Chương 25: Vô Tình Bạo Phát Nhiệm Vụ Ẩn

- Lý sương sương cảm giác mình trải qua 1 giấc ngủ dài, nàng đã tỉnh lại, cảm giác được xóc nảy của xe thú, nghe được tiếng nói chuyện,

- nhưng nàng không vội vàng mở mắt, nàng bắt đầu hồi tưởng lại, chính là nàng đi ám sát, nhưng không nghĩ kẻ nàng muốn ám sát lại có thể bộc phát ra hoàng cấp, hơn nữa còn không phải là hoàng cấp đơn giản như vậy,

- nàng mặc dù là võ vương đỉnh phong, nhưng nàng có vũ khí và áo giáp đều là hoàng cấp hoàn mỹ, nàng ở tổ chức sát thủ làm nhiệm vụ mà có được. nàng cũng từng thử giao thủ với võ hoàng sơ kì, kết quả là đánh ngang tay.

- Giữa võ hoàng và võ vương là 2 cái lạch trời , chỉ có yêu nghiệt thiên tài , công pháp, vũ khí trang bị cùng nhiều yếu tố khác mới có thể đánh ngang tay với võ hoàng sơ kì,

- có lần nàng đi làm nhiệm vụ ám sát 1 tên mới đột phá lên võ hoàng sơ kì, thành công gϊếŧ hắn nhưng lại bị phát hiện đồng thời , nàng bị 1 kích nén giận của 1 võ hoàng trung kì lúc bấy giờ, nàng cũng chỉ bị thổ huyết bị nội thương, áo giáo đã có thể ngăn trở cho nàng 5 phần lực, 1 kiếm tuyệt chiêu của nàng cho dù sử xuất vội vã cũng cản được 3 phần lực, cương khí có thể là chịu 1 phần lực, sau cùng nàng chỉ bị chịu 1 phần lực, do vậy nàng mới có thể sử dụng huyết mạch , ẩn thân trốn thoát , 1 ngày chữa thương liền có thể hồi phục sinh long hoạt hổ

- Lần này, nàng chính là đã sử xuất toàn bộ thủ đoạn, cuối cùng vẫn là trọng thương nặng ngất đi, chính xác là đã có thể chết,

- trong mộng nàng đã đứng tại quỷ môn quan, chỉ cần cánh cửa mở ra chính là lúc nàng bị hút vào, giống như những kẻ sếp hàng phía trước, không có sức phản kháng,

- đúng lúc này 1 bàn tay đưa nàng kéo đi, cũng là lúc nàng cảm thấy được cơ thể có 1 dòng nước ấm, mang nồng đậm sinh cơ chạy khắp toàn thân, bảo vệ tâm mạch cùng những bộ vị quan trọng, sau đó chính là cảm thấy mệt mỏi, tinh thần lại trìm vào bóng đêm.

- Nói vậy là nàng không chết còn được người kíu? (( vì cái gì ? là ai đã cứu ta? )) nàng muốn dùng thần thức để dò xét, nhưng não hải nhói nhói, bị thương nặng chính là không vận dụng được, chỉ có thể dùng lỗ tai nghe thử, nàng cũng không dám động, cần nghe rõ xem là ai , đang nói chuyện gì rồi sẽ tính tiếp, làm sát thủ, chính là phải tính toán kỹ , phải có nắm chắc.

- Tạ dương biết sử dụng dược thủy xong, 1 phút sau liền có thể tỉnh , lên hắn tính toán thời cơ vô cùng tốt, hắn lao thẳng 1 mạch đặt lý sương sương lên giường,cũng chính là lúc đặt sương sương lên giường thì nàng tỉnh, đồng thời cũng sẽ là để cho nàng có thể nghe được hắn cùng đám liếʍ cẩu nói chuyện.

- Lãnh Hiểu Nguyệt : Công tử, chẳng phải công tử nói muốn đích thân lấy đầu tên sát thủ này sao? vì sao lại không gϊếŧ hắn, xém chút hắn đã gϊếŧ cả công tử cùng Tử Yến

- Sau đó mọi người nhìn về phía sát thủ vừa được tạ dương đặt lên giường , trên giường là 1 nữ nhân rất rất xinh đẹp

- Lãnh Hiểu Nguyệt : Công tử, không phải là vì nàng quá sinh đẹp công tử không nỡ xuống tay đấy chứ ,giọng nói nghe có chua chua vị đạo, đây là sát thủ, là kẻ muốn gϊếŧ chúng ta a.

- Đại Ngốc : Hiểu Nguyệt, công tử không phải là người háo sắc, công tử công tư phân minh, luôn phân rõ địch ta, nếu là kẻ địch cho dù có là tiên nữ cũng đều là 1 kiếm hái xuống cái đầu, ngươi còn chưa hiểu tính tình công tử sao.

- mặc dù nói như vậy nhưng ánh mắt hắn cũng là không che dấu được tán đồng với Hiểu Nguyệt, đúng là công tử rất sắc lang.tạ dương vứt cho đại ngốc 1 cái ánh mắt tán thưởng.

- Tạ Dương : Các ngươi đều là người của bản công tử, ta cũng không cần dối gạt các ngươi, lúc đó cho dù ta không 1 kiếm chặt đầu nàng, nàng cũng chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, nhưng vì cái gì ta không những không gϊếŧ nàng, còn dùng vô cùng trân quý thần dược cứu nàng 1 mạng??

- Vì cái gì ? 3 người trăm miệng 1 lời nói.

- bởi vì khi ta định 1 kiếm kết liễu nàng lại phát hiện ra ...

- cả 3 người đều thốt lên : phát hiện ra điều gì?

- Tạ Dương : nàng là nô tì của ta, cùng ta sống cùng nhau 14 năm, Lý Sướиɠ Sương

- Oành Oành, Lý Sương Sương đang nằm trên giường bỗng giật mình mở mắt ra, nàng sợ là mình nghe lầm, cũng là còn đang mơ.

- Thân thể nàng rất đau, cử động rất khó khăn, nàng cố gằng nghiêng cái đầu sang 1 bên để nhìn hắn.

- Tất cả đều đồng thanh ồ lên :* (( Không thể nào ))* sau đó cả đám đều quay sang nhìn lý sương sương, 1 nháy mắt nàng cử động đầu, hô hấp biến dồn dập, mọi người đều đã nhận ra nàng đã tỉnh. 10 mắt nhìn nhau, 2 nam 2 nữ nhìn tròng trọc 1 người nữ nhân , 1 người nữ nhân bị nhìn lại chỉ nhìn vào 1 người nam nhân.

- Cái tên lý sương sương này, đã có 18 năm không ai nhắc tới. có điều người trước mắt này nàng chưa từng gặp qua nha, làm sao có thể là vị thiếu chủ mất tích cũng nàng ? là có kẻ từng biết nàng, đang cố tình giải dạng nàng thiếu chủ ?

- Lãnh hiểu nguyệt nhanh mồm hỏi : Vậy vì cái gì nàng muốn gϊếŧ công tử

- Tạ Dương : Vì nàng không nhận ra ta.

- Hắn vẫn nhìn chằm chằm vào lý sương sương con mắt đầy trìu mến, với nụ cười mỉm hắn cho là hiền hòa nhất, đẹp nhất.

- cả lũ lại đồng thanh ồ lên, (( làm sao có khả năng.))

- Đại ngốc : Công tử, ta càng nghe càng hồ đồ, vì cái gì nàng sống cùng công tử 15 năm lại không nhận ra , hơn nữa công tử năm nay mới có 16 tuổi, nói vậy chính là nàng cùng công tử từ bé lớn lên cùng sao, sao có không nhận ra thuyết pháp nói chuyện?

- Tạ dương lại nhìn nàng mỉm cười , sau đó ngẩng mặt lên nhìn xa xăm qua cửa sổ bắt đầu hồi ức.

- Tạ Dương : Cách đây 52 năm, khi đó ta 14 tuổi, sương sương 15 tuổi, ta được mẹ nàng thi pháp đóng băng ta đưa vào quan tài băng tinh, đưa đến điểm hẹn.

- Chuyện này nói ra rất dài dòng, cha ta sợ ta bị kẻ thù hãm hại, giao ta cho mẫu thân nàng đưa ta bỏ đi 1 nơi thật xa, trốn tránh kẻ thù , cùng mẹ nàng cùng nàng sống ở 1 thành thị cấp 8,cách điểm hẹn rất xa, hẹn ước 14 năm sau, mẹ nàng sẽ đưa ta đến điểm hẹn, gia tộc ta có đặc tính chính là, 15 tuổi phải thức tỉnh huyết mạch,

- nhưng đường xá xa xôi , nàng buộc phải thi pháp đóng băng ta, mới có thể bảo trì tuổi tác của ta, cho đến khi nàng đưa được ta đến điểm hẹn.

- ùng ùng ùng, đầu sương sương như có tiếng sấm kêu, càng bắt đầu hồi ức lại, đúng vậy, trước hôm thiếu chủ cùng mẫu thân nàng rời đi, đêm hôm đó thiếu chủ đã nắm tay nàng, hỏi nàng, có nguyện ý cả đời theo hắn không, nàng chính là thẳng thắn thừa nhận, nguyện ý, 2 người đã ôm nhau , hôn nhau, sờ mó các kiểu, chỉ thiếu đúng bước cuối cùng,

- hắn nói chờ sau này , hiện hắn còn chưa thức tỉnh huyết mạch, nàng cũng còn chưa đột phá võ vương, chờ ngày nàng đột phá võ vương đỉnh phong, hắn lúc đó chắc chắn cũng đã thức tỉnh huyết mạch, cũng chính là lúc đi ra 1 bước cuối cùng kia, để nàng chính thức trở thành nữ nhân của hắn.cũng để nàng đột phá lên võ hoàng,

- còn vì sao sẽ đột phá lên võ hoàng, hắn chỉ nói đến lúc đó chẳng phải sẽ biết, bây giờ thời cơ chưa đến chưa thể nói.

- hắn lại hỏi tiếp, nếu có 1 ngày ta bỗng dưng tiêu thất, nàng nguyện ý đợi ta mấy chục năm thậm chí có thể 100 năm sao?

- Lúc đó nàng đã thấy có điều gì đó không ổn, nhưng hắn không muốn nói, nàng cũng không gặng hỏi, nàng thân phận thế nhưng chỉ là hắn thϊếp thân thị nữ.

- Nàng liền nói với hắn, cho dù là 100 năm , nàng cũng sẽ đợi hắn quay lại, hắn liền nói, trong người nàng chỉ có 30% huyết mạch Ảnh tộc, không thể phân biệt được những người khác có cùng huyết mạch và khí tức, nhưng khi hắn thức tỉnh huyết mạch, bất kì kẻ nào trong người có dòng máu ảnh tộc, hắn đều có thể nhận ra.

- (( Đoạn ký ức này hoàn toàn là tạ dương cấy gép đi vào , hắn theo dõi thông tin tư liệu sương sương liên tục tại thời điểm này, từ hệ thống, biết được nàng chính là đang nghĩ cái gì, tất cả những gì nàng đang nghĩ sẽ được hiện lên trong não bộ, hệ thống sâm nhập não bộ chính là biết được.)) trong lòng đang thầm đắc ý kiệt tác của mình a, khà khà

- Tạ Dương: Ta sau khi thức tỉnh huyết mạch, thoát thai hoán cốt, từ ngoại hình cho đến thân thể bên trong, tu vi càng là phi tốc tăng lên tới Hoàng Cấp. Vì vậy ta không trách nàng, chỉ trách ta khuôn mặt , thân hình biến đổi quá lớn. Nàng bản thân chỉ có 30% huyết mạch ta tộc, lên không thể dựa vào huyết mạch mà nhận ra, nhưng ta thì có thể.

- xoẹt xoẹt, lại như có tiếng sét đánh xuyên qua mắt nàng, thì ra là vậy, ta....ta vậy mà xuýt nữa gϊếŧ chết thiếu chủ, người mà bao năm nay ta khổ cực tìm kiếm.

- Nước mắt sương sương bắt đầu trào ra, nàng lắp bắp nói.

- *Lý Sương Sương *: Thiếu...thiếu...chủ... , là .. sương..sương...không tốt, là.. sương... sương.. hại người,ta..ta...

- Tạ dương như 1 cơn gió đến ngồi cạnh nàng, nắm tay nàng nở nụ cười mỉn ngọt ngào của 1 con sói sắp sơi tái con mồi

- Tạ Dương : Sương sương nàng không cần nói gì cả, ta không trách nàng, điều này không phải nỗi của nàng, nghỉ ngơi đi, ta xin lỗi đã ra tay quá nặng,

- *Lý Sương Sương *: Không, không, thiếu gia, là sương sương không tốt, không nhận ra thiếu gia, lúc đó tình thế quá cấp bách, người chết ta sống, làm sao có thể trách được thiếu gia. Là sương sương có nỗi với người, sao người không đế sương sương lúc đó liền chết đi, sương sương có chết cũng không hết tội.

- Tạ Dương :Khờ quá, cho dù là con chó con mèo bị thương ta còn cứu chữa, nói gì là nàng đây, cho dù có táng gia bại sản ta cũng phải lôi nàng từ quỷ môn quan trở về, nói gì tới trách móc trách nàng.

- Tiếng khóc nức nở vang lên khắp phòng, như ngọc cùng 2 liếʍ cẩu đứng chết chân tại chỗ làm khán giả, chứng kiến 1 cuộc gặp lại máu chó đầy đầu, 1 người tìm kiếm 1 người mấy chục năm, đến lúc gặp lại lại không nhận ra còn xém gϊếŧ lẫn nhau, trên đời có chuyện thần kì vậy sao ??

- Lý sương sương : Thiếu chủ, vị tỷ muội kia.....

- Bỗng sương sương biến sắc, nàng nhớ tới cô nương lúc đó lao ra vì thiếu chủ hắn đỡ 1 kiếm, vị tỷ muội kia chắc là đã chết. nàng không nhìn thấy nữ nhân đó ở đây, nàng lại càng khóc như lê hoa đái vũ. nàng sẽ không thể nghĩ ra cái kén khổng lồ đang nằm cạnh nàng chính là cô gái đó.

- Tạ Dương ban đầu định dùng Da^ʍ dược trong thương thành biến sương sương thành nô ɭệ tìиɧ ɖu͙©, bồn chưa tinh,

- nhưng về sau lại cải biến chủ ý, nữ nhân nào dùng thuốc đó, chính là mất hết thần chí, ngoài làm nô ɭệ tìиɧ ɖu͙© chính là không có trí óc,

- không khác gì 1 con rối, mặc dù lúc đó hắn rất tức giận, muốn nàng trả giá đắt, nhưng sau khi cứu chữa tử yên, hắn biết kết quả,

- không những 7 ngày sau sẽ khỏi hẳn còn lột xác tu vi đại tiến, hắn chính là buông lỏng, hỏa cũng hạ xuống, lại bình tĩnh suy xét,

- hắn thế nhưng đến nay không có 1 cái cao thủ hộ vệ tùy thân theo người đây. thu 1 cái võ vương không tệ, còn là sát thủ nha, làm việc rất thuận tiện.

- Không nghĩ tới 1 quyết định thay đổi chủ ý vô tình , lại hoàn thành 1 cái nhiệm vụ ẩn, phần thưởng bạo rạp a....

- Lý sương sương - Độ hảo cảm 100/100.

- Keeeng!!! Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ ẩn, thu phục được phương tâm 1 hồng nhan vượt xa tu vi bản thân, hoàn thành nhiệm vụ ẩn phần thưởng bảo gồm :