Chương 1122: Trở lại Thanh Vân Tông

Triệu Vô Cực Từ Tiểu Bạch đám người ngồi lên phi toa, phi toa nhanh chóng phá không trở lại Thanh Vân Tông.

Một đường này mấy vị trưởng lão đều ăn vào chữa thương đan, tự mình điều khí chữa thương cho nên cũng không hề có người nào lên tiếng, tình cảnh có chút im ắng kiềm chế.

........

Thanh Vân Tông đại điện.

Phía trên đại điện ngồi đầy đủ tất cả mấy vị nội môn trưởng lão của Thanh Vân Tông, Long Ngạo Thiên lúc này cũng có mặt ở đây.

Long Ngạo Thiên lúc này lên tiếng nói:

“ Tiểu Bạch, chuyện lần này là thế nào, ngươi tỉ mỉ kể lại một lần cho vi sư nghe!”

Từ Tiểu Bạch gật đầu một cái bắt đầu nhẹ giọng kể ra bọn hắn lần này tới Thiên Tướng môn tàn tích hành trình.

Long Ngạo Thiên nghe xong gật gù một cái, cùng hắn biết được chân tướng cũng không khác bao nhiêu.

Long Ngạo Thiên còn chưa kịp nói gì, Bạch Vô Thường đã mắng to:

“ hừ, đám người Thiên Nguyên Tông càng ngày càng quá phận.

ỷ vào lão tổ vừa đột phá hóa thần kì liền muốn làm gì thì làm sao? Còn không phải bị lão tổ của chúng ta đánh cho cụp đuôi bỏ chạy?”

La Thiên cũng là bất bình:

“ đám người này chính là tâm lí bành trướng, thiếu giáo huấn a!”

Hoàng Thiên cũng lên tiếng:

“ ta thấy Thanh Vân Tông chúng ta nên đối với đám người này chèn ép một chút, để bọn hắn nhớ rõ bản thân là ai, đang ở vị trí nào, tránh lần sau lại làm ra mấy chuyện giống như thế này. Hừ!”

Long Ngạo Thiên nhìn về phía Triệu Vô Cực lên tiếng:

“như vậy lần này các ngươi có thế phá được trận pháp, tất cả là nhờ vào Vô Cực dẫn dắt đoàn người đi tới sao?

Vô Cực, ta đã hỏi qua Hoàng trưởng lão, ngươi trình độ hiểu biết về trận pháp cũng không cao.

Ngươi làm sao có thể vượt qua được cái kia mê trận.

Bạch vụ lâm trận pháp cho dù là hóa thần kì tu sĩ cũng không dễ dàng gì dám mạo hiểm xâm nhập, các ngươi lại chỉ là mấy cái trúc cơ kì tu sĩ mà thôi, cái này cũng khiến chúng ta cảm giác quá khó tin a.

Vô Cực, tốt nhất ngươi vẫn là nên giải thích một chút!”

Triệu Vô Cực ánh mắt nhìn về phía Triệu Phi Dương cùng Sở Phi Huyền, hai người đồng thời cho hắn ánh mắt ủng hộ, không cần sợ hãi, có chuyện gì bọn hắn đều sẽ giúp hắn gánh lên.

Triệu Vô Cực hít sâu một hơi nói ra:

“ chưởng môn, ta muốn chỉnh lí một chút mấy cái khái niệm.

Bạch vụ lâm sở dĩ đáng sợ chính là trận pháp mà không phải bản thân Bạch vụ lâm, nó chỉ là một cái bình thường đại lâm mà thôi.

Mà chỉ cần là trận pháp, biết đúng cách phá giải thì mọi chuyện liền đơn giản, cũng không quá ảnh hưởng ta là cái gì cảnh giới, trừ khi trận pháp nào đó yêu cầu là phải bạo lực phá vỡ.

Mà ta đối với trận pháp hiểu biết cũng không giống như ngươi nói như vậy chỉ hiểu sơ sài, ta ở chỗ La Thiên trưởng lão nhận được không ít tài liệu liên quan đến trận pháp, tự học thành tài, đối với trận pháp cũng là có hiểu biết nhất định.”

Triệu Vô Cực dừng một chút sau đó nói ra:

“ bản thân ta đối với phương hướng cảm ứng vô cùng tốt, cho dù ở trong mê trận cũng rất khó có thể mê hoặc được ta.

Bởi vậy Bạch vụ lâm mê trận cũng không làm gì nổi chúng ta, cái khó chính là nó bên trong sát trận.

Bình thường tu sĩ gặp phải công kích lúc sẽ không tự chủ được mà phóng xuất linh lực phản kích, nhưng cũng chính vì thế mà cái này trận pháp có thể thu hoạch được tu sĩ tình báo, từ đó sao chép của chính bọn hắn chiêu thức, lại dùng số lượng lớn linh nhân đến tiêu diệt người xâm phạm.

Đáng ghét hơn nữa chính là loại này trận pháp còn có khả năng ghi nhớ người xâm nhập, lần đầu tiên không thành công xông trận, lần sau muốn xông trận gần như là không thể.

Nhưng ta đã sớm nhận ra cái này trận pháp có chút khác biệt, bởi vậy tất cả chúng ta đều không hề động dùng đến linh lực mới có thể một mạch đi vào trung tâm trận pháp, sau đó phá trận!”

Long Ngạo Thiên nghe xong nhíu mày suy nghĩ một chút, ánh mắt nhìn về phía Hoàng Thiên.

Nói về trận pháp, ở đây Hoàng Thiên chính là người có quyền uy cao nhất.

Hoàng Thiên gật gù nói ra:

“ Vô Cực, như vậy ý ngươi nói chính là ngươi đã từ sớm liền biết được cái này trận pháp là gì, sau đó liền phá trận?”

Triệu Vô Cực lắc đầu:

“không phải là ta sớm biết, mà là ta lúc xâm nhập trận pháp bị sát trận công kích thời điểm liền nghi ngờ.

Sau đó đối ứng với trận pháp mà ta biết liền có một loại vô cùng tương tự, bởi vậy mới may mắn phá trận thành công!”

Hoàng Thiên nghe vậy gật gù:

“ xem ra ngươi cơ duyên cũng không tệ, có thể biết được loại này trận pháp cũng không đơn giản.

Ta cũng không ép hỏi ngươi cái kia trận pháp tung tích, nhưng Bạch vụ lâm mê trận cho dù là chúng ta mấy người này nếu bị mê trận của Bạch vụ lâm vây khốn cũng khó lòng mà có thể ra sức, trừ khi sớm có chuẩn bị vạn toàn xông tới.

Ngươi nói cảm giác phương hướng tốt là có ý gì, có thể biểu diễn một chút sao?”

Triệu Vô Cực suy nghĩ một chút nói ra:

“ thực ra mà nói chính là ta đối với cơ thể mình nhập vi kiểm soát vô cùng mạnh mẽ, bởi vậy chỉ cần trong tiềm thức phương hướng định vị cùng cơ thể ta không ăn khớp ta liền có thể nhận ra được.

Bạch Vô Thường trình độ mê trận quả thật không thấp, nhưng vẫn chưa thể hoàn toàn mê thất ta.

Nếu các vị trưởng lão muốn kiểm tra, không bằng thử nghiệm khả năng phản ứng tránh né của ta thế nào?”

Hoàng Thiên nhìn về phía Long Ngạo Thiên một chút, Long Ngạo Thiên gật đầu nói ra:

“ vậy được, để ta đến kiểm tra Vô Cực ngươi thân pháp nhập vi có bao nhiêu lợi hại!”

kiểm soát cơ thể nhập vi cùng thân pháp nhập vi vốn chính là một cái khái niệm, Long Ngạo Thiên vừa nói xong, trên tay hơi động một cái, bốn thanh dài hơn một mét từ linh khí ngưng tụ thành linh kiếm xuất hiện trước mặt hắn.

Rất nhanh, bốn thanh linh kiếm phá không chém tới, hướng Triệu Vô Cực cổ họng, tim, hai chân đâm tới.

Triệu Tiếu Tiếu đứng ở gần đó kinh hô một tiếng, bởi vì phi kiếm tốc độ vậy mà nhanh chóng vô cùng, cho dù là nàng cũng chỉ có thể thấy được một tia tàn ảnh.

Lấy Long Ngạo Thiên thực lực, nếu như hắn muốn gϊếŧ chết Triệu Vô Cực, một cái linh kiếm xuất ra, Triệu Vô Cực cho dù phản ứng thời gian chỉ sợ cũng không có.

Mà hắn bây giờ tốc độ nhìn như nhanh, nhưng thực chất là đang tự mình áp chế tốc độ của chính mình.

Triệu Vô Cực ánh mắt nhíu lại, cả người nhẹ nhàng bước ra bên phải một bước, linh kiếm trực tiếp từ bên cạnh người của hắn xẹt qua nhưng lại không thể nào đả thương hắn mảy may.

“tốt lắm!”

Long Ngạo Thiên nhẹ giọng khen ngợi một câu, sau đó tiếp tục ra tay.

Linh kiếm công kích đợt đầu tiên thất bại, lập tức ở giữa không trung đánh cái ngoặt quay trở về hướng Triệu Vô Cực hậu tâm đâm với, nhưng lại dễ dàng bị hắn lần nữa tránh né.

Triệu Vô Cực tránh né linh kiếm mỗi lần đều chỉ là nhẹ nhàng di động một chút thân hình, dùng nhỏ nhất sức lực đi tránh né Long Ngạo Thiên linh kiếm công kích.

Bốn cái linh kiếm công kích góc độ liên tục biến đổi, dùng tư thế công kích vô cùng xảo trá, nhịp độ lại nhanh chóng liên miên bất tuyệt, nhưng mỗi lần đều hiểm hiểm ở ngay sát người thành công tránh né.

Linh kiếm nhìn giống như mỗi lần đều gần như đâm trúng Triệu Vô Cực, nhưng cuối cùng lại ở bên cạnh hắn bay qua, đủ thấy Triệu Vô Cực linh giác mạnh mẽ cùng với chưởng khống thân thể vô cùng kinh khủng.

Long Ngạo Thiên thu tay lại nói ra:

“ tốt, không cần kiểm tra nữa, Vô Cực quả thật đối với thân thể chưởng khốn năng lực vô cùng mạnh mẽ.

Nếu như có thể dựa vào điều này chống lại mê trận có chút khó hiểu, nhưng vẫn là có thể thông qua.

Được rồi, vậy chúng ta bây giờ nói một chút, các ngươi rốt cuộc sau khi phá giải trận pháp gặp phải thứ gì?

Vì sao cuối cùng lại xuất hiện động đất, các ngươi rốt cuộc ở Bạch vụ lâm gặp phải thứ gì, bây giờ có thể nói a?”

Đám người một trận trầm mặc.

Mỗi người gặp phải sự việc ở Bạch vụ lâm là bọn hắn xui xẻo, cũng là thử thách cùng với cơ duyên.

ở trong tu chân giới, cao cấp tu sĩ đoạt của cấp thấp tu sĩ cơ duyên cũng không có gì là lạ, bởi vậy mỗi người đều phải biết tự bảo vệ lấy bản thân mình.

Đám người trầm mặc, cũng là đương nhiên.

Long Ngạo Thiên lúc này nói ra:

“ các ngươi nếu không muốn nói cũng được, tông môn tiếp xuống cũng sẽ không đối với các ngươi thế nào, nhưng hôm nay các ngươi xuất hiện trước đông đảo tu sĩ trước mặt, rất nhiều người sẽ để ý đến các ngươi, đối với các ngươi có ý đồ khác, như vậy các ngươi cũng sẽ chỉ có thể tự mình đối mặt xử lí.

Ngược lại người nói ra, tông môn sẽ càng hiểu rõ các ngươi ưu thế, từ đó bố trí cho các ngươi thích hợp bố trí các ngươi cùng bồi dưỡng các ngươi.

Các ngươi tu vi cùng địa vị sẽ nhanh chóng được tăng lên, so với bây giờ càng tốt hơn rất nhiều!”

Long Ngạo Thiên nói xong, đám người vẫn trầm mặc không nói.

Long Miên Nhi ánh mắt lóe lên suy tính thần sắc định nói cái gì đó, cuối cùng vẫn là im lặng xuống dưới.

Triệu Tiếu Tiếu nhìn qua Triệu Vô Cực một cái, thấy hắn không hề muốn động, bởi vậy cũng ngoan ngoãn im lặng.

Long Ngạo Thiên gật đầu:

“ các ngươi đã không muốn nói nhiều, vậy tông môn cũng tôn trọng quyết định của các ngươi

Từ nay về sau nên cẩn thận nhiều hơn.

Vô Cực, ngươi giải thích một chút, tại sao Bạch vụ lâm linh khí lại tản đi, linh mạch bị phá vỡ?”

Triệu Vô Cực hít sâu một hơi, cuối cùng cũng đến.

Tất cả đám người ở đây có thể từ chối câu hỏi liên quan đến bọn hắn gặp sự tình cùng cơ duyên, nhưng Bạch vụ lâm linh khí tán đi sự tình Triệu Vô Cực lại không thể không trả lời.

Bởi vì chuyện này là đám người của hắn gây ra, Thanh Vân Tông cần đối với tứ đại môn phái khác có một cái bàn giao.

Triệu Vô Cực nói ra:

“ Bạch vụ lâm trận pháp sau khi bị chúng ta đoạt được trận tâm liền tự động truyền tống chúng ta đến một cái khác không gian.

Mà ta cùng Triệu Tiếu Tiếu bị truyền tống tới chính là Thiên Tướng môn bên trong linh mạch.

Có điều bên trong linh mạch của Thiên Tướng môn lại bố trí một loạt trận pháp khác, theo ta suy đoán mấy cái trận pháp này là từ trước khi xuất hiện Bạch vụ lâm cái này đại trận liền đã tồn tại.

Chúng ta thân hãm hiểm cảnh, chỉ có thể lựa chọn phá hư linh mạch tìm một tia sinh cơ!”

Triệu Vô Cực nghiêm chỉnh nói xong một lần, hắn cũng không muốn nói ra, trong tay mình đang nắm giữ Thiên Tướng môn cái này bí mật.

Dù sao Thanh Vân Tông linh mạch cũng chỉ mớ là đại hình linh mạch.

Bây giờ muốn tăng lên tông môn thực lực vô cùng khó khăn.

Không chỉ cần đại lượng mạnh mẽ thiên tài tu sĩ bổ sung máu mới, mà cao tầng cũng cần phải mạnh mẽ đột phá cảnh giới.

Nhưng Thanh Vân Tông cao tầng tu sĩ đột phá bây giờ khá khó khăn, trừ khi bọn hắn linh mạch lại tăng lên một cái cấp độ, khiến cho nồng độ linh khí trong môn phái tăng lên, bọn hắn tu luyện càng nhanh mới có cơ hội thử nghiệm thứ này.

Bởi vậy nếu như có linh mạch có thể để cho môn phái hợp nhất tăng lên toàn bộ linh mạch cấp độ, như vậy chỉ sợ bọn hắn khó lòng bỏ qua cơ hội này.

Ngay cả Triệu Phi Dương cùng Sở Phi Huyền cố gắng giữ gìn Triệu Vô Cực lợi ích, cũng sẽ bị đại lợi ích của môn phái khiến cho khó xử.

Long Ngạo Thiên nhíu mày, Hạ Chu lúc này bỗng nhiên lên tiếng nói ra:

“ ồ, các ngươi gặp cái gì trận pháp mà phải đem cả linh mạch của Thiên Tướng môn hủy đi?

Hơn nữa linh mạch của Thiên Tướng môn nếu bị hủy, như vậy chỉ sợ tràng diện cũng sẽ rất to lớn mà không phải chỉ là vân vụ xung thiên, linh khí tản mát a!”

Triệu Vô Cực híp mắt nhìn Hạ Chu một cái, con hàng này lại đúng lúc này nhảy ra âm dương quái khí nói chuyện, quả thật là khiến người chán ghét.

Triệu Vô Cực lạnh giọng nói:

“ thế nào, Hạ trưởng lão muốn ép hỏi ta sao?”

Hạ Chu nhìn về phía Triệu Vô Cực, thấy đối phương mặt lạnh nhìn lấy hắn, không hề có chút tôn kính cùng chán ghét lên tiếng, lập tức trong lòng ẩn chứa nộ hỏa.

Tên tiểu tử này, vậy mà dám xem thường hắn?

Không cho đối phương một điểm giáo huấn, chỉ sợ sau này hắn còn muốn lật trời a!

Hạ Chu cũng là lạnh giọng nói ra:

“ các ngươi gây sự, tông môn phải giúp các ngươi chùi đít, các ngươi còn không thành thật khai báo?

Hừ, đúng là chẳng biết phép tắc gì cả!”

Triệu Vô Cực lạnh nhạt đáp trả:

“ ồ, chúng ta gây sự? Xin hỏi Hạ trưởng lão, chúng ta cùng cái nào môn phái gây sự?”

Hạ Chu cười lạnh nói ra:

“ các ngươi gây sự còn không tự mình biết sao? Đầu tiên chính là Thiên Nguyên Tông, vì bảo vệ các ngươi, tất cả trưởng lão ở đây đều bị thương, chẳng lẽ là giả?

Tiếp đến chính là tam đại môn phái còn lại, bọn hắn chắc chắn cũng muốn tìm chúng ta đòi thuyết pháp, các ngươi không thành thật khai báo, chúng ta làm sao trả lời bọn hắn?”

Triệu Vô Cực ha ha cười to nói ra:

“ Thiên Nguyên Tông? ha ha ha, Hạ Chu trưởng lão thật hài hước.

Thiên Nguyên Tông chưởng môn bị chúng ta chưởng môn đánh bại, sau đó bọn hắn lão tổ liền xuất động làm khó, chủ động công kích chúng ta, sau đó đoạt đồ của ta, còn nói là chúng ta gây thù chuốc oán sao?

Thanh Vân Tông chúng ta chưa tìm bọn hắn tính sổ đã là may mắn cho bọn hắn rồi.

Còn mấy môn phái kia, xin hỏi Hạ trưởng lão một câu, bọn hắn là sư thừa vẫn là phụ mẫu của chúng ta? tại sao chúng ta lại phải báo cáo mọi thứ, bàn giao mọi thứ cho bọn hắn?

Thiên Tướng môn là một cái tàn tích, ai cũng có quyền đến thám hiểm, chúng ta có thể khai thác ra Bạch vụ lâm cái này nan đề mà tất cả mọi người cũng bó tay, đây là bản lĩnh của chúng ta, bọn hắn còn dám nhiều lời?

Hoặc là nói, Hạ trưởng lão cảm giác, chúng ta đối với tam đại môn phái còn lại nên ôm thái độ quỳ liếʍ như một đầu cẩu để cùng bọn hắn ngoại giao?”

Triệu Vô Cực nói xong híp mắt nhìn về phía Hạ Chu, mà Hạ Chu thì tức giận đến đỏ mặt.

Thanh Vân Tông là ngũ đại môn phái đệ nhất tông, đương nhiên không sợ đám người kia, tùy tiện phó thác vài ba câu liền được rồi, ai dám nói nhiều.

Chỉ cần không phải là tại chỗ mắng người, ngoại giao liền không có vấn đề, mọi người trong lòng cũng biết rõ Thanh Vân Tông không dễ chơi, không thể chèn ép được.

Hắn chỉ là dựa vào tam đại môn phái danh tiếng để dọa dẫm một chút Triệu Vô Cực mà thôi, không ngờ bị Triệu Vô Cực phân tích chính xác yếu điểm, phản lại một đòn.

Bọn hắn nếu nói thật ra đắc tội, chỉ có đắc tội Thiên Tướng môn cái này vừa bị diệt môn phái mà thôi, còn Thiên Nguyên Tông chính là trộm gà không được còn mất nắm gạo, tự làm tự chịu.

Triệu Vô Cực một câu vừa rồi liền đem Hạ Chu hình tượng ở trong lòng mọi người điều chỉnh đến một cái ti tiện trưởng lão, chỉ biết đối với ngoại nhân xun xoe nịnh bợ, đối với đệ tử trong môn phái thì vô cùng độc ác hà khắc, khiến cho hắn danh vọng giảm mạnh.

Thân là trưởng lão Thanh Vân Tông, hắn phải lấy Thanh Vân Tông lợi ích cùng danh vọng làm đầu mới đúng, vậy mà vì ngoại nhân chèn ép người mình, quả thật là đáng hổ thẹn.

Hạ Chu sắc mặt tức đến đó bừng quát to:

“Hỗn trướng, ngươi dám xỉ nhục tông môn trưởng lão?”

Hắn tiếng quát này vang vọng đại điện, một luồng mạnh mẽ khí lăng lệ khí thế bỗng nhiên tràn lan ra.

Nhưng khí thế này vừa bay đến trước mặt Triệu Vô Cực một thước khoảng cách bỗng nhiên tiêu tán, mà La Thiên lúc này cũng rống giận:

“ Hạ Chu, ngươi mắng ai? có dám nói lại một lần hay không?”

Bạch Vô Thường đập ghế đứng lên:

“ có tin hay không ta ngay lúc này liền đánh ngươi?”

Triệu Phi Dương cùng Sở Phi Huyền ánh mắt cũng là lành lạnh nhìn về phía Hạ Chu, khiến hắn giận mà không dám nói gì.

Bạch Vô Thường cùng La Thiên gần nhất không hiểu ăn vào cái gì tiên đan diệu dược, bọn hắn cảnh giới tiến nhanh như gió, một cái so với một cái càng khiến người giận mà không dám nói gì.

Long Ngạo Thiên Thanh Vân Tông chưởng môn, cảnh giới nguyên anh kì cửu trọng đỉnh phong.

Bạch Vô Thường, La Thiên đồng thời đột phá nguyên anh kì ngũ trọng đỉnh, đạt tới nguyên anh kì lục trọng.

Hoàng thiên cũng đạt tới nguyên anh kì tứ trọng đỉnh phong.

Thái Nhất thì càng ghê gớm, đã là nguyên anh kì thất trọng

Mà hắn cùng Mộc Thanh Hà lúc này vẫn còn mắc kẹt ở nguyên anh kì tứ trọng đỉnh phong, đã thua đối phương 2 cái tiểu cảnh giới.

Bây giờ đại chiến nổ ra, bất lợi đương nhiên là bọn hắn.

Mộc Thanh Hà lo lắng cho hắn một cái ánh mắt, Hạ Chu lúc này mới hậm hực ngồi xuống ghế an tĩnh lại.

Đám người thấy vậy cũng ngồi xuống, Bạch Vô Thường lên tiếng:

“ tốt lắm, ta cảm giác câu trả lời này đã đầy đủ, chúng ta cũng chỉ cần tùy tiện ứng phó mấy cái môn phái kia một câu là được, không cần quá để tâm.

Vô Cực cùng mấy người, tất cả đều lui xuống đi, còn lại mọi việc tông môn sẽ giúp các ngươi xử lí!”

“vâng!”

đám người đồng thanh lui xuống, Triệu Vô Cực cùng Triệu Tiếu Tiếu trở về luyện khí phong, hắn âm thầm thở ra một hơi.

Lần này sự tình, cuối cùng xem như xong xuôi.

May mắn Thanh Vân Tông là danh môn đại phái, đối với đệ tử rất nhân từ, không hề giống như ma tông, có thể ra tay đánh cướp cơ duyên của đệ tử, việc ác bất tận.

Triệu Vô Cực cùng Triệu Tiếu Tiếu trở về luyện khí phong, tắm rửa sạch sẽ một cái tẩy trần liền đi ra.

Ra ngoài thời điểm, một bàn thức ăn đã dọn sẵn.

Hai người tiến về phía bàn đi tới, Triệu Vô Cực ngồi xuống bên cạnh Triệu Phi Dương, ánh mắt liếc một cái để Triệu Tiếu Tiếu ngồi bên cạnh Sở Phi Huyền.

Sở Phi Huyền nhìn hai người gật đầu một cái sau đó hỏi:

“ Vô Cực, ngươi thật không bị thương ở đâu chứ?”

Triệu Vô Cực bất đắc dĩ:

“ mẫu thân,ta thật không sao, ngươi không cần lo lắng như vậy!”

Sở Phi Huyền lúc này mới nói ra:

“ thế được rồi, ăn cơm đi, các ngươi ở ngoài trong trận pháp chiến đấu lâu như vậy,hẳn cũng là rất mệt mỏi a!”

Triệu Vô Cực cùng Triệu Tiếu Tiếu quả thật đúng là mệt mỏi vô cùng, nhưng tu sĩ sức chịu đựng vô cùng dẻo dai, bọn hắn cũng chưa đến mệt đến một ngón tay cũng không động nổi.

Một bữa cơm rất nhanh liền ăn xong, Triệu Phi Dương cuối cùng còn dặn dò một câu:

“ thời gian này cẩn thận một chút, rất nhiều cao giai tu sĩ chỉ sơ đối với các ngươi đều đang rất hứng thú!”

“vâng, phụ thân!”

Triệu Vô Cực cùng Triệu Tiếu Tiếu lập tức đi ngủ, thư giãn tinh thần cùng cơ thể một phen, lúc tỉnh lại lập tức cả người sảng khoái vô cùng.

Triệu Vô Cực nằm trên giường tinh thần tiến nhập vào Nhật Nguyệt Bội kiểm tra lại một phen.

Mới bẵng đi một ngày, Nhật Nguyệt Bội thế giới bên trong giữa thiên địa linh khí đã tràn đầy, hóa thành từng đoàn linh vụ lượn lờ khắp nơi.

Một cái linh mạch bị thu nhỏ chỉ tản mát ra linh khí phục vụ cho một vùng đất như thế này nồng độ linh khí đương nhiên cao, nhưng có thể cao đến mức này ngoài lúc ở trong linh mạch cuả Thiên Tướng môn Triệu Vô Cực mới từng gặp qua.

Hít sâu một hơi, một cảm giác sảng khoái đến từ sâu trong linh hồn khiến hắn sung sướиɠ vô cùng.

Triệu Vô Cực ánh mắt đảo qua đám kia vốn đã trồng sẵn ở trong Nhật Nguyệt Bội năm ngàn năm trở lên Linh thảo, bây giờ trên cành lá của đám Linh thảo này đều đang óng ánh lên các loại lấp lánh quang mang, linh khí nồng đậm thành vụ khí đọng lại trên cành lá, khiến cho bọn nó giống như là vừa tắm qua sương đêm đồng dạng.

Triệu Vô Cực lại nhìn một mảnh lớn linh điền hắn từ Thiên Tướng môn tàn tích thu lại được linh điền, ánh mắt càng trở nên vui vẻ.

Linh điền cũng phân chia thành mấy cái cấp độ.

Hạ phẩm linh điền 1 năm dược lực tương đương với linh thảo ở dã ngoại hoang vu mọc năm năm.

Trung phẩm linh điền 1 năm dược lực tương đương với linh thảo ở dã ngoại hoang vu mọc mười năm.

Thượng phẩm linh điền 1 năm dược lực tương đương với linh thảo ở dã ngoại hoang vu mọc hai mươi năm.

Cực phẩm linh điền 1 năm dược lực tương đương với linh thảo ở dã ngoại hoang vu mọc năm mươi năm.

Triệu Vô Cực một mảnh này linh điền chỉ sợ đã có thể đạt tới trung phẩm linh điền cấp độ, một năm dược lực tương đương với mười năm dã ngoại hoang vu.

Tu sĩ tu luyện, cảnh giới càng cao đối với các loại linh dược yêu cầu niên đại cũng càng cao

Động một chút chính là ngàn năm vạn năm.

Mà tuổi thọ tu sĩ cũng không có dài dòng buồn chán như vậy chờ đợi linh thảo thành thục cùng đủ niên đại.

Bởi vậy bọn hắn dựa vào rất nhiều thủ đoạn vun đắp linh điền, khiến cho linh điền trở thành một vùng đất màu mỡ vô cùng, chuyên môn dùng để trồng trọt các loại dược tài, cùng phàm nhân trồng lúa đồng dạng.

Càng là cao cấp tông môn, bọn hắn trải qua thời gian dài bồi dưỡng linh điền càng dài, linh điền sẽ càng màu mỡ phong phú, cấp độ cũng càng tốt.

Triệu Vô Cực mảnh này thiên địa không lớn, bên dưới lại là một cái to lớn trung hình linh mạch, bởi vậy lượng linh lực phóng ra vô cùng to lớn, ở dưới đại lượng linh lực bồi đắp như vậy lại phối hợp với Triệu Vô Cực đã từ Thiên Tướng môn đào được một lượng lớn linh điền đất đao vừa vặn có thể cải tạo rất nhiều địa hình ở chỗ này, biến bọn chúng từ bình thường đất đai trở thành trung phẩm linh điền.

Nhìn xung quanh một vòng, Triệu Vô Cực trong lòng lập tức nhớ tới bản thân Nghịch Thiên Cửu Bộ Châm, trong lòng bắt đầu có chủ ý.

Nghịch Thiên Cửu Bộ Châm muốn tăng lên tỉ lệ thành công, vậy thì mấy cái kia dược tài cũng cần chuẩn bị thật đầy đủ, nhưng mấy cái dược tài này đều phải là Triệu Vô Cực tự tay trồng, như vậy hệ thống mới sẽ công nhận cho phép hắn sử dụng hợp thành.

Sau khi hợp thành, tỉ lệ thi châm thành công sẽ tăng lên 10% giảm bớt cho hắn rất nhiều công sức chuẩn bị tài liệu cùng thời gian.

Dù sao mỗi lần thi châm thất bại tuy không ảnh hưởng quá to lớn, nhưng nếu nhiều lần thi châm liên tục thất bại, như vậy người được thi châm cũng sẽ bị ảnh hưởng nặng nề, thậm chí có nguy cơ làm thương đến căn cơ, tu đạo con đường sau này trở nên khó khăn.

Trước đây hắn không có thời gian rảnh rỗi đi trồng dược tài, nhưng bây giờ có thời gian, như vậy hắn cũng không thể bỏ qua cơ hội tốt này.

Triệu Vô Cực t rong lòng quyết định, lát nữa hắn sẽ tới phường thị mua một đống lớn dược thảo, chuẩn bị hướng về phía Nhật Nguyệt Bội tiểu thế giới vun trồng, đem chỗ này tiểu thế giới chế tạo thành hắn một cái vườn linh dược, để sau này hắn nếu có cơ hội sử dụng Nghịch Thiên Cửu Bộ Châm cũng có thể từ đây lấy ra linh dược.

Nghịch Thiên Cửu Bộ Châm dùng dược tài đều là năm ngàn năm niên đại dược tài trở lên.

Lấy cái này linh điền tốc độ mà nói, cần phải 500 năm trồng trọt mới có thể có được một đám dược tài có thể sử dụng được.

Nhưng đây chỉ là trước mắt, chỉ cần tương lai Triệu Vô Cực có thể đem linh điền đẳng cấp tăng lên, như vậy hắn chờ đợi cũng không cần lâu dài như vậy nữa rồi.

Lại nói cái này rộng đến bốn mươi dặm thế giới cũng đã đủ cho hắn thoải mái trồng trọt rồi.

Triệu Vô Cực thu liễm tâm thần ngồi dậy, Triệu Tiếu Tiếu gặp hắn vừa động cũng theo đó tỉnh lại.

Hai người nhanh chóng làm vệ sinh cá nhân cùng mặc y phục chỉnh tề.

“ Tiếu Tiếu, ngươi giúp ta một việc.

Ngươi đi một chuyến trở lại Thiên Tướng môn tàn tích, ở phường thị dưới chân núi bày quầy thu mua cho ta hai thứ, chính là Thiên Tướng môn linh điền đất đai cùng với linh khâu.

Lúc đi nhớ cải trang một chút, đừng lộ ra dung mạo của ngươi, tránh việc rắc rối ngoài ý muốn!

Linh thạch có thể từ Tiên Y phường bên kia điều động, gần nhất Tiên Vị Lâu buôn bán cũng không tệ, Linh thạch cũng không thiếu, ngươi có thể điều động tài chính của hai nơi này!”

Triệu Tiếu Tiếu nghi ngờ hỏi:

“ Vô Cực, chàng muốn làm gì? Trồng dược tài sao?”

Triệu Vô Cực gật đầu nói ra:

“ ta đúng là muốn trồng dược tài, bởi vậy rất cần thứ này

Đây là Dư Thành lúc đó sử dụng cái kia Bát quái kính, khả năng phòng ngự cùng tốc độ của nó cực nhanh, nàng cầm theo làm bảo mệnh chi vật!”

Triệu Tiếu Tiếu cầm lấy bát quái kính, ánh mắt sáng lên.

Nàng từng nhìn rõ Dư Thành là như thế nào sử dụng thứ này làm tan biến đi một chiêu mạnh nhất “kim ô phá thiên” của Triệu Vô Cực, đồng thời tốc độ của nó cũng cực kì nhanh, dùng làm bảo mệnh đồ vật cũng không chút nào khoa trương.

Triệu Tiếu Tiếu vui vẻ nhận lấy Bát quái kinh ngọt ngào mỉm cười nói ra:

“ Vô Cực, cảm ơn chàng!”

“ừm đi đi, nhớ cẩn thận một chút, chỉ cần mua lượng linh điền đủ để phủ lên bốn mươi dặm là đủ rồi. Xong việc sớm trở về!”

“ ừm!”

Triệu Tiếu Tiếu nhận lấy Bát quái kính nhanh chóng đi xa, Triệu Vô Cực lúc này mới thu lại tầm mắt, hướng về phường thị đi tới bắt đầu mua hạt giống.

Một chuyến đi này trở lại, mọi người đều là thu hoạch tràn đầy, thời gian này chính là khoảng thời gian để cho đám người tiêu hóa những thứ mình thu hoạch được ở Thiên Tướng môn.

Triệu Vô Cực vừa bận vừa vui vẻ, hắn cũng không biết, Vạn Hắc Vận lúc này đang vô cùng sầu não.