Chương 2

Nói ngắn gọn, Bạc Nhã đối với Tô Tân Tân mà nói là một người nằm ngoài tầm với của mình, vậy phải làm sao thì cô mới công lược được đối phương đây?

Lúc này, nhiệm vụ đầu tiên hiện ra, Tô Tân Tân nhìn thấy mà suýt chút nữa ngất xỉu ngay tại chỗ.

[Nhiệm vụ: ở trước mặt Bạc Nhã, lộ ra ngực của mình, thời gian là 30 phút.]

Có khi nào cô sẽ bị bảo vệ ném ra ngoài, sau đó trực tiếp kéo vào tù hay không?

Tô Tân Tân cảm giác huyết áp của mình kịch liệt tăng cao, hận không thể ngất đi ngay lập tức thì đột nhiên tiếng còi báo động vang vọng khắp bên trong đầu óc của cô, suýt nữa làm điếc tai cô.

[Nhắc nhở quan trọng! Nếu như thí chủ làm nhiệm vụ thất bại sẽ bị xóa bỏ sự sống, nhiệm vụ hoàn thành sẽ thưởng cho 10000 tệ]

Tô Tân Tân khẩn trương nuốt một ngụm nước miếng, trong lòng nghĩ ít nhất nếu mình vì quấy rối tìиɧ ɖu͙© mà bị Bạc Nhã đuổi việc, thì bản thân còn có thể có tiền để lấy.

Cô tự nói chuyện với mình như thế để an ủi.

[Đếm ngược thời gian làm nhiệm vụ:

29:59

29:58

29:57

...]

Chuông cảnh báo trong lòng Tô Tân Tân vang lên, cô nhanh chóng ở trong lòng vận dụng hết chỉ số thông minh để nghĩ cách như thế nào cho bản thân lộ ngực ở ngay trước mặt Bạc Nhã thật tự nhiên, không bị coi là kiểu người biếи ŧɦái và sỗ sàng.

Tô Tân Tân tiến vào phòng trong nhà vệ sinh, cô cởi bỏ hai nút áo sơ mi trước ngực, lộ ra khe ngực từ cổ áo, không biết kiểu trình độ lộ như thế này có thể hoàn thành nhiệm vụ hay không.

Vì phòng ngừa nhiệm vụ thất bại, Tô Tân Tân cởϊ áσ ngực siêu mỏng của mình ra rồi nhét vào trong túi trang điểm, sau đó lấy ra cây dao nhỏ sửa mi trong túi trang điểm, cô nhẫn tâm xé rách vải vóc trước ngực trái một lỗ nhỏ , vừa vặn đủ để khiến cho đầṳ ѵú bị lộ ra ngoài.

Tô Tân Tân làm xong tất cả mọi chuyện lập tức mặc áo khoác âu phục che đi hai bộ ngực cao ngất của mình, cũng may vải áo sơ mi là vải lụa mềm mại, không đến mức cọ xát thô ráp khiến hai đầṳ ѵú đau đớn.

Ừ, cũng may ngực của cô tuy rằng lớn nhưng rất cao ngất không đến mức rủ xuống.

Tô Tân Tân liếc nhìn thời gian, cảm giác cấp bách khiến cô trực tiếp lao ra khỏi nhà vệ sinh, nhanh chóng chạy về phía văn phòng tổng giám đốc.

Dọc theo đường đi, Tô Tân Tân chột dạ không chịu được cảm giác lạnh lẽo trước ngực, cô luôn cảm thấy những người khác đều đang nhìn cô. .

Rốt cục, cô đi tới trước cửa phòng làm việc của Bạc Nhã.

Tô Tân Tân hít sâu một hơi, cúi đầu nhìn khe ngực áo sơ mi sắp lộ hẳn ra hết toàn bộ của mình, sau đó gõ cửa phòng làm việc tổng giám đốc ba cái, cô khẩn trương dùng cả hai tay cầm lấy váy hẹp bên chân, mở miệng nói.

“Chào giám đốc Bạc, tôi là Tô Tân Tân đến từ nhóm A của bộ phận bán hàng, lần này tôi có một chuyện mà tôi rất muốn nói cho giám đốc Bạc, cô có thời gian lắng nghe không?"

“Vào đi.”

Tô Tân Tân lại hít một hơi đẩy cửa phòng ra, vừa mở cửa cô lập tức nhìn thấy Bạc Nhã đang đeo kính cúi đầu đọc văn kiện , vẻ mặt chuyên chú, mái tóc dài rũ xuống trên khuôn mặt, xinh đẹp không gì sánh được.

"Lộ ngực, lộ ngực..."

Trong lòng của Tô Tân Tân thầm nghĩ đến nhiệm vụ, sau đó cô bước nhanh về phía trước, tự động ngồi vào ghế đối diện Bạc Nhã.

“Có chuyện gì?“

Bạc Nhã ngẩng đầu nhìn về phía Tô Tân Tân đối diện, mũi nhọn đeo kính của cô ấy bị che giấu, nhưng nhìn qua vẫn là bộ dáng chị gái mạnh mẽ, xinh đẹp, kiêu ngạo và lãnh đạm, khí chất cao quý và vô cùng hiên ngang làm cho người ta nhịn không được khuất phục dưới váy cô ấy.

“Lần này tôi tới đây là vì tôi muốn thảo luận chuyện thăng chức cùng với giám đốc Bạc, tôi đã tới công ty làm việc được bốn năm, thành tích cũng luôn luôn đứng hạng đầu. Cho nên tôi muốn tự tiến cử bản thân với tổng giám đốc.”