Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hệ Thống Điên Cuồng Tăng Cấp

Chương 50: Rác Rưởi Chân Chính!

« Chương Trước
Mà tu vi của Mã Lương Bằng ít nhất cũng là Luyện Linh kỳ tầng bốn, như thế thì so thế nào?

“Sư đệ, tuyệt đối không thể, tu vi của hắn cao hơn ngươi rất nhiều, nếu ngươi bị thương, trở về chúng ta giao phó với cung chủ thế nào?” An Linh vội vàng khuyên.

“Hai vị sư tỷ, ta đi một chút sẽ trở lại, không cần phải lo lắng gì, ta sẽ bắt hắn trả cái giá tương ứng!” Dịch Thiên Vân không nhiều lời, cầm một thanh trọng kiếm đi ra ngoài.

Hai vị sư tỷ hai mặt nhìn nhau, Dịch Thiên Vân quyết định như vậy các nàng khuyên can cũng vô dụng, chỉ có thể cùng đi xem.

Linh khí mình tạo ra bị nói thành phẩm chất thấp kém, đổi lại là ai cũng sẽ phẫn nộ.

Lúc bọn hắn đi ra ngoài, Mã Lương Bằng đã đứng chờ ở đó, nhìn thấy Dịch Thiên Vân đi ra hắn ta nhịn không được lộ ra nụ cười giễu cợt: “Ta còn tưởng rằng ngươi chỉ trốn ở trong đám nữ nhân, xem ra còn có mấy phần cốt khí!”

Dịch Thiên Vân lúc nào cũng ở trong Thiên Tuyền Cung, bị gọi là trong đám nữ nhân, bị rất nhiều nam nhân xem thường, kỳ thực là nhiều người ghen ghét mà ra.

“Coi như ta trốn ở trong đám nữ nhân cũng tốt hơn là nói xấu người khác lung tung!” Dịch Thiên Vân cười lạnh một tiếng.

“Có phải nói xấu hay không, đợi lát nữa chẳng phải sẽ biết sao, tất cả mọi người ở chỗ này đều đang chứng kiến, nhìn xem Linh khí trong tay ai lợi hại!” Trong mắt Mã Lương Bằng lóe ra mấy phần sát ý, rút ra một thanh Linh Kiếm thượng phẩm, một tia sáng lóe lên trên thân kiếm.

Chung quanh bọn họ đều đã vây quanh một vòng người, đều là người qua đường, nhìn thấy có chuyện hay mà nhao nhao bu lại.

“Đương nhiên không có vấn đề.” Dịch Thiên Vân cười nhạt một tiếng, tiếp tục giơ trọng kiếm trong tay lên nói ra: “Ta dùng thanh trọng kiếm này, thử xem cái gọi là Linh khí thượng phẩm của ngươi đến cùng là dạng gì!”



Lúc mọi người thấy hai bên so sánh, đều là lắc đầu, Dịch Thiên Vân dùng chính là trọng kiếm, Mã Lương Bằng dùng chính là tế kiếm, không thể nghi ngờ là Mã Lương Bằng sẽ càng dễ dàng thắng.

Dựa vào thân thể linh hoạt là có thể đùa giỡn Dịch Thiên Vân trong lòng bàn tay!

Chỉ riêng việc chọn Linh khí, bọn họ cảm thấy Dịch Thiên Vân đã thua một nước.

“Đây chỉ là một trận luận bàn phổ thông, cũng không phải quyết đấu sinh tử, ta hi vọng không muốn phải nhìn thấy hạ sát thủ.” Tử Vũ Vi đi ra, lạnh lùng nhìn Lương Thiên Thành nói: “Nếu hạ sát thủ với khách khanh của chúng ta, vậy cũng đừng trách Vũ Thiên lâu chúng ta không khách khí!”

“Đó là tất nhiên, chúng ta chỉ luận bàn là được rồi, sẽ không hạ sát thủ.” Trả lời nàng là Mã Lương Bằng.

Ánh mắt hắn ta lộ ra khinh thường, tế kiếm đấu trọng kiếm, dựa vào thân pháp là có thể đùa chết Dịch Thiên Vân.

Hai người giằng co lẫn nhau, phía dưới đài đã vô cùng náo nhiệt.

“Khách khanh của Vũ Thiên lâu chắc chắn là thằng ngu, trọng kiếm đối đầu với tế kiếm, đây không phải là muốn chết à?”

“Đệ tử Đoán Thần tông làm sao có thể thua, riêng việc chọn Linh khí đã rất tốt rồi, ta thấy lần này khách khanh của Vũ Thiên lâu thua là chắc chắn rồi.”

“Đoán chừng bị tức quá nên mới lên đài đối chiến. Mức độ luyện khí của Đoán Thần tông cũng không phải nói suông mà thôi, xem như chỉ đơn thuần luận võ khí, chắc chắn là Đoán Thần tông thắng!”

...



Người chung quanh không coi trọng Dịch Thiên Vân, nhìn Linh khí chênh lệch là biết, tăng thêm địa vị của Đoán Thần tông, ai cũng nguyện tin tưởng Linh khí của Đoán Thần tông, vô luận là uy lực hay là độ bền, đều mạnh hơn một bậc!

“Muốn trách, thì trách ngươi trêu chọc phải Đoán Thần tông chúng ta!” Hắn híp mắt, có mấy phần sát ý với Dịch Thiên Vân, nhất là biết Dịch Thiên Vân là người Thiên Tuyền Cung, mức độ rèn đúc bực này, giữ lại sẽ chỉ là hậu hoạn!

Sau một khắc, Mã Lương Bằng giơ tế kiếm trong tay lên, chân đạp “Thiên Vân bộ”, như đồng hóa làm một đóa Phi Vân, cấp tốc bay về phía Dịch Thiên Vân, như là một cơn gió thổi qua, trong chớp mắt đã vọt đến bên người Dịch Thiên Vân, giơ tế kiếm trong tay lên đâm về phía Dịch Thiên Vân.

Hắn dùng võ học thuần túy bình thường, nhưng tốc độ nhanh, đâm thẳng về phía chỗ yếu hại của Dịch Thiên Vân, đây đâu phải là luận bàn, căn bản chính là muốn mạng.

Ánh mắt Dịch Thiên Vân lạnh lẽo, đưa tay giơ trọng kiếm lên, như một cái khiên cản ở trước mặt mình.

“Keng!”

Tế kiếm đâm trúng trọng kiếm, bởi vì quá nhỏ, lúc đâm trúng trọng kiếm bị lực lượng phản chấn khiến cho uốn lượn thành nửa vòng tròn.

Ánh mắt Mã Lương Bằng ngưng tụ, tế kiếm trong tay cấp tốc thu lại, thân pháp chớp động phóng tới phía sau Dịch Thiên Vân, cũng cấp tốc đâm lên một kiếm.

Chỉ là nghênh đón lại là trọng kiếm của Dịch Thiên Vân, như là một cái khiên cực lớn, ngăn cản công kích này.

“Keng keng keng...”

Mã Lương Bằng cấp tốc hoán đổi phương hướng, vô luận đâm đi như thế nào đều bị trọng kiếm của Dịch Thiên Vân chặn lại, vẫn không có cách nào đâm trúng hắn.
« Chương Trước