Chương 33: TG3-10: Tra tấn

Thiếu niên trước mắt bị tìиɧ ɖu͙© tra tấn đến không còn ý thức, chỉ còn thân thể thao bản năng mà mυ"ŧ lấy hăng say. Người này từ lúc bị bắt đã không hé răng nửa lời, vậy chỉ có thể để y không thể không mở miệng được thôi.

Hạ thân bị roi da đánh đến sưng đỏ, mép huyệt sưng lên như hai nụ hoa chớm nở, ám vệ cho hai dươиɠ ѵậŧ giả vào lỗ huyệt, đung đưa chiếc ghế làm chúng di chuyển, trong quá trình không dám lơ là tránh dính vào dịch thể của thiếu niên.

Đúng vậy, dù khi động tình họa đồ trên lưng thiếu niên càng thêm sống động như có sinh mệnh, nhưng lúc này cả người y như hũ độc dược, chỉ cần chạm vào sẽ khiến người tiếp cận y toàn thân đau đớn, thổ máu mà chết.

Hoàng đế đã ra lệnh cho thái y tìm cách giải độc nhưng không có hiệu quả, thậm chí người bị dính độc tái phái càng nhanh, bọn họ chỉ có thể sử dụng dụng cụ hành hạ thiếu niên.

Người này ngoài lúc đầu ánh mắt như muốn gϊếŧ người ra sau đó đều không thể phản kháng, ngay cả khi bị tra tấn như lúc này cũng không hề có ý định cầu xin.

- Cho người dẫn vào.

Ám vệ cho người dẫn vào 3 nam nhân bị trói, trang phục trên người có huy hiệu tương tự như khi tìm được thiếu niên, quần áo vì bị bắt có chút tổn hại nhưng lại tốt hơn hạ nhân thông thường, quả nhiên khi nhìn thấy thiếu niên tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ bị trói bọn họ không kịp kiểm soát biểu cảm mà hô lên tiếng thánh tử, Quý Hàn Minh quan sát biểu hiện của 3 người, nhìn dáng vẻ lo lắng căm phẫn của bọn họ, quả nhiên không phải hạ nhân thông thường.

- Trói y lại, đem đến đây.

Quý Hàn Minh ra lệnh cho ám vệ đem người có biểu cảm bên ngoài nhìn như bình tĩnh nhất đến bên hạ thân thiếu niên.

Góc độ này càng làm y có thể nhìn rõ bộ dạng của thánh tử, vậy mà 2 da^ʍ huyệt bên dưới đều bị nhồi đầy dươиɠ ѵậŧ, bị trói ở xa bọn hắn chỉ có thể nhìn thấy thánh tử không mảnh vải bị trói lại, trong miệng bị bịt lại không thể phát ra âm thanh.

Khi biết y không mảnh vải bị trói lại, bọn hắn đã biết họa đồ trên người thánh tử đã bị lộ, không ngờ đám người này lại có thể dùng phương thức này nhục nhã thánh tử.

Quý Hàn Minh nhìn tên thuộc hạ như bình tĩnh này lại ở gần thiếu niên nhưng có thể phán đoán tình trạng của người trước mặt không chút lo lắng thì có chút suy ngẫm.

Quý Hàn Minh nhận lấy găng tay nhận từ ám vệ, từ tốn đeo chúng vào rồi tiến đến gần chỗ Bạch Nguyêt, một tay túm lấy tóc trên đầu của nam nhân kia, tay còn lại tóm lấy dươиɠ ѵậŧ đang cương cứng của của thiếu niên, không đợi hai người phản ứng mạnh bạo mở khớp hàm của hạ nhân nhét dươиɠ ѵậŧ của thiếu niên vào.

Tất cả người ở đó đều bị động tác của hắn làm cho sững sờ, thiếu niên dù cố chịu tra tấn từ kɧoáı ©ảʍ cũng không thể kìm nén phát ra tiếng nức nở.

Mọi người chờ đợi tên hạ nhân kia phát độc mà chết, không ngờ qua một khắc vẫn không hề có biểu hiện trúng độc, Quý Hàn Minh vẫn túm lấy tóc của người kia liên tục ra vào làm y càng nuốt sâu dươиɠ ѵậŧ, quả nhiên chính xác như dự đoán của hắn.

Cả hai người đều đang bị trói không thể phản kháng động tác của hắn, không ngờ nam nhân bị cưỡng ép khẩu giao cho người khác vậy mà lại cương cứng, một lát sau không cần hắn tác động mà theo bản năng muốn chinh phục nuốt càng sâu du͙© vọиɠ của thiếu niên.

Hai người chuyển động làm chiếc ghế vốn không vững chắc rung chuyển càng thêm mãnh liệt, hai dươиɠ ѵậŧ giả liên tục ma sát điểm mẫn cảm làm thiếu niên run rẩy, phía trước lại chôn vào khoang miệng ấm nóng, kɧoáı ©ảʍ trước sau làm thiếu niên sớm đã không chịu được bắn vào trong miệng nam nhân.

Sau khi thiếu niên bắn xong, quả nhiên họa đồ xuất hiện biến chuyển, dù không rõ ràng nhưng Quý Hàn Minh đã nhanh chóng bắt được sư thay đổi này.

Nghe nói Bắc quốc giấu một kho báu, bản đồ dựa trên một họa đồ không ngừng biến chuyển, do khí hậu bắc quốc vốn lạnh lẽo, tuyết lại rơi quanh năm, nếu không có bản đồ cùng cách xem thì rất dễ lạc vào rừng tuyết.

Khí hậu khắc nghiệt cùng lở tuyết không biết đã chôn vùi bao quân đội muốn chiếm lấy kho báu này, bức họa được khắc lên người thánh tử bắc quốc cũng là một bí mật, người có thể xem hiểu họa đồ trên thế gian càng ít.

Dù vậy nhưng các thế hệ lưu lại Bắc quốc dù nguy hiểm nhưng vẫn giữ lại họa đồ này, tất nhiên không chỉ đơn giản là thiên tài đại bảo, tất có những thứ khiến lòng tham của con người mê muội không thể khống chế.

Nhưng Bắc quốc cũng không dựa vào thiên tài địa bảo này để phát triển, mà lại như những kẻ tách biệt tự trói bản thân lại khu rừng phía bắc, để mặc những kẻ như thú hoang ngoài rìa.

Nam nhân bị bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào miệng bị Quý Hàn Minh cưỡng ép nuốt xuống, hắn muốn xem độc tố trên người thiếu niên có thể ảnh hưởng đến đâu, quả nhiên người bên cạnh y không bị nhiễm độc.

Người này trang phục cùng thần thái xuất sắc hơn 2 kẻ còn lại, tất nhiên thân phận có thể ưu việt hơn, hoặc kẻ này nắm giữ thứ mà 2 người kia không có được.

Quả nhiên dù thân thiết đến mức này nhưng không giống biểu hiện của trúng độc mà cơ thể có chút khó chịu, Quý Hàn Minh nhanh chóng xem xét động mạch của y, không có nhiều phản ứng phụ nhưng cơ thể sau khi tiếp nhận xong có chút khó chịu.

Hẳn là mức độc này không nguy hiểm tới tính mạng.

Thiếu niên sau khi bắn xong không chịu nổi mà ngất đi, lúc này mọi người mới biết được trên người y bị gắn bao nhiêu dụng cụ tra tấn, quả thực là không bỏ qua một điểm mẫn cảm nào.

Bọn hắn có quá ít thông tin về vị thánh tử này, từ lúc bị bắt được y luôn im lặng từ chối giao tiếp, ngay cả khi bị tìиɧ ɖu͙© tra tấn cũng chỉ rêи ɾỉ.

Hắn không biết bản thân nên khen người này có thể chịu đựng hay là một kẻ ngốc nữa, nhưng ánh mắt của y khi nhìn thấy 3 người thuộc hạ và bị ép bắn tinh trước mặt hạ nhân, có vẻ như không giống như một kẻ ngốc.

Kể cả hành động mãnh liệt vùng vẫy khi bắn ra, liệu người này trước đây chưa từng phá thân? Cũng đúng, ngay cả thuộc hạ thân cận chịu chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ của y sau đó cũng không thể tự di chuyển, huống chi còn là một bình rượu cực độc.

Sau khi tiếp xúc và biết thiếu niên dính độc toàn thân, Quý Hàn Minh cũng không thể tiếp xúc với Tạ Quân Lan, huống chi thái y chưa thể xác định loại độc cùng cách giải của chúng, bọn hắn cũng không thể mạo hiểm nếu nó có thể lây nhiễm cho thai nhi.

Đã bắt được đám người này, Quý Hàn Minh cũng không tin không thể tìm được thuốc giải cho Tạ Quân Lan.