Chương 1.2: Lại thấy ký chủ

Nhưng giây tiếp theo, thân mình bị đôi bao tay màu đen cầm chặt chẽ, không thể động đậy.

Nhan Đồng Bách rũ mắt nhìn hệ thống trong lòng bàn tay, ý cười lạnh băng tràn đầy trào phúng: “Nhớ ta? Em là nhớ tích phân của ta đi, như thế nào, tích phân dùng hết rồi tính lại cùng ta se lại tiền duyên?”

Hắn thật sự quá hiểu rõ hệ thống này, thoại nhìn lời nói ngọt ngào ngoan ngoãn, kỳ thật chỉ yêu thích mỗi tích phân, lòng dạ hiểm độc vô cùng.

Chiết Thước run lên, theo bản năng cảm thấy nguy hiểm, vội vàng nói ngọt ngào: "Không phải đâu, chỉ là đã lâu không gặp Đồng Đồng, cho nên tới gặp Đồng Đồng nè~”

“A......” Nhan Đồng Bách nhéo hệ thống trong lòng bàn tay, nghe thấy tiếng rầm rì của đối phương bị niết, đột nhiên chỉ tay về hướng Chủ Thần hơi thở thoi thóp: “Biết vì sao hắn biến thành như vậy không?”

Chiết Thước ngơ ngác lắc lắc thân mình.

Nhan Đồng Bách đột nhiên nheo đôi mắt đỏ lại, sát khí ở bên trong ngưng tụ, quỷ khí cuồn cuộn trong phó bản, âm trầm phóng ra ngoài.

Nhưng mà hắn còn cười tủm tỉm nhéo Chiết Thước, nở nụ cười tàn nhẫn.

“Chỉ cần ta nghĩ đến thời điểm em nói cởi trói một lần, ta liền đập Chủ Thần một lần. Nhớ một lần liền đánh một lần, vì thế mà hắn mới thành bộ dạng này.”

Nếu hệ thống hôm nay không tới, hắn sẽ nhanh chóng kết thúc thế giới này.

Sau đó, tự mình đi tìm đối phương, hắn sẽ thoát khỏi vực sâu để đi tìm, nếu thấy hệ thống liền không chút do dự lôi xuống dưới cùng hắn.

Ngón tay thon dài hữu lực không nặng không nhẹ xoa bóp quả cầu nhỏ co dãn trên lòng bàn tay, cảm nhận được đối phương run rẩy, hiển nhiên là bị lời nói hắn đe doạ, Nhan Đồng Bách cười đến càng thêm ác liệt.

“Cho nên, em tới tìm ta có chuyện gì?”

Chiết Thước còn đang bị lời nói của Nhan Đồng Bách doạ sợ, không nhịn được mà nhìn Chủ Thần vài lần trên mặt đất.

Trên mặt đất toàn là quy tắc thần lực bị rách nát, thân hình cũng bị chia năm xẻ bảy, đua đều đua không đứng dậy cái loại này.

Nếu đau đớn này mà ở trên đầu cậu......Chiết Thước run rẩy, vội vàng lấy lòng mà cọ cọ tay Nhan Đồng Bách: “Không đâu, thật ra chỉ là chủ thế giới chúng tôi ra một không gian hoạt động cho ký chủ cùng hệ thống bồi dưỡng tình cảm.Thật ra, tôi liền nghĩ đến Đồng Đồng đầu tiên, tôi muốn tình cảm của chúng ta càng sâu đậm hơn ~”

“Có phải là có hàng vạn tích phân khen thưởng?" Nhan Đồng Bách đột nhiên lên tiếng.

“Không chỉ vậy, còn ước chừng trăm vạn!” Chiết Thước buột miệng thốt ra.

“!” Chiết Thước run lên, quả cầu nhỏ sắp bị bóp nát không chừng.

Trái lại ý cười trong mắt Nhan Đồng Bách có như không, cậu muốn cứu vớt một chút: “Nhưng tích phân chỉ là việc phụ, việc quan trọng đó là bồi dưỡng tình cảm của chúng ta.”

“A.” Nhan Đồng Bách càng thêm siết chặt quả cầu nhỏ trong lòng bàn tay, giống như sợ đối phương trốn thoát.

Mắt đỏ tươi nhìn chằm chằm Chiết Thước đang khẩn trương, đột nhiên hắn hỏi một câu ý vị không rõ: " Em cũng chỉ vì cái này?”

Chiết Thước ngơ ngác, cầu nhỏ không khỏi khẩn trương, có điều cậu không biết trả lời thế nào.

Đợi một lúc, Nhan Đồng Bách rũ mắt xuống, ý cười bên môi càng trở nên trào phúng hơn, cũng không biết rốt cuộc là ai châm chọc ai.

Lệ chí đỏ ở khoé đuôi mắt ảm đạm, quỷ khí đang ở xung quanh thân dần tản ra.