toàn bộ đều là võ thần đỉnh phong,

- duy chỉ có 1 cái võ đế sơ kì, tất cả đều đang ở trạng thái kiệt sức , cần tốn hao 1 mớ lớn trang bức trị để hồi phục, tuy nhiên rất là không lỗ. Tạ Dương quay sang vị kia lão giả nói : tiếp tục sống cuộc sống của các ngươi, cũng giữ kín chuyện này, bằng không ta là không dám đảm bảo làng các ngươi an toàn.

- Lão canh mộ : Vâng ma chủ,

- Tiếp đó tạ dương nhìn sang mẫu thân Thiên Tuyết nói : thiên tuyết rất an toàn, nàng cũng được ta giúp thức tỉnh huyết mạch ban cho sức mạnh, không có gì đáng nghại, ta sẽ đảm bảo nàng an toàn.

- mẫu thân Thiên Tuyết vội vàng chạy tới quỳ xuống nói :

- Thiên Tình : Thiên tình ra mắt ma chủ, thiên tuyết đã rời nhà đi 46 năm lẻ 9 tháng, trượng phu thϊếp thân bỏ làng đi đã hơn 40 năm, không rõ sống chết, không 1 chút tin tức, ngày thường duy chỉ có nó bầu bạn an ủi , không nghĩ nó vô tâm bỏ rơi người mẫu thân này đi không lời từ biệt, ngày đêm mong mỏi lo lằng, còn xin ma chủ thương tình hiểu cho lỗi nòng người làm mẫu tử trong thiên hạ, cho thϊếp thân cùng theo cùng nàng đoàn tụ, thϊếp thân là sẽ không dám phiền ma chủ quan tâm lo lắng, tự mình bảo vệ bản thân, có chết cũng không dám nói nửa lời,chỉ cần được gặp lại nó thϊếp thân đủ mãn nguyện. (( bộ mặt vô cùng ủy khuất cùng lo lắng ))

- Phụ thân Thiên Tình : Tình nhi, không được hồ nháo,

- Phụ thân Thiên Tình : ma chủ đại nhân , là ta quản giáo con không nghiêm, còn mong ma chủ đại nhân đại nhân đại lượng không để trong lòng, không chấp lời nói 1 giới nữ lưu.

- lão tổ tình nhi : Đại nhân còn xin bỏ qua

- đám người cùng nhau quỳ xuống xin, rất sợ ma chủ 1 chưởng đem cả làng cho diệt, bọn hậu bối trong làng mặc dù còn chưa hiểu đầu đuôi nhưng thấy 1 đống người từ mộ lao lên cũng có đoán được chút gì, lại thêm lão tổ còn cung cung kính kính, tốt nhất cứ theo bô lão mà dập khuôn sẽ không sai.

- 11 thiên thần sa ngã mới từ vạn năm tỉnh dậy cũng còn chưa tỉnh táo hoàn toàn, cũng không có lên tiếng , tốt cảm thụ ánh mắt trời đứng sau lưng tạ dương cũng không nói gì. Phải năm xưa chính là 1 kiếm bay đầu , đâu còn nói nhảm nhiều như vậy.

- Tạ Dương : Thương con ai bằng cha mẹ, ta không trách tội gì các ngươi, cũng không cần sợ hãi như vậy, được rồi cùng đi thôi.

- Nói rồi cả đám bay lên xe ngựa 1 đường tiếp tục đi đến điểm phong ấn thứ 2.

- Nơi này trong rừng sâu, không tốt cái gì trang bức, cũng không cần bật đài hò hét, chờ bay qua thành thị lại tính.

- Lên đến trong xe , giới thiệu 1 phen, chúng nữ dần quen thuộc, Thiên tình mấy trăm năm sống trong tộc buồn chán , nay có nhiều như vậy nữ nhân oanh oanh yến yến các chuyện trên đời, với 1 người nông dân cả đời không ra khỏi làng như nàng đúng là toàn chuyện mới lạ, hưng phấn nghe như si như say, rất nhanh đội tạ dương bị quên béng sau ót.

- << Thiên Tình >>

- Tu vi cảnh giới : Võ hoàng sơ kì.

- Tuổi 116 / 800

- Quan hệ tìиɧ ɖu͙© : 25 lần / 116 năm ( đã có 1 con )

- Huyết mạch : Nhân tộc 90% , Thiên Thần Sa Ngã 10% ( chưa thức tỉnh )

- Kính sợ : 100/100

- Trung thành : 0/100

- Tình cảm : 0/100 ( không có cảm giác )

- 11 người lên xe 1 nam 10 nữ đứng xếp thành 1 hàng ngang vô cùng chỉnh tề, dù trong tình trạng kiệt sức mặt vẫn không đổi sắc bất động như núi, không có mệnh lệnh chính là cứ như vậy đứng. xếp hàng chính là theo khí tức từ mạnh tới yếu, rất rõ ràng được huấn luyện rất sâm nghiêm, có điều tạ dương ác hàn nghĩ , rất giống cảnh hắn đi vào nhà nghỉ gọi 1 dàn minh tinh ra chọn cảm giác.

- Được rồi 11 người các ngươi thu lại cánh từng cái giới thiệu đi.