Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hệ Thống Điên Cuồng Tăng Cấp

Chương 24: Phần Thưởng Của Nhiệm Vụ Chính Tuyến!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Người đầu tiên lên tiếng chính là Nhị trưởng lão Kiếm Ngọc Bình, qua ánh mắt của nàng nhìn Dịch Thiên Vân, cũng đủ để thấy không có chút nào thiện ý, đầy vẻ ghét cay ghét đắng.

Lời này của bà ta rất rõ ràng, quy củ thì không thể phá vỡ được, tu vi còn không đạt đến tiêu chuẩn, thì tự nhiên cái danh ngạch đi Thiên Trầm cổ tích này hắn cũng không đủ tư cách cầm.

Coi như là hắn có công rất lớn đem danh ngạch này về, nhưng quy củ thì không thể phá, bà ta tuyệt đối không nhượng bộ!

Toàn thân Dịch Thiên Vân cảm thấy không thoải mái chút nào, thái độ của lão bà này đối với hắn sao mà căng vậy, hắn khẳng định là chưa bao giờ chọc đến cái lão bà Kiếm Ngọc Bình này. Chẳng lẽ là oán khí của bà lão này đối với mẹ của hắn, giờ được chuyển lên trên người của hắn sao!

“Ta tán đồng ý kiến của nhị trưởng lão, quy củ chính là quy củ, không thể nào phá vỡ được, cho tới bây giờ Thiên Tuyền Cung chúng ta chưa bao giờ thu nam đệ tử.

Nếu lần này phá lệ, thì nhất định rất nhiều nam tử ở bên ngoài tiến tới xin làm đệ tử, như vậy thì Thiên Tuyền Cung chúng ta sẽ gặp phiền toái rất lớn.”

Tam Trưởng Lão Lục Tư Băng nói ra.

“Đúng là hắn có công, nhưng cũng không thể vì vậy mà phá bỏ quy củ được, chúng ta có thể dùng những vật khác để đền bù tổn thất, ví dụ như là võ học hay là cái gì đó khác, có thể để hắn tùy ý chọn lựa một ít.”

Thái độ của Đại Trưởng Lão Mạc Vũ đối với hắn hòa nhã hơn rất nhiều, chí ít không có giống hai lão bà vừa rồi. Nhưng vì quy củ, nàng cũng không đồng ý để hắn trở thành đệ tử, tuy vậy nàng yêu cầu đền bù tổn thất nhất định cho hắn, nhìn chung nàng là người vẫn tương đối dễ nói chuyện.

Ba vị trưởng lão đều không cho hắn gia nhập, tình huống như vậy cũng không làm hắn cảm thấy lạ thường gì.

Nhưng! Mình làm ra cống hiến lớn như vậy cho Thiên Tuyền Cung, mà cũng chỉ có một chút đãi ngộ thế này, thì thật đúng là làm cho hắn cảm thấy hụt hẫng đến lạnh hết cả trái tim.

“Các đệ tử khác có ý kiến gì không?”

Thi Tuyết Vân biểu lộ rất bình tĩnh, không nhìn ra hỉ nộ ái ố gì.

Các đệ tử xung quanh hai mặt nhìn nhau, không biết nói gì, điều nên nói thì trưởng lão đều đã nói rồi, nói tiếp nữa khác nào đuổi Dịch Thiên Vân ra khỏi Thiên Tuyền Cung.



Thi Tuyết Vân trầm giọng nói:

“Xem ra mọi người đều không đồng ý để hắn gia nhập, đã vậy ta cũng nói ý nghĩ của riêng mình, Thiên Vân từ giờ trở đi chính thức trở thành đệ tử của Thiên Tuyền Cung, danh ngạch đi Thiên Trầm cổ tích cũng do hắn định đoạt.”

Dịch Thiên Vân nghe xong sững sờ không thôi, không hổ là cô cô, mở miệng chính là bá đạo không coi đám trưởng lão này ra gì, nàng vì mình mà không ngại ai hết!

“Cung chủ, chuyện này tuyệt đối không thể được! Việc này căn bản không phù hợp với quy củ, làm như vậy sẽ hủy đi danh tiếng mấy trăm năm nay của Thiên Tuyền Cung chúng ta!”

Nhị trưởng lão rất nôn nóng, vốn không ưa gì hắn, giờ phải đối diện với kết quả này thì sao bà ta đồng ý cho được.

“Đúng vậy, nếu truyền ra khẳng định sẽ loạn lớn! Bao nhiêu năm qua, Thiên Tuyền Cung chúng ta chưa từng thu một tên nam đệ tử nào!”

Tam Trưởng Lão nói theo.

Ánh mắt của Thi Tuyết Vân băng lãnh nhìn bọn họ, trầm giọng nói:

“Nếu như ta nhớ không sai mà nói, thì trước đây rất lâu cũng không hề cấm thu nhận nam đệ tử, cũng đã từng tuyển nhận vào, nhưng sau đó sửa lại thôi.

Chẳng lẽ hiện tại ta cũng muốn sửa lại thì không được sao?

Ta cũng không phải muốn từ bây giờ sẽ truyện nhận nam đệ tử, mà là hiện tại chỉ cần tuyển nhận duy nhất một nam đệ tử mà thôi!”

Lời này của Nàng cũng không sai, từ rất lâu trước kia Thiên Tuyền Cung thật sự có thu nhận nam đệ tử, hơn nữa còn là người khai sáng cung có bậc tương đương với sư tổ... Nhưng về sau do một nguyên nhân nào đó, hai vị sư tổ khai tông tách ra, do đó Thiên Tuyền Cung mới nảy sinh ra quy củ là chỉ tuyển nhận nữ đệ tử.

“Thật lòng mà nói, căn cứ biểu hiện trước đó của Thiên Linh tông, nếu như không phải có Thiên Vân, thì chúng ta không chỉ mất đi một cái danh ngạch thôi đâu, mà còn làm mất hết mặt mũi của Thiên Tuyền Cung chúng ta! So với cái quy củ chết kia thì danh tiếng quan trọng, hay vẫn là quy củ quan trọng hơn!”



Một câu, liền để đám người á khẩu không trả lời được, khí thế của Thi Tuyết Vân một mạch lấn áp ba vị trưởng lão, đây mới chính là khí thế của một cung chủ nên có.

Lời này cũng không phải là nói lung tung, chỉ cần một tên Mạc Thành cũng đủ để các nàng thất bại thảm hại, dưới Luyện Thể kỳ không có đệ tử nào của Thiên Tuyền Cung có thể chống lại!

“Thế nhưng...”

Kiếm Ngọc Bình định tiếp tục phản đối, thì Thi Tuyết Vân trừng mắt với bà ta nói:

“Nhị trưởng lão, ngươi nghĩ gì ta đều biết rất rõ, ngươi muốn đem cái danh ngạch này cho đệ tử thân truyền của mình phải không.

Nhưng mà cái danh ngạch này là Thiên Vân tự tranh đoạt được, cũng không phải là ta cố ý giúp đỡ hắn nên cố ý đem cái danh ngạch cấp cho hắn.

Nếu hắn vẫn là một tên phế vật, không có một chút lực lượng nào, càng không có xuất ra một phần lực nào để lấy về cái danh ngạch này, thì ta nửa câu cũng sẽ không nói!

Nhưng mà hiện tại cái danh ngạch này là do hắn lấy về, danh tiếng của Thiên Tuyền Cung cũng là do hắn đem về, như vậy thì cái danh ngạch này nhất định phải cho hắn!”

Nghe được lời nói của nàng làm cho Dịch Thiên Vân sửng sốt không thôi, nàng có thể ngồi ở vị trí cung chủ cũng cần phải có một cỗ bá khí như vậy!

Một chữ nói ra có tình có lý, lời nói ra để ai cũng phải tin phục.

Nếu như không có hắn, không những mất đi danh ngạch, còn khiến Thiên Tuyền Cung mất hết mặt mũi!

Đã như thế, thì còn mơ ước đến cái danh ngạch này làm gì?

Khuôn mặt của Kiếm Ngọc Bình bị chọc tức đến đỏ bừng lên, bà ta đúng là nghĩ y như vậy. Bà ta rất muốn để cho đệ tử thân truyền của mình đi vào Thiên Trầm cổ tích, đây chính là một cái cơ duyên rất lớn, sao có thể bỏ lỡ được.

Nhưng lúc này Thi Tuyết Vân trực tiếp nói trúng tim đen của bà ta, khiến bà ta vừa xấu hổ vừa giận đến đỏ cả mặt.
« Chương TrướcChương Tiếp »