Chương 2.3: Thơm quá

Mắt lam thu liễm, biểu tình uể oải đạm mạc.

Không buồn cũng không vui, càng so với thần Quang Minh đều giống thần ngự ở trên cao hơn.

“Ta từ chối.” thanh âm thanh lãnh phát ra, hành động ngầm chiếm thần lực càng thêm hung ác.

“Tiểu Tu~ cậu suy nghĩ lại một chút đi ~” Chiết Thước bay đến trước mặt Á Sắt Tu Nhĩ, muốn thân cận đối phương.

Nhưng mà một đôi tay thon dài trắng bạch như sứ nắm lấy cậu, động tác xoa nắm mạnh giống Nhan Đồng Bách như đúc.

Tiểu thân mình bị nhéo vài cái không nặng không nhẹ, Chiết Thước rầm rì, “Tôi thật sự biết sai rồi mà, về sau tuyệt đối tuyệt đối không bao giờ quên Tiểu Tu, cậu cho tôi cơ hội một lần nữa được không nha?”

Á Sắt Tu Nhĩ không nói gì, nhìn chằm chằm Chiết Thước. Đôi mắt xanh thẳm thâm thúy ám trầm, như là vô biên vô hạn hải vực, Chiết Thước nhìn không thấu cảm xúc, chỉ là phía sau lưng lạnh cả người.

Lúc cậu trói định Á Sắt Tu Nhĩ, đối phương vẫn là tiểu hài tử mười tuổi, bởi vì bị cảm nhiễm thần lực hắc ám mà không được thần Quang Minh chúc phúc nên sống không bằng chết, là một cái tín đồ bị thần bỏ.

Sau đó lại đi làm nhiệm vụ thu hoạch dược vật để xua tan thần lực hắc ám, nhưng tính tình đạm mạc chán đời nuôi lớn hắn giống như cậu đang đồng hành cùng với một khối băng di dộng.

Xem ra tung hứng vô dụng.

Chiết Thước hít sâu một hơi, lại một lần nữa cắn răng mà biến thành hình người. Dù sao đến lúc đó tham gia đồng thoại đại tái cậu cũng muốn biến thành hình người, để hắn coi trước để thích ứng tốt hơn.

Á Sắt Tu Nhĩ liền nghĩ hệ thống này lại có chủ ý khác, nhàn nhạt nhìn đối phương.

Nhưng mà cũng không có gì đa dạng, một thiếu niên xinh đẹp bỗng xuất hiện ôm lấy cánh tay của hắn, mắt trông mong ngửa đầu nhìn hắn.

Á Sắt Tu Nhĩ hơi đơ ra.

Bất đồng với âm thanh máy móc, giọng thiếu niên ngọt nị giống tẩm mật đường, “Kia, cái kia......” Chiết Thước kiềm chế trở ngại sợ nói chuyện khi biến thành hình người, hành vi cũng trở nên hoảng loạn không ít, căn bản không dám lại dựa vào người Á Sắt Tu Nhĩ để thân cận.

Chỉ là dùng vòng tay mềm mại dính chặt lấy cánh tay Á Sắt Tu Nhĩ, tận lực khả năng lấy lòng mà nói: “Giúp, giúp tôi một lần được không nha?”

“Cầu xin cậu......”

Biến thành hình người xinh đẹp, hốc mắt hơi phiếm hồng, khuôn mặt nhỏ trắng như tuyết cũng bởi vì khẩn trương mà đỏ ửng.

Dáng hình cực nhỏ, thậm chí chưa từng làm những hành động như vậy, bởi thế mà nhất cử nhất động đều lộ ra ngây ngô.

Chiết Thước trong lòng cũng có chút kinh ngạc, hắn phát hiện...... Cánh tay trong lòng ngực có cơ bắp tự nhiên.

Rõ ràng trong ấn tượng về dáng hình ký chủ là một tiểu hài tử gầy yếu mà, như thế nào hiện tại cao như vậy.

Giống như hắn có thể một quyền đánh chết cậu hu hu.

Hương thơm ngọt lịm tràn ra, xâm nhập vào hơi thở hắn, cùng hơi thở cấm dục thanh quý tản ra toàn thân của Á Sắt Tu Nhĩ rất khác nhau.

Á Sắt Tu Nhĩ rũ mắt, mắt lam đạm nhiên, tóc bạch kim dài từ mặt sườn phất quá, càng thêm vẻ thánh khiết.

Một bàn tay thon dài đặt trên cái eo. Chiết Thước cả kinh, nhưng chưa kịp lùi phía sau đã bị đυ.ng mà ngẩng đầu lên.

Hệ thống tinh tế xinh đẹp bị tiền nhiệm ký chủ dễ như trở bàn tay bao phủ cả người, phong tỏa đường lui, chỉ có thể dùng đôi mắt tròn màu tím sợ hãi nhìn về phía vị ký chủ cũ.