Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch một đường thẳng tắp phi hành trở lại Thanh Vân Tông.
Từ Tiểu Bạch lúc này lên tiếng:
“ Vô Cực, ngươi có mấy phần nắm chắc giúp Từ Lam chữa khỏi?”
Triệu Vô Cực lắc đầu nói ra:
“ không dễ. Tu sĩ nếu là nhục thân tổn thương kiểu như tứ chi bị thương, như vậy chữa trị rất đơn giản.
Nhưng động đến thể nội, đặc biệt là kinh mạch khí hải đan điền dạng này đồ vật sẽ khá là khó
Mà tiên căn cái này hư vô phiêu miễu đồ vật đối với ta hiện tại thì là độ khó cao nhất.
Ta biện pháp đúng là có một, nhưng cũng không chắc thành công.
Ngươi cũng không cần quá lo lắng, Thanh Vân Tông chúng ta là Đông vực đệ nhất tông, cho dù cách của ta không thành công, mấy vị sư gia thủ đoạn đông đảo, lấy ta cùng ngươi cầu tình, bọn hắn nếu có cách gì nhất định sẽ xuất thủ.
Gần nhất ta đối với môn phái cống hiến không ít, bọn hắn cũng sẽ nể mặt ta mấy phần.
Từ Tiểu Bạch nghe vậy thần sắc nhẹ nhõm mấy phần, hai người một đường lao nhanh, bỗng nhiên Triệu Vô Cực nhíu mày:
“ phía trước có chiến đấu, là Thanh Vân Tông chúng ta nội môn đệ tử tu vi đều khoảng chừng trúc cơ kì tam trọng cùng Thiên Nguyên Tông người đang chiến đấu.
Đối thủ cảnh giới là trúc cơ kì tứ trọng đến ngũ trọng, mỗi bên có năm người, tông môn chúng ta người đang bị yếu thế!
”
Từ Tiểu Bạch nghe xong lập tức nghi ngờ:
“ có chiến đấu sao, sao ta không cảm giác được?”
Từ Tiểu Bạch cùng Triệu Vô Cực phi hành là tầng trời thấp phi hành, độ cao không đến ba mươi mét, bởi vậy tầm nhìn cũng không quá rộng, hơn nữa bọn hắn tầm nhìn còn bị cản trở, bởi vậy cảm ứng chỉ có thể dựa vào tinh thần lực cường độ mạnh yếu.
Triệu Vô Cực chỉ số Thần là 800, phạm vi cảm ứng chính xác là 200 mét, tối đa cảm giác cũng có thể mở rộng tới 2000 mét phạm vi.
Nhưng 2000 mét hắn cảm giác rất hời hợt, bởi vậy Triệu Vô Cực bình thường nếu không phải là cần thiết trường hợp hắn đều không cố gắng tản mát lớn nhất tinh thần lực ra cảm ứng.
Hắn đối với Từ Tiểu Bạch hiếu kì:
“ ngươi tinh thần lực có thể cảm giác được bao xa?”
Từ Tiểu Bạch liếc nhìn hắn một cái có chút hâm mộ nói ra:
“ đại khái tối đa khoảng 700 mét đi!
”
Triệu Vô Cực gật gù.
Từ Tiểu Bạch tinh thần lực chắc chắn không phải loại kia chỉ có cảnh giới tăng lên mà tinh thần lực không tăng theo cảnh giới.
Đối với người thường xuyên tu luyện kiếm pháp như hắn mà nói, cho dù không thường xuyên trải qua chiến đấu tinh thần lực cũng sẽ tăng lên rất ổn định, mà Từ Tiểu Bạch lại càng không phải loại kia ít gặp chiến đấu.
Bởi vậy ở dưới điều kiện không có tinh thần bí pháp bên dưới, Từ Tiểu Bạch tinh thần lực tăng lên là vô cùng tiêu chuẩn, ở trong trúc cơ kì đều thuộc đỉnh tiêm một nhóm kia.
Mà Triệu Vô Cực tinh thần lực phạm vi cảm ứng còn nhiều gấp 3 lần hắn, đủ thấy được Triệu Vô Cực tinh thần lực có bao nhiêu cường đại.
Hai người nhanh chóng thu liễm khí tức tiềm hành đến một bên, quan sát lên cái này chiến đấu tràng cảnh.
............
“ Lam sư huynh, tình thế bất lợi rồi, chúng ta rút lui thôi.
Lần này nhiệm vụ chỉ sợ phải thất bại rồi!
”
một cái Thanh Vân Tông đệ tử đối với người dẫn đội sư huynh ở phía trước lên tiếng.
Bọn hắn lần này nhận tông môn nhiệm vụ đi ra ngoài thu thập thảo dược, đồng thời gặp phải yêu thú liền tiện tay đánh gϊếŧ thu thập trên người yêu thú trở lại bán cho tông môn, kiếm một bút tài nguyên tu luyện.
Nhưng không ngờ ở chỗ này vừa vặn gặp phải Thiên Nguyên Tông đệ tử đi ra ngoài làm nhiệm vụ, Thiên Nguyên Tông đám người vừa thấy Thanh Vân Tông bên này mấy người đánh gϊếŧ yêu thú xong, linh lực tiêu hao đã bảy tám phần, bên hắn thực lực càng mạnh hơn, hai bên vốn đã có thù, bởi vậy lập tức ra tay đánh cướp.
Thanh Vân Tông bên này đám người bỏ hết sức chín trâu hai hổ mới thành công gϊếŧ được yêu thú, Thiên Nguyên Tông liền xông tới đánh cướp, bọn hắn làm sao có thể cam tâm.
Hai bên lập tức bùng nổ đại chiến, Thanh Vân Tông đám người bên này cứ như vậy liền rơi xuống hạ phong.
Được gọi Lam sư huynh khuôn mặt giận giữ tột cùng, hắn cùng Thiên Nguyên Tông bên kia dẫn đội sư huynh liên tục đối chiến, phi kiếm cùng pháp thuật giao thoa không ngừng, nhưng càng đánh hắn càng yếu thế, rơi xuống hạ phong.
Nhìn nằm trên mặt đất thi thể của đầu kia Hắc phong báo trong ánh mắt tràn đầy không cam tâm.
Bọn hắn mất bao nhiêu công sức mới có thể đem đầu này Hắc phong báo tung tích tìm ra, sau đó lại gϊếŧ chết đối phương, cả quá trình chiến đấu linh lực cùng đan dược phù lục tiêu hao không ít.
Cứ như vậy để hắn hai tay dâng lên thành quả cho địch thủ của tông môn mình hắn một trăm cái không muốn, nhưng đánh không lại người ta a!
Lúc này chiến đấu chỉ là để trong lòng hắn cảm giác khó chịu giảm xuống mà thôi, thực chất vị này Lam sư huynh đã biết rõ bọn hắn đại thế khó giữ.
Từ Tiểu Bạch thấy cảnh này nhẹ giọng lên tiếng:
“ trước đó mấy tháng Thanh Vân Tông chúng ta cùng Thiên Nguyên Tông đệ tử đã thường xuyên xảy ra xô xát.
Đệ tử môn phái của hai bên ra ngoài làm nhiệm vụ cùng tu luyện chỉ cần ở dã ngoại gặp phải nếu không phải là đánh cướp thì cũng là gϊếŧ hại lẫn nhau
Hai bên đánh cho chướng khí mù mịt, đã sớm khó hòa giải, chính là vì trước đó mấy sự kiện tạo thành kết quả.
Ta cũng chỉ là nghe mấy người kia nói mà thôi, không ngờ hôm nay lại có thể trực tiếp gặp được.
Xem ra hai môn phái ở giữa mâu thuẫn đã càng lúc càng lớn rồi.
Xem ra thời gian gần nhất Thanh Vân Tông chúng ta cùng Thiên Nguyên Tông đám đệ tử đã đánh ra nộ khí rồi a!
”
Từ Tiểu Bạch nhẹ giọng lên tiếng.
Triệu Vô Cực nghe xong cũng nhẹ nhàng gật đầu một cái
Bên ngoài tình thế hắn không quá hiểu, bởi vì hắn tu luyện vô cùng bận rộn.
Mà Từ Tiểu Bạch cũng rất chăm chú tu luyện, có điều hắn nghe ngóng được tin tức bên ngoài có nhiều con đường hơn Triệu Vô Cực, hơn nữa hắn cũng không bận rộn như Triệu Vô Cực.
Bởi vì Triệu Vô Cực không chỉ muốn tu luyện, còn phải luyện đan, giúp tông môn giảm bớt đan dược gánh nặng.
Từ lúc Thanh Vân Tông có được đan vân đan dược cung cấp tiêu thụ, đệ tử cảnh giới tăng lên nhanh chóng, thực lực tổng hợp cũng đang mỗi ngày chậm chạp dâng lên, so với trước đây một mảnh tươi đẹp không ít.
Nhưng Thanh Vân Tông đệ tử cũng bị đống lớn đan dược cao cấp này nuôi cho miệng lưỡi kiêu kì, trước đây làm bọn hắn vô cùng thích thú sử dụng cực phẩm đan dược tu luyện cũng không thỏa mãn được bọn hắn nữa.
Cho dù đan vân đan dược có đắt đỏ, không ít người cũng quyết tâm phải mua cho bằng được, dù sao đan vân ăn vào tu luyện là sẽ không để lại đan độc tích lũy trong cơ thể, bởi vậy tương lai bọn hắn có thể tu luyện con đường có thể đi được càng xa hơn.
Bởi vậy lượng đan vân đan dược trong tông môn kho hàng cũng không thể nào đáp ứng nổi nhiều như vậy lượng truy cầu Triệu Vô Cực thường thường cũng phải dành ra chút thời gian luyện đan bổ sung đi vào.
Bởi vậy hắn mới thật sự không có thời gian đi quan tâm bên ngoài tình huống.
Mà Từ Tiểu Bạch là Long Ngạo Thiên đệ tử, thừa hưởng của Long Ngạo Thiên cách nhìn đại cục cùng quản lí tông môn, bởi vậy cái nhìn của hắn về Thanh Vân Tông cùng Thiên Nguyên Tông gần như đã là chính xác, cũng đúng với Triệu Vô Cực suy diễn về tình hình hai môn phái sau mấy lần va chạm kia.
Triệu Vô Cực chủ động nói ra:
“ không có gì, ở dã ngoại gặp gỡ, sinh tử tự phụ, tất cả nhờ bản sự.
Ngươi không cần ra tay, để ta được rồi!
”
Triệu Vô Cực lập tức ngự không mà lên, hướng về đám người chiến đấu phương hướng bay tới.
“ha ha ha, Thanh Vân Tông đệ tử cũng chỉ có chút này thực lực thôi sao.
Đã vậy đầu này hắc phong báo chúng ta xin vui lòng nhận lấy a!
”
Thiên Nguyên Tông vị kia dẫn đội sư huynh lập tức tràn đầy kiêu căng ngạo màn cười lên, đối với Thanh Vân Tông vị này Lam sư huynh nói ra, bởi vì bên hắn thực lực so với đối phương càng cường, lúc hai bên chạm mặt, bên hắn cũng chưa tiêu hao bao nhiêu linh lực, bởi vậy không có bất cứ lí do gì có thể khiến hắn nghĩ tới, bên nhắn sẽ thua trong cuộc chiến này.
“khốn nạn!
”
Thanh Vân Tông Lam sư huynh thấy vậy gắt gỏng một tiếng, hắn trong lòng đã hiểu rõ,bọn hắn lần này chỉ sợ muốn bị đối phương cướp đoạt một lần.
Lam sư huynh tuy không cam lòng nhưng vẫn là quyết định rút lui bảo vệ mấy vị đồng bạn cùng sư đệ của mình.
“ rút...”
Nhưng chính lúc hắn đinh lên tiếng, một cái hắc ảnh từ trong rừng bỗng vọt ra, khiến hắn giật cả mình.
Mà Thiên Nguyên Tông bên này mấy người cũng là theo Lam sư huynh giật mình nhìn lại phương hướng đưa mắt qua.
Bọn hắn chỉ thấy được một đạo thân ảnh được kim quang bao bọc ngự không mà tới, đối phương khuôn mặt không rõ, chỉ có thể nhìn thấy trên người y phục có chút rách rưới, chính là Thanh Vân Tông y phục.
“ là đồng môn, sư huynh,có đồng môn người xông tới!
”
“ tốc độ thật nhanh, ít nhất phải là trúc cơ kì ngũ trọng cảnh giới”
“ ha ha, lần này chúng ta được cứu rồi!
”
Lam sư huynh cũng lập tức nhận ra điều này, trong ánh mắt tràn đầy hi vọng chi sắc.
Bọn hắn vậy mà gặp được đồng môn cứu viện ở chỗ hoang vắng này, thật là may mắn a!
Mà Thiên Nguyên Tông mấy người bên này thì sắc mặt lập tức trầm xuống.
Một người lập tức lên tiếng:
“ sư huynh, không tốt, Thanh Vân Tông có cứu viện, chúng ta làm sao đây!
”
vị này dẫn đội sư huynh lập tức nói ra:
“ các ngươi đối phó đám người này, ta đến chặn đánh đối phương.
Không còn thời gian đùa đâu, nhan chóng ra tay đi!
”
“sư huynh, ngươi có thể đánh bại đối phương sao?”
“ thử liền biết. Hừ!
”
Thiên Nguyên Tông vị này dẫn đội sư huynh lập tức hừ lạnh nói ra, mạnh mẽ bức lui Lam sư huynh, sau đó nhanh chóng hướng Triệu Vô Cực phương hướng xông tới.
Nhìn thấy cảnh này Triệu Vô Cực khóe miệng kéo lên một cái tà tiếu.
Hắn cũng không cần làm gì cả, chỉ đơn giản mang uy thế cùng sát khí của mình phóng xuất đi ra.
ầm!
giống như là một đạo cuồng phong vô hình quét ngang toàn trường, Thiên Nguyên Tông đang bay lên vị sư huynh kia lập tức sắc mặt tái xanh ngã lăn ra đất, mà mấy cái khác Thiên Nguyên Tông đệ tử thì giống như là gặp phải trọng lực tràng, lập tức bị đè ép nằm trên mặt đất.
“ trúc cơ kì bát trọng? Không thể nào, người tới vậy mà là trúc cơ kì bát trọng!
”
một cái Thiên Nguyên Tông đệ tử lập tức kinh hãi tột độ lên tiếng.
Bọn hắn ở chỗ này đều là trúc cơ kì tứ trọng ngũ trọng, đều là trúc cơ kì tiền ngũ kì, sao có thể cùng trúc cơ kì tiền hậu kì so sánh.
Mà Thiên Nguyên Tông dẫn đội sư huynh càng là hoảng hốt gấp mấy lần bọn hắn.
Bởi vì hắn đã gặp qua trúc cơ kì bát trọng, nhưng cũng chưa gặp qua cái nào khủng bố như vậy trúc cơ kì bát trọng a.
Chỉ dựa vào khí thế cùng sát khí, lập tức khiến bọn hắn gặp phải linh áp mạnh mẽ đến cực hạn, như thế trên người bị trọng sơn đè xuống, một chút phản kháng sức lực cũng không đề lên nổi.
Đây con mẹ nó thật sự là trúc cơ kì bát trọng có thể tỏa ra linh áp sao?
Thiên Nguyên Tông dẫn đội sư huynh trong lòng cuồng loạn hô lên, hắn lúc này trong miệng một mảnh đắng chát, bởi vì hắn biết, hôm nay chỉ sợ hắn nhóm người này muốn chơi xong.
Triệu Vô Cực linh áp đương nhiên cũng không phải trúc cơ kì bát trọng có thể so sánh.
Nếu chỉ so sánh về linh áp, hắn có được đại lượng sát khí bổ sung tạo nên khí tràng vô cùng mạnh mẽ, một khi toàn lực tản mát ra khí thế có thể cùng kim đan kì cường giả so sánh.
Đối với mấy cái trúc cơ kì tứ trọng cùng tam trọng mà nói, bọn hắn hoàn toàn không có chút nào sức phản kháng có thể nói
Triệu Vô Cực tốc độ cực kì nhanh chóng, chỉ trong nháy mắt dã đến trước mặt đám người.
Dẫn đội sư huynh lúc này mới có thể nhìn thấy rõ mặt của hắn, hắn kinh ngạc đến ngây người nói ra:
“ là ngươi, Triệu Vô Cực!
”
Triệu Vô Cực mỉm cười:
“ là ta, rất ngạc nhiên sao?”
“khốn kiếp, sao lại có thể gặp phải ngươi ở chỗ này.
Tại sao chúng ta lại xui xẻo như vậy!
”
Thiên Nguyên Tông dẫn đội sư huynh cắn chặt hàm răng, trong ánh mắt tràn đầy kinh hoảng cùng thất thố.
Triệu Vô Cực là ai, hắn đương nhiên biết rõ, cũng hiểu rõ.
Không chỉ hắn, Thiên Nguyên Tông bây giờ mỗi cái đệ tử nghe đến tên của Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch đều có khắc sâu ấn tượng.
Trong thế hệ trẻ của Thanh Vân Tông, nếu nói ai là thiên tài mới nổi, cũng là thường xuyên cùng Thiên Nguyên Tông đệ tử va chạm, để bọn hắn ăn không ít thiệt thòi, như vậy không ai khác ngoài Triệu Vô Cực, sau đó chính là Từ Tiểu Bạch.
Hai người này tên cùng khuôn mặt, cảnh giới tu vi, võ kĩ các loại đều được Thiên Nguyên Tông thống kê qua một lượt, sau đó phổ biến cho đám người kia.
Chỉ cần gặp được hai người ở dã ngoại, nếu có khả năng tiêu diệt, như vậy nhất định phải toàn lực ra tay.
Người thành công, nhất định sẽ nhận được tông môn trọng thưởng.
Thiên Nguyên Tông vị này dẫn đội sư huynh trước đây cũng từng xem qua Triệu Vô Cực tin tức, nhưng trong lòng cũng không quá xem trọng bởi vì tin tức của hắn, đã là Thiên Nguyên Tông rất lâu rồi chưa hề đổi mới qua.
Triệu Vô Cực lúc đó cảnh giới cũng mới chỉ trúc cơ kì lục trọng mà thôi.
Đối mặt với trúc cơ kì lục trọng Triệu Vô Cực, vị này dẫn đội sư huynh hoàn toàn có khả năng đào mệnh chạy thoát khỏi tay đối phương.
Chỉ cần không ham chiến, hắn tính mạng liền không có nguy hiểm, bởi vậy cũng không xem Triệu Vô Cực ra gì.
Nhưng bây giờ gặp phải, hắn mới biết Triệu Vô Cực là cỡ nào kinh khủng tồn tại.
Cũng đồng thời hiểu rõ, tại sao tông môn đối với Triệu Vô Cực lại xem trọng như vậy.
Một thời gian không thấy, đối phương cảnh giới đã thẳng tắp đột phá lên tới trúc cơ kì bát trọng, cái này tốc độ tu luyện, đơn giản quá dọa người.
“Không được, ta không thể cứ như vậy chết ở đây, ta phải bỏ trón!
”
Thiên Nguyên Tông dẫn đội sư huynh ánh mắt lóe lên một tia quyết tuyệt.
Hắn cả người linh lực sôi trào một cái, sau đó bỗng nhiên bạo phát linh lực, cả người gắng gượng đứng lên, lập tức đạp lên một cái đại bổng hướng về phía xa bỏ chạy.
Tốc độ tuy không nhanh, nhưng hắn cũng không thể như vậy chịu chết một cách vô ích a.
Mấy tên Thiên Nguyên Tông đệ tử còn lại nhìn thấy cảnh này trong ánh mắt toàn là tuyệt vọng.
Thường ngày cùng bọn hắn vui vẻ hòa thuận cười nói sư huynh quăng xuống bọn hắn, một mình đào tẩu.
Bọn hắn xong, thật xong.
Triệu Vô Cực nhìn thấy cảnh này, lông mày hơi nhướng lên một cái.
Cũng không tệ a, ở dưới hắn linh áp, vậy mà còn có thể bạo phát vùng vẫy giãy chết, tinh thần cầu sinh này quả thật không thể chê.
Đáng tiếc, cũng chỉ đến thế mà thôi.
Triệu Vô Cực giơ tay ra, linh lực nhanh chóng phun trào.
Đang bỏ trốn đào mệnh sư huynh bỗng cảm giác không khí xung quanh như bị đông cứng lại, hắn muốn bay về phía trước tư thế cũng ngạnh sinh sinh bị dừng giữa trời, sau đó lần nữa bị đánh rụng xuống nằm liệt trên mặt đất.
Triệu Vô Cực tay phải lần nữa vung lên, hàng loạt phi châm bay ra, đem mấy người huyệt vị cho định trụ, lập tức thanh tràng.
Từ Tiểu Bạch lúc này cũng từ phía sau đi tới lên tiếng hỏi:
“ Vô Cực, sao ngươi không gϊếŧ bọn hắn?”
Triệu Vô Cực mỉm cười nói ra:
“ bọn hắn đối với ta còn có chút tác dụng, trước hết giữ lại một cái mạng!
”
Từ Tiểu Bạch cũng không hỏi gì nhiều, mà lúc này Lam sư huynh lập tức cúi người chắp tay nói ra:
“ Lam Viễn ra mắt Triệu sư huynh, Từ sư huynh.
Đa tại hai vị sư huynh cứu mạng chi ân!
”
Triệu Vô Cực đối với tên này Lam Viễn thanh niên gật đầu một cái nói ra:
“ nhanh thu dọn của các ngươi chiến lợi phẩm đi, hoang vu dã ngoại chú ý một chút, đừng để lần sau lại có người ngư ông đắc lợi nữa rồi!
Đây là đối phương không thể nghiền ép chiến thắng các ngươi, nếu đυ.ng phải cái khác có thẻ nghiền ép các ngươi, chỉ sợ các ngươi tính mạng cũng khó dữ!
”
“vâng, đa tạ sư huynh chỉ điểm!
”
mấy người lập tức cúi đầu thụ giáo, Triệu Vô Cực hài lòng gật đầu một cái, linh lực phát động, đem mấy người Thiên Nguyên Tông đệ tử đều mang lên.
Trước đây hắn ở Thanh Vân Tông nổi tiếng là thiên tài luyện đan sư, cũng không mấy người đối với hắn cảm giác kính trọng, có chăng cũng chỉ là vì hắn thân phận luyện đan sư mà thôi
Nhưng Triệu Vô Cực dùng thực lực chứng mình cho bọn hắn thấy, hắn không chỉ là luyện đan sư thiên tài, mà còn là một cái cường giả.
Bởi vậy đám người này là thật sự kính trọng hắn, lại thêm cứu mạng chi ân, đối với Triệu Vô Cực càng là nói gì nghe nấy.
Thu thập năm người, Triệu Vô Cực lập tức cùng Từ Tiểu Bạch trở về Thanh Vân Tông.
Dọc đường hai người còn gặp hai lần Thanh Vân Tông cùng Thiên Nguyên Tông đệ tử giao chiến, đều là quy mô nhỏ tiểu đội chiến đấu, đủ thấy được Thanh Vân Tông cùng Thiên Nguyên Tông tình thế đã rất căng thẳng.
Đây là đệ tử ở giữa không hợp ý, thù hận cùng tham lam mà chiến đấu.
Chờ khi cao tầng 2 môn phái không giữ được bình tĩnh nữa mà tham gia đi vào, như vậy thì tông môn đại chiến thật sự có thể mở ra.
Hai người nhanh chóng trở lại luyện khí phong, đi tới nhà của Triệu Vô Cực.
Lúc này vừa vặn Triệu Tiếu Tiếu cũng từ bên ngoài trở về, ba người vừa vặn gặp nhau ở nhà của hắn.
Từ Tiểu Bạch lên tiếng:
“ Vô Cực, bây giờ ta cần phải làm gì?”
Triệu Vô Cực cho hắn một cái ánh mắt an tâm nói ra:
“ mấy ngày ra ngoài bôn ba còn chiến đấu ngươi cũng mệt rồi, không bằng về trước đi, để Từ Lam ở đây, ta sẽ chăm sóc cho nàng!
”
“nhưng mà...”
Từ Tiểu Bạch có chút không nỡ, Triệu Vô Cực vỗ vai hắn nói ra:
“ ta cũng không phải là không biết chăm sóc người, hơn nữa còn có Tiếu Tiếu, ngươi không cần lo lắng.
Ta cũng không tin ta ở chỗ này còn có người dám đến đây gây sự với ta, cũng gây bất lợi cho muội muội của ngươi!
”
Từ Tiểu Bạch nghe vậy hơi yên lòng xuống, hắn cũng thật sự có chút mệt mỏi, bởi vậy gật đầu nói ra:
“ vậy ta trước tiên trở về nghỉ ngơi lại tới!
”
“ừm!
”
Từ Tiểu Bạch rời đi, Triệu Vô Cực nhìn nằm ở trên giường thϊếp đi Từ Lam đối với Tiếu Tiếu nói ra:
“ ngươi cũng biết thân phận của nàng rồi a, thay ta chăm sóc nàng.
Các loại chữa thương đan cũng không cần tiếc dùng.
Chờ vài ngày nữa nàng thương ổn xuống, ta muốn thử nghiệm giúp nàng chữa thươn xem sao!
”
“ ta chăm sóc nàng, chàng có thể yên tâm!
”
“ ừm!
”
Triệu Vô Cực đối với Triệu Tiếu Tiếu gật đầu một cái lập tức rời đi, nữ nhân luôn luôn biết cách chăm sóc người khác hơn nam nhân.
Giao Từ Lam cho nàng, hắn cũng đặc biệt yên tâm.
Triệu Vô Cực đi vào trong phòng riêng của mình, mở lên trận pháp, sau đó híp mắt lại nhìn nằm là liệt trên đất 14 người.
Đây chính là dọc đường trở về hắn cùng Từ Tiểu Bạch bắt được Thiên Nguyên Tông đệ tử, đám người này chính là đang cùng Thanh Vân Tông đệ tử đánh hăng say, cuối cùng bị bọn hắn tập kích bất ngờ, không kịp trở tay.
Cho dù biết trước Triệu Vô Cực tập kích, bọn hắn cũng không thể làm được gì, bởi vì hắn cảnh giới quá nghiền ép.
Đám người này cảnh giới rất đa dạng, từ luyện khí kì đến trúc cơ kì lục trọng đều có cả.
Triệu Vô Cực cũng ở trong đám người này tìm đủ một bộ từ một vạch độ thân hòa linh khí đến ngũ vạch thân hòa linh khí.
Hắn cũng kiểm tra qua, Từ Lam tiên căn chính là ngũ vạch tiên căn.
Từ Lam bị Tư Thiên Hải cuối cùng trước lúc trận pháp bị phá tập kích khiến cho nàng tiên căn bị tổn thương.
Nếu là bình thường phương pháp chữa trị, Thanh Vân Tông thật sự chưa chắc có thể chữa trị được cho nàng, cho dù có, các trưởng lão cũng chưa chắc muốn bỏ ra đại giới này.
Bởi vậy hắn muốn thử nghiệm dùng Nghịch Thiên Cửu Bộ Châm bên trong cướp đoạt của người khác tiên căn để thay thế cho Từ Lam, giúp nàng lại có thể tu luyện.
Nghịch Thiên Cửu Bộ Châm chỉ có thể thay người đã có tiên căn cướp đoạt tiên căn của người khác mà không thể giúp người không có tiên căn cướp đoạt được tiên căn của người khác, bởi vậy Triệu Vô Cực cho dù nắm giữ cái này nghịch thiên châm pháp, cũng không thể đại lượng chế tạo một đám đệ tử cho Thanh Vân Tông.
Hơn nữa, hắn cũng không định dùng cái này châm pháp vào việc này.
Nghịch Thiên Cửu Bộ Châm tác dụng quả thật quá nghịch thiên, nếu để lộ ra ngoài cho quá nhiều người biết, như vậy hắn cũng có thể gặp phải nguy hiểm.
ở trong Thanh Vân Tông thì không sao, nhưng ra ngoài chưa chắc có chuyện gì xảy ra.
Mấy cái kia lão quái vật không ít người đều có của mình hậu đại, nhưng bọn hắn hậu đại chưa chắc thiên phú tu luyện đã tốt.
Nếu có được cái này châm pháp tin tức, bọn hắn nhất định sẽ vì mình hậu đại mà động tâm, từ đó phục sát hắn, cướp đoạt cái này châm pháp.
Bởi vậy, châm pháp này Triệu Vô Cực vẫn là muốn giữ kín, chưa đến lúc hắn có được thực lực ngạo thị quần hùng, như vậy hắn còn chưa thể lộ ra.
Cho dù có được thực lực này, thế giới này cũng không thiếu kẻ mạnh, Đông vực mới chỉ là một trong ngũ vực mà thôi, không thiếu cường giả có thể để cho hắn “thất phu vô tội, hoài bích có tội”
Đám người này bên trong, ngoài Tư Thiên Hải, Triệu Vô Cực cũng không biết bất kì người nào.
Hắn cũng không muốn biết, bởi vì rất nhanh thôi, mấy tên này đều sẽ là một cái xác chết.
Kiểm tra mấy người một vòng, Triệu Vô Cực đem gia cố lên người bọn hắn mấy vòng cấm chế, đảm bảo bọn hắn sẽ không lật ra được cái gì bọt nước, Triệu Vô Cực lúc này mới yên tâm rời đi, tranh thủ nghỉ ngơi.
Hai ngày sau, dưới đan dược chữa thương cùng sự chăm sóc của Triệu Tiếu Tiếu, Từ Lam đã tỉnh lại, tinh thần cũng khá lên rất nhiều.
Cũng phải nói, Triệu Tiếu Tiếu đối với khuyên lơn cũng rất có một bộ.
Mất đi đan điền cùng tiên căn Từ Lam vậy mà trong hai ngày liền lấy lại được tinh thần, cũng không lộ ra cái gì suy sụp tinh thần trạng thái.
Từ Tiểu Bạch cũng đến thăm qua nàng, thấy nàng trạng thái ổn định mới an lòng rời đi.
Dù sao hắn cũng không thể cả ngày ở chỗ này nhìn nàng a, hắn cũng có việc cần làm, dù sao Triệu Vô Cực đã nhận chữa trị cho nàng rồi, hắn mù quan tâm cũng không thêm được ích lợi gì.
Triệu Vô Cực đi tới, Từ Lam ngoan ngoãn đứng lên chào:
“ Vô Cực ca ca, cảm ơn ngươi đã cứu ta!
”
Triệu Vô Cực vung tay lên, một cỗ nhu hòa lực lượng đem nàng đỡ ngồi trở lại ghế, hắn đi tới mỉm cười nói ra:
“ tiểu Lam, hai ngày nay ăn nghỉ tốt a!
Thân thể cảm giác thế nào?”
Từ Lam gật đầu:
“ nhờ có Tiếu Tiếu tỉ tỉ chăm sóc, ta đã khá rất nhiều rồi!
”
Triệu Vô Cực hiếu kì hỏi:
“ ta cùng ca ca của ngươi là hảo bằng hữu, ta cũng không cùng ngươi lòng vòng.
Trước hết, nói cho ta biết, ngươi là là như thế nào có được tiên căn?”
Từ Lam nghĩ nghĩ, sau đó lắc đầu nói ra:
“ Vô Cực ca ca, ta cũng không biết làm sao bỗng nhiên lại có được tu luyện thiên phú.
Nếu ta trước đây có, hẳn ca ca của ta cũng phải sớm phát hiện ra a!
”
Triệu Vô Cực vuốt cằm một chút sau đó lại hỏi:
“ để ta đổi một cách nói, vậy mấy năm nay, hoặc gần nhất ngươi có gặp sự kiện gì kì lạ không? Giả như ăn nhầm thứ gì đó?”
Từ Lam hơi nhưng lại một chút, có chút hồi tưởng sau đó nói ra:
“ trước đây không lâu có một lần ta ở nhà buồn chán nên dẫn theo mấy tên hộ vệ đi vào rừng săn bắn một phen.
Lần đấy chúng ta thâm nhập không sâu liền gặp phải một đầu lão hổ đang ở bên cạnh một bụi hồng điềm quả.
Ta cũng không nghĩ sẽ ở chỗ này đυ.ng phải loại này mãnh thú, bởi vậy cả nhóm người rất nhanh liền bị đầu này mãnh hổ phát hiện, cuối cùng không thể nào trốn tránh, chỉ có thể cùng nó một trận chiến.
May mắn lần kia ta mang đi tới sáu cái thân tín hộ vệ, mỗi người đều là Từ gia hộ vệ bên trong tinh anh hạng người, bởi vậy mới có thể ở dưới sắc bén hổ trảo của đối phương thành công phản sát nó.
Hôm đó ta cũng được một phen tử chiến hú hồn, may mắn chúng ta ở Từ gia thường xuyên cùng nhau tập luyện kiếm pháp nên cũng không ai bị thương quá nặng.
Sau đó chúng ta gϊếŧ chết đầu kia lão hổ, tiện tay bên cạnh nó liền có một đám hồng điềm quả, chúng ta liền lấy bọn chúng ăn vào giải khát một phen.
Ta cùng đám hộ vệ đều là cùng một chỗ hái được hồng điềm quả, nhưng bọn hắn ăn cũng không có cái gì vấn đề, ta ăn xong sau ngược lại cả người nóng lên, sau đó tại chỗ ngất xỉu.
Cuối cùng ta được bọn hắn đưa về Từ gia, ốm suốt mấy ngày mới xuống được giường, làm phụ thân của ta cũng lo sốt vó.
Rõ ràng là chúng ta cùng ăn từ một cây hái xuống hồng điềm quả, vậy mà mấy tên hộ vệ của ta không sao, ta lại bị chóng mặt ngất đi.
Nếu như nói chuyện kì lạ, như vậy ta nghĩ cũng chỉ có sự tình này mà thôi!
”
Triệu Vô Cực nghĩ nghĩ, hắn cảm giác Từ Lam dạng này thiếu nữ, ở nhà cũng chỉ bận rộn tu luyện mà thôi, không có cái gì hùng tâm tráng chí xông pha giang hồ nếu như là gặp phải giang hồ bí sự, như vậy tỉ lệ gần như bằng không
Nàng kể ra sự tình kia, tỉ lệ rất cao liền là chính xác sự việc dẫn tới nàng bỗng nhiên có tiên căn sự tình.
Bởi vì trước đây Triệu Vô Cực xem qua cho nàng, nàng là không hề có tiên căn đấy.
Nhưng mà, Từ Lam một cái phàm nhân, ăn một viên Hồng điềm quả liền có tiên căn, cái này nghe quá vô lí a.
Triệu Vô Cực biết rõ, hồng điềm quả là một loại quả dại ở trong rừng, ăn vào khá là thanh mát, có tác dụng giải một chút khát nước mà thôi.
Để cho nó có thể giúp người tái tạo hoặc cưỡng ép đưa vào tiên căn, cái này không khả thi.
Nhưng mà hắn tỉ mỉ nghĩ lại một lần Từ Lam lời nói, lại cảm giác giống như có chút quen thuộc cũng có chỗ kì quái, đáng tiếc cái cảm giác này chợt thoáng qua, sau đó hắn cũng không bắt được một tia cảm giác kì quái kia.
Bởi vậy, Triệu Vô Cực đối với cái này cảm giác kì quái như là linh quang chợt lóe, đã từng ở chỗ nào gặp qua lại không thể nào bắt được.
Đúng lúc này, hệ thống bỗng nhiên lên tiếng:
" đinh~ kí chủ, Từ Lam ăn không phải là Hồng điềm quả, mà là một loại thần quả, ngươi đã từng xem qua, chẳng lẽ ngươi quên sao?”