Chương 2: Nhiệm vụ đầu tiên ( H+)

Nhìn dòng chữ trước mặt Quý Nhạc Hân thấy choáng hết cả đầu, những câu hỏi không ngừng hiện lên trong đầu cô. Chưa kịp suy nghĩ nhiều thì một cảm giác ngứa ngáy bất chợt ập đến.

Phía bên dưới của cô đang cảm thấy rất ngứa ngáy, khó chịu, cô bây giờ rất muốn "không phải vừa rồi đã làm rồi sao, sao bây giờ lại..."

Cảm giác ngứa ngáy dần chiếm lấy tâm trí Quý Nhạc Hân, cô vô thức đưa tay xuống phía dưới âm đ*o, ngón tay thon dái sờ nhẹ lên âm đế theo đà sắp tiến vào.

Quý Nhạc Hân nhanh chóng tỉnh táo, rụt lại ngón tay đang cắm vào. Cô tự trấn tỉnh bản thân "mình đang làm gì vậy, sao lại làm loại chuyện này".

Quý Nhạc Hân tuy luôn phải đối với những quy củ cổ hủ của gia đình, nhưng thời gian dài sống với những định kiến như vậy không khỏi khiến cô bị ảnh hưởng.

Trước đây tuy đã nhiều lần lén lút tự an ủi, nhưng vẫn là không có gan làm tới bước cuối cùng. Cô nửa muốn thử nghiệm loại chuyện dâʍ ɖu͙© đó, nửa lại bị ràng buộc bởi thứ đạo đức thanh cao.

Nhận thấy sự ngập ngừng của cô, hệ thống trực tiếp thay cô quyết định.

Một luồng điện phóng xuống, khiến cả cơ thể Quý Nhạc Hân như tê dại, ý thức cũng dần mơ hồ không nhận thức được mọi việc, bây giờ ý thức của cô đã hoàn toàn bị hệ thống điều khiển. Trong đầu cô bây giờ chỉ muốn được thỏa mãn.

Quý Nhạc Hân mơ hồ ra khỏi phòng khách sạn, dưới sự điều khiển của hệ thống tiến lên tầng 7 của khách sạn, khu vực dành cho khách vip.

Tầng 7 của khách sạn hôm nay đã được tập đoàn Phó Thị bao sạch nghe nói làm tố chức lễ chào đón chủ tịch mới.

Trước hành lang, một người đàn ông loạng choạng bước ra từ sảnh tiệc, trông anh ta có chút say. Người đàn ông vừa rồi là Phó Minh Uy, hôm nay tham gia bữa tiệc anh ta đã uống không ít rượu.

Phó Minh Huy trên đường trở về phòng, đột nhiên lại ngửi thấy mùi hương lạ, anh ta bị hấp dẫn vô thức tiến về phía phát ra mùi hương, càng tiến lại gần mùi hương càng trở nên nồng nặc.

Mùi hương kì lạ khiến cả cơ thể anh ta nóng lên cũng khơi dậy du͙© vọиɠ bên trong hắn.

Hắn ta tiếp tục tiến về phía phát ra mùi hương, rồi dừng lại ở cửa phòng mình. Đúng lúc Quý Nhạc Hân cũng ở đó, múi hương đó là từ trên người cô, đay cũng chính là sự trở giúp mà hệ thống đã nhắc đến trước đó.

Âm thanh từ hệ thống vang lên, bắt đầu phân tích, phát hiện đối tượng phú hợp yêu cầu kí chủ nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ.

Dòng lôi điện phát ra càng mạnh mẽ, mùi hương trên mùi cô càng gợϊ ȶìиᏂ, cơ thể cô càng trở nên ngứa ngáy.

Ma xui quỷ khiến mà cưỡng hôn người đàn ông ở trước mặt. Hắn ta vốn dĩ có men say trong người lại chịu ảnh hưởng của mùi hương kìa du͙© vọиɠ trên người sớm đã tới đỉnh điểm, mất hết lý trí điên cuồng đáp trả cô, hai người họ triền miên tới tận giường ngủ.

Áo quần cũng đã mỗi nơi một cái, đôi bàn tay của hắn ta bắt đầu di chuyển đến đôi gò bồng đào căng tròn điên cuồng mυ"ŧ lấy cổ cô.

Hắn kéo khóa quần xuống, để lộ dương v*t, to lớn bên trong, không kiên nhẫn mà điên cuồng đâm vào bên trong tiểu huyệt

Thời điểm dương v*t vừa tiến vào, bên trong của cô như có vô số cái miệng nhỏ hút chặt lấy cây gậy lớn, kích thước dương v*t to lớn khiến tiểu huyệt của cô bị mài phẳng, cảm giác ngứa ngáy vừa rồi cũng không còn thay vào đó là kɧoáı ©ảʍ đến điên dại, tê cả da đầu, sướиɠ đến nỗi hai ngườu họ không nhịn được mà gầm lên:

- A~...a.~.. nhẹ một chút...a~.

Tiếng rên của Quý Nhạc Hân khiến một phần lý trí của Phó Minh Uy dần tỉnh táo, anh ta nhanh chóng muốn dừng lại, nhưng gậy lớn chỉ mới rút ra một chút đã bị vô số cái miệng nhỏ bên trong tiểu huyệt kẹp chặt lại. Cảm giác chặt chẽ bên trong sướиɠ đến nỗi khiến Phó Minh Uy không nhị được mà gầm lên.

Giây phút này dùng tỉnh táo đến đâu, căn bản cũng không thể dừng lại, Phó Minh Uy mắng thầm:

- Tiểu tao hóa... kẹp chặt tôi như vậy....muốn đến như vậy sao.

Cảm giác sung sướиɠ bị ngắt quãng, Quý Nhạc Hân bắt đầu cảm thấy ngứa ngáy đến điên dại, không còn lý trí so đo, mơ màng trả lời:

- Muốn...tôi muốn...mau làm...

Phó Minh Uy tỏ vẻ khinh bỉ:

- Đúng là đồ dâʍ đãиɠ.

Sở dĩ nói như vậy, nhưng "bất động"như vậy Phó Minh Uy cũng không thoải mái gì, chỉ chờ cô xuống nước, anh ta đã thúc mạnh dương v*t vào trong điên cuồng mà nhấp hông.

Kɧoáı ©ảʍ bất ngờ khiến Quý Nhạc Hân sướиɠ đến tê dại, điên cuồng kẹp chặt lấy cây gậy lớn:

- A~...Ưʍ... a~... thật sướиɠ~...

Phó Minh Uy đột ngột bị cô kẹp chắt, suýt nữa bắn ra, hắn đánh mạnh vào mông cô:

-Ha... Đồ dâʍ đãиɠ, kẹp chặt như vậy làm gì.

Nói ra anh ta thúc mạnh hơn như đang trả thù, triền miên một hồi lâu cũng đến cao tráo, Quý Nhạc Hân lêи đỉиɦ, tiểu huyệt càng thít chặt, Phó Minh Uy cũng đẩy nhanh tốc độ, mạnh mẽ phun ra một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙, cao trào đã qua nhưng dư âm của nó vẫn khiến người ta sung sướиɠ đến đê mê.