Chương 11.2: Mang lục lạc

Tuy rằng cậu không biết sao ký chủ đột nhiên tức giận, bộ dáng quá doạ người đó.

“Cái kia......” Chiết Thước trốn ở phía sau Đoạn Thanh Mộng, nắm lấy tay áo của đối phương rồi thò đầu ra, nhìn nhân viên công tác, nói: “Tôi có thể lấy đồ vật để thế chấp không?”

Nhân viên công tác sửng sốt: “Có thể, xin hỏi ngài có vật gì có thể thế chấp sao?”

Chiết Thước mắt trông mong nhìn về phía Đoạn Thanh Mộng.

Đoạn Thanh Mộng giữa mày giật giật, hệ thống này không phải là muốn thế chấp hắn đi?

Nhân viên công tác cũng tưởng vậy, cho nên nàng thiện ý nhắc nhở: “Không thể thế chấp con rối sư tiên sinh được ạ, tôi cũng không có cảm ứng được tình cảm của ngài dành cho tiên sinh.”

Lời này giống như một con dao nhọn trực tiếp đâm vào l*иg ngực Đoạn Thanh Mộng, hắn cảm thấy suy nghĩ vừa rồi của hắn quá ngu ngốc.

Đây chính là hệ thống lòng dạ hiểm độc không có cảm xúc như con người mà.

Chiết Thước lắc đầu, hít sâu một hơi, trên khuôn mặt nhỏ tràn đầy đau lòng “Tôi thế chấp tích phân.”

Nói rồi cậu lấy ra một mảnh đá tích phân.

Nhân viên công tác sửng sốt, lại nhìn chăm chú qua Đoạn Thanh Mộng, thì ra tình cảm mãnh liệt là dành cho mảnh đá.

“Tình cảm sâu đậm quá!” Nhân viên công tác kích động không thôi, “Thứ này nhất định là vật quan trọng của ngài đi! Có thể thế chấp một trăm cái thủy tinh đường!”

Cùng lúc đó, bên cạnh cũng có người dân đi thế chấp để đổi lấy thủy tinh đường, là di vật của người nhà.

“Rất tốt thưa ngài, tôi có thể cảm ứng được di vật của thân nhân để lại rất quan trọng với ngài, giá trị mười viên thủy tinh đường.” Vị nhân viên công tác kia cười nói.

Không ít các khách nhân kinh ngạc đi ngang qua cảm thán, “Nhiều như vậy, tình cảm nhất định rất sâu đậm đi.”

Đoạn Thanh Mộng đem hết thảy thu vào trong mắt “......”

Một mảnh tích phân......

Chỉ là hắn cho hệ thống hai trăm tích phân vào tối hôm qua......

Chiết Thước nước mắt lưng tròng: "Đú... Đúng vậy, đây là thứ quan trọng đối với tôi."

Nói rồi nước mắt thật sự rớt xuống dưới, trông bộ dáng rất suy sụp.

Têb nhân viên công tác kia sửng sốt, lại lấy thêm năm viên thủy tinh đường: “Ôi trời, tình cảm của khách nhân lại gia tăng, mời ngài nhận thêm thủy tinh đường.”

Chiết Thước nức nở nhận lấy.

Đoạn Thanh Mộng: “......”

Hệ thống này khóc một chút, hắn thật giống bị ai đó hung hăng vả mặt, tươi cười ôn nhu căn bản duy trì không nổi.

Trong lòng ngực cậu thêm một cái rổ lớn, bên trong đầy ắp thủy tinh đường.

Đoạn Thanh Mộng nặng nề rũ mắt, nhìn thấy hệ thống trước mắt khóc tu tu: “Mộng Mộng hu huu.... Ngươi ——”

“Đã biết, yên tâm, ta sẽ không thua.” Đoạn Thanh Mộng miễn cưỡng treo lên tươi cười, nhẹ nhàng nhéo nhéo sừng rồng trên đầu.

Tốt xấu gì thì từ trước tới nay đây là lần đầu tiên hệ thống dùng tích phân vì hắn.

Chiết Thước bị niết đến chân mềm, giữ chặt tay Đoạn Thanh Mộng tay: “Không phải Mộng Mộng, ngươi phải trả tích phân cho tôi trước đã.”

“......”

【Ting —— nhận được một trăm tích phân từ ký chủ số hai tặng đến.】

Mặt mày Chiết Thước lập tức vui vẻ, không còn thấy bộ dáng thương tâm đâu nữa.

“Mộng Mộng ngươi thật tốt.” Chiết Thước dùng đầu cọ cọ ngực Đoạn Thanh Mộng, đem viên tròn trên đầu cọ đến rối loạn.

“Có muốn tôi đổi thêm mấy cái tích phân không?” Chiết Thước nghiêm túc nhìn Đoạn Thanh Mộng “Chỉ cần là vì Mộng Mộng, cho dù tôi có khổ sở cũng không sao cả.”

Cái đuôi tiêm đột nhiên bị nắm, Chiết Thước run rẩy, lời nói bên miệng bị nuốt trở vào, dùng đôi mắt đỏ rực nhìn ký chủ của cậu, bên trong mắt tím trong sáng xinh đẹp lại có hơi nước lóng lánh ngưng tụ.