Hắn nói chuyện đã tương đối uyển chuyển khách khí, nhưng lời này khiến Tần Tuyết và An Linh tức đến mức muốn rút kiếm. Không ngờ thanh danh Thiên Tuyền Cung còn không bằng Khổng đại sư này!
Trên thực tế, danh tiếng Thiên Tuyền Cung đương nhiên vang dội hơn Khổng đại sư nhiều. Nhưng Khổng đại sư là khách khanh, có thể tạo linh khí cho bọn họ, như vậy ý nghĩa đã không giống nhau.
"Các ngươi ức hϊếp người…"
"Không sao, nơi thế này không vào cũng thế! Lương các chủ, nhớ rõ lựa chọn của ngươi ngày hôm nay. Có vài người ngươi có giữ lại cũng chưa chắc có lợi cho mình đâu!"
Dịch Thiên Vân ngăn cản hai nàng Tần Tuyết, ý bảo các nàng không cần xúc động, dẫn ba nàng rời đi.
"Hừ, đấu với ta? Thiên Phượng lâu chính là địa bàn của ta!" Khổng đại sư sung sướиɠ nói. Thấy bộ dáng kinh ngạc của đám người Dịch Thiên Vân khiến hắn khoan khoái vô cùng.
Lương các chủ nhíu mày, sau đó lại chợt lắc đầu, không nói thêm cái gì.
Sau khi ra khỏi Thiên Phượng lâu, Cửu Lăng Quân gấp đến muốn khóc, áy náy vô cùng: "Thật… thật xin lỗi, đều tại ta nên mới sinh ra tình huống như vậy…"
"Không trách ngươi. Thật ra Khổng đại sư này có thù oán với chúng ta, không liên quan tới ngươi."
Dịch Thiên Vân vừa ngước mắt đã thấy đối diện cũng có một tòa lâu, chỉ là bên này không xa hoa như Thiên Phượng lâu, nhưng cũng là một cửa hàng, biển hiệu là ‘Vũ Thiên lâu’.
Hai lâu vẫn là quan hệ cạnh tranh, nhưng rõ ràng hiện tại Thiên Phượng lâu nhỉnh hơn một chút. Nếu đã không thể vào Thiên Phượng lâu thì dứt khoát vào Vũ Thiên lâu chọn mua đi.
"Chúng ta vào nhà này, ta sẽ khiến Thiên Phượng lâu hối hận lựa chọn của mình!"
Tần Tuyết và An Linh hai mặt nhìn nhau, cũng không biết Dịch Thiên Vân có ý tưởng gì, nhưng hiện tại cũng chỉ có thể theo vị sư đệ này thôi.
Chờ bọn họ vào tới Vũ Thiên lâu, tiểu nhị đón khách mới vừa lên tiếng tiếp đón thì Dịch Thiên Vân đã vung tay ném ra mười linh kiếm trung phẩm, trầm giọng nói: "Ta tới bán mấy thứ này, đồng thời muốn mượn Vũ Thiên lâu các ngươi quảng bá một phen!"
Hai mắt Dịch Thiên Vân chớp động. Ý tưởng của hắn rất đơn giản. Nếu Thiên Phượng lâu không tiếp nhận mình thì mượn tay Vũ Thiên lâu này hung hăng chèn ép Thiên Phượng lâu là được!
[Keng!
Nhận được nhiệm vụ: ‘Trợ giúp Vũ Thiên lâu chèn ép Thiên Phượng lâu’.
Phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Năm nghìn điểm kinh nghiệm, một trăm điểm hảo cảm của Tử Vũ Vi, năm trăm lượng vàng, mười điểm nhân phẩm.]
Vào tới Vũ Thiên lâu thì Dịch Thiên Vân đã tiếp nhận nhiệm vụ này, không ngờ làm vậy còn có thể tăng điểm nhân phẩm. Về phần Tử Vũ Vi là ai, không cần suy nghĩ nhiều, chắc chắn là người có quan hệ chặt chẽ với Vũ Thiên lâu này.
‘Xem ra nhiệm vụ có mặt khắp nơi, nhiệm vụ tùy cơ nhan nhản, không dừng chút nào!’
Ánh mắt Dịch Thiên Vân nhoang nhoáng chớp động. Vừa được ngược người vừa có thưởng, cớ gì mà không làm chứ? Hắn cảm thấy đi mua sắm một vòng mà tu vi cũng có thể tăng lên vài cấp bậc. Đến lúc ấy vào Thiên Trầm cổ tích thì hắn không còn là kẻ tu vi thấp nhất, mà sẽ hoàn toàn nghiền áp mọi người!
Tiểu nhị tiếp đón bị nhiều linh kiếm như vậy dọa chết khϊếp, giá cả linh khí không rẻ chút nào, đặc biệt là linh khí trung phẩm, tuyệt đối có thể bán giá tốt!
"Khách… khách nhân, thỉnh ngài chờ một lát, ta lập tức đi gọi các chủ tới…" Tiểu nhị vội vàng chạy lên tìm các chủ nhà mình, lát sau, một nữ tử mặc y phục màu tím từ trên lầu chạy nhanh xuống, nàng chính là các chủ Tử Vũ Vi.
Tử Vũ Vi diện mạo tuyệt mỹ, khoảng hơn hai mươi tuổi cũng đã là các chủ của Vũ Thiên lâu này, đúng là khó mà nhìn ra được.
Nàng nhìn mười thanh linh kiếm trung phẩm cắm dưới đất thì hai mắt sáng rỡ: "Không tồi, mười thanh linh kiếm trung phẩm, các ngươi định bán cho chúng ta sao?"
"Có thể nói như vậy, nhưng ta càng thích thấy các ngươi hơi áp giá thấp xuống một chút, tranh cướp khách nhân của Thiên Phượng lâu bên kia. Ta có thể cung cấp linh khí, ta luyện chế được, giá cả do các ngươi định. Đương nhiên, tốt nhất là thấp hơn Thiên Phượng lâu. Đến lúc đó các ngươi cũng có thể định giá chia ta, nhưng ta có thể lấy ít một chút, chỉ cần các ngươi cung cấp đủ tài liệu, ta phụ trách luyện chế, các ngươi phụ trách chèn ép. Thế nào?"
Thoạt nhìn thì cuộc làm ăn này không lời lãi gì, nhưng với Dịch Thiên Vân mà nói, đây đúng là món hời lớn. Mượn dùng quan hệ cạnh tranh của bọn họ, dùng lượng tài liệu cuồn cuộn không ngừng luyện chế vũ khí, hắn chẳng những có thể tăng điểm kinh nghiệm còn có thể hoàn thành nhiệm vụ. Cớ gì mà không làm chứ?
"Xem ra công tử có ân oán với Thiên Phượng lâu sao?" Tử Vũ Vi cười nhạt.
"Coi như đi. Thế nào? Ngươi nguyện ý nhận cuộc làm ăn này chứ?" Dịch Thiên Vân cười nhìn nàng.
"Đương nhiên, chúng ta rất vui lòng." Tử Vũ Vi nheo mắt hạnh. Tuy nàng ít tuổi nhưng trong lòng đã sinh ra vài kế hoạch.
An Linh và Tần Tuyết đưa mắt nhìn nhau, tình huống gì thế này không biết? Không dưng lại nháo lên rồi?
"Hai vị sư tỷ, thỉnh hai vị sư tỷ đi cùng Cửu cô nương một chuyến, đưa đệ đệ nàng tới đây giải độc. Tạm thời ta không thể rời đi được." Dịch Thiên Vân đương nhiên không quên chuyện này. Vốn định mua xong nguyên liệu sẽ đi xem đệ đệ người ta, kết quả hiện tại khó bứt ra, chỉ có thể nhờ hai người Tần Tuyết hỗ trợ.
"Không thành vấn đề, chúng ta đi ngay bây giờ."
Hai vị sư tỷ gật đầu, dẫn Cửu Lăng Quân rời đi trước. Đệ đệ Cửu Lăng Quân trúng độc, chuyện này không thể trì hoãn.
Khi bên này đang bận rộn chuẩn bị, Thiên Phượng lâu bên kia cũng tường an vô sự, ngoại trừ chút nhạc đệm nhỏ vừa rồi thì không có vấn đề gì lớn nữa.
"Hừ, đấu với ta, ta phải làm cho Thiên Tuyền Cung các người không cách nào mua được tài nguyên!"
Khổng đại sư hừ lạnh, cảm thấy phẫn nộ vô cùng. Nhớ tới cái đạp kia là lại xấu hổ nhục nhã, cơn giận này không thể nuốt trôi, trong mắt loáng thoáng vài phần sát ý, suy nghĩ xem nên giải quyết Dịch Thiên Vân, xả giận cho mình thế nào.
"Khổng đại sư, xem ra Thiên Tuyền Cung chọc phải ngài rồi, đây là bọn họ sai. Thiên Tuyền Cung vốn không có đoán tạo sư, phương diện vũ khí tương đối gian nan, đa số phải qua bên này tìm đoán tạo sư. Mà các nàng chọc phải ngài thì đúng là hành vi không lý trí." Lương các chủ nịnh nọt nói với Khổng đại sư.