- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Hệ Thống
- Hệ Thống Dưỡng Thành Thần Hào: Bạn Trai Quản Gia Lại Là Chủ Thần
- Chương 4: Phần thưởng cổ phần công ty
Hệ Thống Dưỡng Thành Thần Hào: Bạn Trai Quản Gia Lại Là Chủ Thần
Chương 4: Phần thưởng cổ phần công ty
“Vậy tôi liền yên tâm rồi.”
Nghĩ tới công ty, Nam Cảnh Hữu dựa theo nhắc nhở của hệ thống suy nghĩ vừa động, trong tay lập tức xuất hiện một chồng văn kiện.
Cậu kích động mà lật văn kiện, phát hiện là hợp đồng liên quan đến chuyển nhượng cổ phần, ký tên cùng thông tin cá nhân đều là của cậu.
Cậu ôm hợp đồng vào lòng, như ôm vàng bạc tài bảo vậy.
“A ha ha, phát đạt phát đạt rồi, một công ty lớn như vậy, mỗi năm được chia hoa hồng còn nhiều hơn mấy đời tôi an phận đi làm cũng không kiếm nổi.”
Hôn mạnh mấy cái lên hợp đồng, ngồi trên sô pha kích động hồi lâu mới bình tĩnh lại được.
Lúc này thanh âm Tiểu Bạch truyền tới: “Ký chủ, cậu đừng có dáng vẻ vừa nhìn thấy tiền hai mắt đã sáng lên như vậy, đây đã là gì đâu, sau này sẽ có càng nhiều tiền hơn, chỉ cần cậu làm nhiệm vụ thật tốt, tương lai đảm bảo cậu tiền đồ vô lượng.”
Nam Cảnh Hữu yên lặng khịa trong lòng, tôi chỉ là một tộc làm công bình thường, lập tức có được mấy tỷ, có thể không kích động sao.
“Đúng rồi Tiểu Bạch, cậu có phải là tùy thời có thể biết được hướng đi của tôi không, vậy tôi một chút riêng tư cũng không có à?!” Nam Cảnh Hữu có chút buồn rầu.
“Ký chủ không cần lo lắng, cậu có thể dùng suy nghĩ tùy thời có thế che chắn tôi, cũng có thể tùy thời gọi tôi ra, hệ thống phục vụ ký chủ 24/24.”
“Hơn nữa cậu còn có thể trực tiếp dùng suy nghĩ đểu giao lưu với tôi là được, không cần phải nói chuyện với tôi ở hiện thực.”
Nghe xong Tiểu Bạch nói, Nam Cảnh Hữu liền yên tâm.
Thật không ngờ đến hệ thống có thể chu đáo như vậy.
Cậu còn lo lắng mình ở bên ngoài nói chuyện với hệ thống, mọi người nhìn thất cậu lầm bầm nói chuyện, còn không xem cậu là bị thần kinh à.
Lúc này, Nam Cảnh Hữu đột nhiên nghĩ tới một chuyện, “Tiểu Bạch, nếu như không hoàn thành nhiệm vụ, sẽ không có trừng phạt kiểu diệt trừ gì đó chứ?”
Thanh âm căm giận của Tiểu Bạch vang lên trong đầu cậu, “Sẽ không đâu ký chủ, tôi là hệ thống biên chế đứng đắn, sẽ không phải là hệ thống ba không kia, sẽ không lạm sát vô tội.”
Nam Cảnh Hữu vỗ vỗ ngực may mắn nói: “Không mạt sát là tốt rồi.”
Không đợi Nam Cảnh Hữu thả lỏng, Tiểu Bạch lại nói: “Có điều, ký chủ không hoàn thành nhiệm vụ quả thật là có trừng phạt.”
Nam Cảnh Hữu chỉ cảm thấy một ngụm khí nghẹn ở cổ họng nuốt không trôi mà phun ra cũng không được.
Cuối cùng chỉ có thể thỏa hiệp nói: “Tiểu Bạch cậu nói đi, tôi có thể chịu đựng được.”
“Tiểu Bạch: Trừng phạt không nặng, chỉ là thân thể có chút tê tê dại dại, một hồi là ổn thôi.”
“Tê tê dại dại?”
“Lẽ nào là kích điện?” Nam Cảnh Hữu đến âm điệu cũng nâng cao lên vài phần.
“Bingo, ký chủ cậu thật thông minh, lại trả lời đúng.” Thanh âm Tiểu bạch rất vui sướиɠ, phảng phất như đây là chuyện gì đáng để vui vẻ vậy.
“Sẽ không phải là giật điện cho tôi ngất đi chứ?” Vừa nghe thấy là kích điện, Nam Cảnh Hữu lập tức cảm thấy cả người run rẩy, luôn cảm giác giây tiếp theo mình sẽ bị điện giật.
“Tiểu Bạch: Ký chủ cậu hiện tại muốn thử xem sao, tôi có thể cho cậu lĩnh hội trước một chút.”
Nam Cảnh Hữu lắc đầu như trống tỏi: “Không không không, không cần đâu, tôi hy vọng mãi mãi không cần thể nghiệm thứ này.”
“Được rồi......” Thanh âm Tiểu Bạch nghe vô cùng thất vọng.
Nam Cảnh Hữu trợn trắng mắt, hệ thống này là lấy cậu ra tìm niềm vui, cậu mới không có mắc bẫy.
Đang nghĩ nghĩ, điện thoại trên sô pha lại vang lên.
Nam Cảnh Hữu vội vàng cầm lên nhìn xem, phát hiện là số lạ, có điều cậu vẫn là nhấn nghe điện thoại.
“Alo, xin hỏi ai vậy?”
“Chào ngài, xin hỏi có phải là Nam Cảnh Hữu Nam tiên sinh không?” Đầu dây bên kia truyền tới giọng nam ổn trọng tầm 30 tuổi.
“Đún vậy, xin hỏi anh là?” Nam Cảnh Hữu nghi hoặc hỏi.
“Xin chào Nam tiên sinh, tôi là tổng giám đốc Tô Tử Dương của công ty trách nhiệm hữu hạn Dược Phi.”
“Tôi nhận được thông báo của hội đồng quản trị, Nam tiên sinh đã thu mua 67% cổ phần công ty, trước mắt đã trở thành cổ đông lớn nhất của công ty, xin hỏi ngày mai ngài có thời gian đến công ty làm một vài thủ động bàn giao hay không, thuận tiện làm quen một chút với công ty?”
Còn chưa đợi Nam Cảnh Hữu trả lời, đối phương đã mở miệng tiếp: “Nếu như ngài thật sự không có thời gian cũng không sai, chúng ta lại hẹn thời gian khác.”
Trong lòng Nam Cảnh Hữu sớm đã kích động đến mức bay lên rồi, cường ngạch trấn định nói: “Có thể, ngày mai 9 giờ tôi sẽ tới, có điều lúc anh tới thì đến tầng 29 bộ phận kế hoạch tìm tôi, tôi có chuyện cần làm ở bộ phận kế hoạch.”
Đối phương khựng lại 2 giây, dường như đang nghi hoặc đại cổ đông vì sao lại đến bộ phận kế hoạch của công ty.
Có điều người đầu dây bên kia rất thức thời không hỏi nguyên nhân, trực tiếp đồng ý.
Cúp điện thoại xong, hai bên cùng thở phào nhẹ nhõm.
.....
Trong một căn hộ rộng rãi trên đường vành đai hai của Hải Thị.
Người đàn ông mặt vest đi giày da đứng bên cạnh cửa sổ vừa mới cúp điện thoại.
Biểu tình anh ta có chút nghiêm túc, dường như có chút mệt mỏi.
“Haizz, không hiểu đổng sự trưởng tại sao lại đột nhiên bán toàn bộ cổ phần trong tay, mình làm cái chức vụ tổng giám đốc này, không biết có thể tiếp tục làm tổng tài ở công ty không.”
Người này đúng là Tô Tử Dương vừa mới gọi điện thoại cho Nam Cảnh Hữu, anh ta là được tiền đổng sự trưởng dùng tiền lương cao mời tới làm tổng giám đốc, đã làm tổng tài ở công ty này được ba năm, sự nghiệp vẫn luôn ổn định vững chắc.
Thật không ngờ đổng sự trưởng không rên một tiếng mà bán cổ phần đi, anh ta là tâm phúc của ông chủ trước, út nhiều cũng tân đổng sự trưởng thay người.
Trong lòng yên lặng thở dài, tất cả chỉ có thể mặc cho số phận rồi, kết cục thế nào, ngày mãi sẽ có.
Sáng sớm hôm sau, Nam Cảnh Hữu dậy thật sớm sửa soạn chính mình.
Cậu tự làm một kiểu tóc, thay bộ đồ tốt nhất, tinh thần phấn chấn mà đi ra khỏi nhà trọ.
Khí phách hăng hái cực kỳ giống như đi xem mắt.
Lúc đến bộ phận kế hoạch, còn 15 phút nữa mới đến 9 giờ, các đồng nghiệp cũng đã đến hơn phân nửa, còn có một bộ phận là đúng giờ mới tới.
Tỷ như quản lý Chu còn chưa tới.
Cũng không biết có phải là vì hôm qua bị đánh, trước đó người sớm nên đến phong làm việc nói chuyện với các em gái lại chưa tới.
Chị Phong đồng dạng cũng chưa tới, Nam Cảnh Hữu đi thẳng đến chỗ mình ngồi xuống.
Nữ đồng nghiệp cùng bộ phận rất chú ý tới Nam Cảnh Hữu, mọi người nhìn thấy hôm nay Nam Cảnh Hữu còn đẹp trai hơn trước đây, trong ánh mắt đều là lập lòe ánh sáng.
Mấy đồng nghiệp nữ vây quanh chỗ ngồi của Nam Cảnh Hữu, trêu ghẹo cậu có phải là có bạn gái không, hôm nay muốn đi hẹn hò, nếu không ăn diện đẹp trai như vậy làm gì.
Nam Cảnh Hữu vẻ mặt thần bí: “Hôm nay à, sẽ cho mọi người một bất ngờ, mọi người đợi lát nữa là sẽ biết.”
Mặc cho mọi người có hỏi thế nào, Nam Cảnh Hữu cũng ngậm miệng không nói, mấy nữ đồng nghiệp chủ có thể đánh trống lui quân.
Còn mấy phút nữa là đến 9 giờ, chị Phong mới khoan thai tới chậm, nhìn thấy Nam Cảnh Hữu yên ổn ngồi ở vị trí, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
“Hữu Hữu à, hôm nay nhìn có vẻ rất cao hứng.” Chị Phong trêu ghẹo nói.
Cô còn cho rằng Nam Cảnh Hữu sẽ không gượng dậy nổi, có tốt thế nào cũng là uể oải ỉu xìu, thật không ngờ người này lại lạc quan như vậy.
Có điều chuyện này cũng là chuyện tốt, có tự tin mới có năng lực thăng chức đi được xa hơn.
Nam Cảnh Hữu cười cười với cô: “Chị Phong, chào buổi sáng.”
Chị Phong vứt mị nhãn cho Nam Cảnh Hữu, còn thật là kiểu phong tình vạn chủng, nếu như Nam Cảnh Hữu là thẳng nam, nói không chừng còn thật sự sẽ bị cô câu mất tâm.
Nhưng đáng tiếc Nam Cảnh Hữu là cong!
Còn là cong như đường núi, cong như nhang muỗi, có muốn bẻ thẳng lại cũng không thể bẻ được.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Hệ Thống
- Hệ Thống Dưỡng Thành Thần Hào: Bạn Trai Quản Gia Lại Là Chủ Thần
- Chương 4: Phần thưởng cổ phần công ty