Chương 15: Bí Mặt Động Phủ

"Keng, hoàn thành nhiệm vụ, kí chủ nhận được một lần triệu hoán pháp bảo chỉ định"

Âm thanh máy móc của hệ thống vang lên bên tai Tần Thiên, hắn mỉm cười bước đi.

...

...

Gần một tháng trôi qua, lúc này Tần Thiên đang tìm đường ra khỏi rừng rậm, vô số vách đá rừng cây bị hắn băng qua, rốt cuộc tới xế chiều Tần Thiên bắt gặp một cột khói nghi ngút bốc lên, hắn vui mừng nhanh chóng tiến đến tiếp cận.

Một nhóm người ngồi quanh ngọn lửa, mùi thịt động vật thơm ngát từ đó phát ra, hiển nhiên nhóm người đang chuẩn bị ăn tối giữa rừng rậm. Đây là một nhóm 6 người gồm tứ nam nhị nữ, dựa vào trang bị đầy đủ cùng vũ khí đeo trên lưng họ cũng biết vào rừng nhằm mục đích săn bắt yêu thú.

Tần Thiên chẳng có ý định che dấu nên đám người lập tức phát hiện ra hắn, cả đám đột ngột đứng dậy, cầm lên vũ khí nhìn hắn đề phòng, bất quá rất nhanh bọn hắn phát hiện trước mắt là một thiếu niên trẻ tuổi bị thương một bên mắt, cả đám thở phào nhẹ nhõm, Tần Thiên còn nhìn thấy trong mắt ba tên thiếu niên trong nhóm chứa một tia khinh thường.

“Các vị đạo hữu, tại hạ bị lạc đường trong rừng rậm, không biết có thể cho tại hạ đi nhờ hay không?” Tần Thiên vừa kín đáo quan sát nhóm người, vừa chắp tay từ tốn nói.

“Tiểu tử ngươi lạc đường? Ngươi biết đây là nơi nào không?” Một nam tử trung niên râu quai nón cau mày hỏi, khí tức phát ra trên người hắn chứng tỏ là tu sĩ có tu vi Trúc Cơ Viên Mãn, cũng là người có thực lực cao nhất nhóm người này.

"Theo ta thấy người này bộ dạng bẩn thỉu, mắt trái bị thương chắc chắn là chọc phải yêu thú nào đó rồi, nhất định không ohair loại tốt lành gì" Thanh niên mở miệng này là một tên nam tử khoảng trừng 20 tuôi, thân mặc trường y màu nâu,nhìn tu vi của kẻ này phát ra chứng tỏ hắn là một luyện Luyện Khí Kỳ Viên Mãn.

Tần Thiên lúc này mới để ý mình vẫn mặc y phục màu xám của lô bộc Tần gia, hai tháng rèn luyện trong rừng khiến nó hơi rách rưới, máu ở trên áo cũng đã khô lại từ lâu, quả thật có chút dơ bẩn, ra vẻ vô hại thật thà nói:

“Tại hạ thật sự lạc đường, vốn chỉ định ở ngoại vi khu rừng rèn luyện, không ngờ trong lúc vô ý lại xâm nhập hơi sâu, nói ra thật đáng xấu hổ, mong các vị giúp đỡ”

"Đinh thúc! Chúng ta Thanh Niên đoàn có thể giúp đỡ hắn nha, chỉ cần hắn trả thù lao là được rồi” Một trong hai nữ tử trong nhóm hướng nam tử râu quai nón được gọi là Đinh thúc đề nghị, thỉnh thoảng nhìn về con mắt trái trống rỗng vẫn có chút huyết của Tần Thiên, cảm thấy người này hơi đáng thương.

Tần Thiên nhìn nàng bằng ánh mắt cảm kích, đây là một thiếu nữ mặc sam y tuổi chừng 15 16, mái tóc ngắn đen tuyền, gương mặt trái xoan, môi nhỏ hồng hồng, mắt to ngập nước, bộ ngực non hơi nhú lên, hình dáng lung linh khả ái, là một tiểu mỹ nhân bại hoại, có tu vi Luyện Khí Hậu kỳ gần đột phá Viên Mãn.

“Loan Nhi muội muội chưa trãi đời nên dễ bị người lừa gạt, ta nhìn hắn quỷ dị như vậy, hoàn toàn xa lạ, tốt nhất đừng đếm xỉa đến hắn” Một thanh niên khác trong nhóm, thân hình cao gầy mặc y phục đen nhíu mày nói, cặp mắt kẻ này thỉnh thoảng nhìn về dung nhan của Loan Nhi với vẻ tham lam, tu vi hắn bằng với thiếu niên áo xanh, cũng là Luyện Khí Viên Mãn.

Đến lúc này chỉ còn thanh niên mặc trường y màu xanh là không nói gì vẫn tiếp tục ăn uống mặc kệ cho sự hiện diện của Tần Thiên.

“Ta lại thấy Loan Nhi nói đúng, chúng ta Thanh Niên đoàn chỉ cần đối phương trả đủ thù lao có thể trợ giúp người khác cũng không tệ” Nữ tử còn lại trong nhóm thản nhiên nói chuyện, đây là một cái khoảng 24 25 tuổi nữ tử, chỉ thấy nàng một thân y phục đỏ rực, thân hình đầy đặn, ngực nở mong cong, môi thơm kiều diễm như lửa, dung nhan kiều mị vô cùng, có tu vi Trúc Cơ Trung kỳ.

Tần Thiên phát hiện nữ nhân tu sĩ giới phần lớn đều xinh đẹp, điều kiện tự nhiên tại Hỏa Thiên Đại Lục nóng nực này, khí hậu thông thoáng vô cùng, lại có linh lực bồi dưỡng cơ thể, da dẻ láng mịn vô cùng, chỉ cần bẩm sinh không quá khó coi thì nhan sắc phần lớn đều trung bình trở lên.

“Các ngươi…” Hai thanh niên trong nhóm hơi nổi giận, bất quá nam tử trung niên râu quai nón ngắt lời, hắn nhìn Tần Thiên chằm chằm nói: “Đưa ngươi ra khỏi Sơn Mộc lâm cũng được, tuy nhiên điều kiện là phải có khả năng trả thù lao”

“Không thành vấn đề, không biết các vị muốn gì?” Tần Thiên từ tốn hỏi, dựa vào lời nói của nhóm người này hắn biết một số thông tin nhất định, khu rừng này có tên Sơn Hỏa Lâm ( rừng lửa :D), mà nhóm người bọn họ hẳn là Lính Đánh Thuê chuyên nhận thù lao làm việc.

Tần Thiên từng xem qua nhiều phim Lính Đánh Thuê, biết lính đánh thuê có hai loại, loại thứ nhất là nhóm lâu năm hoạt động cùng nhau có kỹ luật chặt chẽ, loại thứ hai là các cá nhân lâm thời hợp tác để làm nhiệm vụ.

Dựa vào lượng thành viên ít ỏi và tình trạng không mấy hòa hợp của nhóm người, hắn đoán đây chắc là trường hợp thứ hai.

“Ba mươi năm mươi viên hạ cấp linh thạch là được” Vị nam tử râu quai nón đưa ra mức thù lao, bốn người kia cũng không dị nghị.

"Thành giao" Tần Thiên gật đầu đồng ý, trong thế giới này linh thạch là một loại tài nguyên tu luyện, bên trong linh thạch ẩn chứa linh khí, tu sĩ có bất kì loại linh căn nào cũng có thể hấp thụ.

Linh thạch của phân thành đẳng cấp:hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm linh thạch.

Mặc dù Tần Thiên là một tên nghèo kiết xác tuy nhiên thi thể các yêu thú bị đánh hẹo trong lúc hắn luyện tập thì có thu lại vào Ngọc Thạch giới, nhất là hai con tam giai yêu thú Đại Lực Địa Viêm và Hắc ám Cẩu. Với Hắc ám Cẩu hắn còn định lôi ra làm thịt cầy bảy món chẳng qua là không có nguyên liệu nên chưa làm mà thôi. Nếu không có linh thạch thì lôi ra làm thù lao trực tiếp cho họ cũng không tệ.

“Nhìn bộ dạng của ngươi không biết có linh thạch hay không? Ta cần kiểm tra trước” Thanh niên mặc trường y màu nâu mở miệng nói, nhìn bộ dạng Tần Thiên tỏ vẻ khinh thường.



“Theo như ta biết, lính đánh thuê các ngươi chỉ nhận thù lao sau khi làm xong việc?” Tần Thiên chau mày, tên này được nước làm tới, Tần Thiên hắn không phải kẻ hiền lành gì.

“Được rồi, sau khi xong việc ngươi trả thù lao là được” Nam tử trung niên hòa giải, không hài lòng nhìn thiếu niên khinh thường Tần Thiên, kẻ này cố tình gây chuyện khiến đoàn trưởng như hắn hơi tức giận.

“Ta cũng không tin hắn dám không trả” Thiếu niên áo đen còn lại lạnh lùng nói.

“Không biết các vị còn làm gì không? Hay lập tức đưa ta rời khỏi Sơn Hỏa Lâm?” Tần Thiên không muốn để ý hai thằng này, nhìn ba người còn lại hỏi thăm.

“Buổi tối hành tẩu trong rừng rất nguy hiểm, lần này chúng ta nhận nhiệm vụ săn một con Nhị giai hậu kỳ yêu thú, đã thành công hoàn thành, sau đêm nay sẽ rời khỏi Sơn Hỏa Lâm, lúc đó sẽ đưa ngươi theo” Thiếu nữ tên Loan Nhi hơi đắc ý nói, hiển nhiên săn gϊếŧ một con Nhị giai yêu thú khiến nàng phấn khởi không nhỏ.

Tần Thiên trong lòng hơi tức cười trước sự ngây thơ của cô bé, bề ngoài tỏ vẻ thán phục vô cùng, hắn lúc này vận dụng Hỗn Độn Thánh Quyết điều chỉnh khí tức bản thân là một tên Luyện khí trung kỳ mà thôi.

“Đa tạ hai cô nương giúp đỡ” Tần Thiên ôn hòa cười cười nhìn Loan Nhi cùng nữ tử áo đỏ cảm tạ các nàng đồng ý hỗ trợ hắn.

“Khanh khách, không cần khách sáo, bất quá tiểu đệ đệ chỉ là Luyện khí trung kỳ tu sĩ lại xâm nhập đến tận đây một mình, vận khí quả thật không tệ” Nữ tử áo đỏ kiều mị cười khanh khách nói.

“Được rồi, tiểu tử ngươi cùng ăn đi, nhìn ngươi chắc cũng đói lắm rồi nhỉ” Nam tử râu quai nón ra hiệu mọi người ngồi xuống bên đống lửa.

“Ta tên là Thanh Loan, mọi người thường gọi là Loan Nhi, ngươi tên là gì? Mắt của ngươi là làm sao mà trở thành độc nhãn long thế kia” Tình Nhi ngồi kế Lạc Nam tò mò hỏi.

“Ta gọi Tần Thiên, mắt của ta do ẩu đả với yêu thú nhị giai hậu kì bị thương cũng may chạy kịp không thì đã bỏ mạng rôi” Tần Thiên cười nói, nha đầu này thuần khiết đến mức đáng yêu, hoàn toàn không có nữa điểm tâm cơ.

“Vậy sao, đây là Đinh đại thúc, vị đại ca áo nâu kia tên Diệp Dương, áo đen tên Quách Vũ, tên áo xanh kia tên Tử Dương, còn vị này là Thiên Linh tỷ tỷ”

Loan Nhi mỉm cười nhí nhảnh giới thiệu từng người cho Tần Thiên, vừa nói vừa gặm thịt thỏ nướng, cái môi nhỏ nhắn đầy mở bóng loáng mê người vô cùng,Tần Thiên hận không thể lao lên cắn một ngụm.

“Tần Thiên tiểu đệ đệ lạc trong rừng lâu chưa?”

Thiên Linh liếʍ đôi môi quyến rũ khẽ hỏi, gây nên sự chú ý của mấy người còn lại, bên trong Sơn Hỏa Lâm có yêu thú Tam giai tương đương với Kim Đan kỳ tu sĩ, nhóm bọn hắn gặp phải cũng chỉ có thể liều mạng chạy trốn, vậy mà thiếu niên này có thể an toàn đến tìm bọn hắn.

“Chỉ mới nửa tháng thôi, vận khí cũng khá là tệ cũng may chỉ bị phế một mắt, vẫn giữ lại được tính mạng” Tần Thiên bình tĩnh giải thích, nữ nhân tên Thiên Linh này khôn khéo vô cùng, luôn tìm cách thăm dò hắn, muốn móc hết bí mật của hắn ra.

“Hừ, sao con yêu thú đó không đả chết ngươi đi nhỉ đúng là vận khí cứt chó” Quách Vũ cười lạnh nói gây nên Diệp Dương gật đầu.

Tần Thiên không để ý đến hắn, tiếp tục gặm thịt. Bỗng nhiên chân mày hắn cau lại, nhìn về nơi xa xa.

Tiên Linh đang lén quan sát Lạc Nam, bắt gặp biểu tình đó của hắn, hai mắt quyến rũ lóe lên một tia kỳ dị, khóe môi mĩm cười thần bí.

Vài hơi thở sau…

Lịch bịch

Có tiến bước chân ngày càng gần, một nhóm người thản nhiên đi tới khiến Dinh đại thúc cùng hai thanh niên căng thẳng đứng bật dậy, lúc này thanh niên Tử Dương mới lạnh lùng đứng dậy.

"Ai mau bước ra" Đinh đại thúc lên tiếng hướng về phía tiếng động quát lớn.

Bảy thân nam tử từ bóng tối bước ra, cầm đầu là một tên có tu vi Trúc Cơ Viên Mãn lên tiếng trầm thấp nói:"Các vị đạo hữu chúng ta có truyện cần thương lượng"

"Chuyện gì mà phải thương lượng, chúng ta vốn không quen biết"

Đinh đại thúc tiếp tục trả lời, chưa từng thả lỏng cảnh giác. Hiển nhiên ngoại trừ tên càm đầu có tu vi Trúc Cơ Viên Mãn ra thì tất cả sáu tên còn lại thấp nhất có tu vi Luyện Khí Viên Mãn, nếu sảy ra xung đột thì bên mình sẽ chịu thiệt hơn.

“Chúng ta là Thiết Sa đoàn, cần thương lượng với các vị một chuyện hệ trọng, tin tưởng các vị sẽ có hứng thú” Một nam tử mũi ưng có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ hào hứng nói.



“Rốt cuộc là chuyện gì? Nếu không nói rõ ràng xin mời rời đi” Quách Vũ thâm anh e ngại nói, không có một tia hóng hách như khi gặp Tần Thiên.

“Ta tên Lâm Chiến, là đoàn trưởng Thiết Sa Đoàn” Nam tử cầm đầu có tu vi Trúc Cơ Viên Mãn giới thiệu bản thân, nhìn ra Đinh đại thúc còn nghi ngờ, hắn vào thẳng chính đề nói:

“Chúng ta tại Sơn Hỏa Lâm phát hiện một tòa bí ẩn động phủ, rất có thể do cao nhân để lại, muốn tìm người liên thủ thăm dò”

“Bí ẩn động phủ?” Thanh niên Tử Dương lúc này lên tiếng cùng với sự kinh ngạc của 2 thanh niên kia, hiển nhiên động phủ cũng có sức hấp dẫn không nhỏ a.

“Bí ẩn động phủ?” Đinh thúc không kích động như bọn hắn, bất quá giọng nói có một tia khác thường.

Tại tu chân giới, có vô số thế lực lớn nhưng đồng thời cũng có vô số tán tu thực lực cường đại không môn không phái, bọn hắn khi chết đi thường để lại truyền thừa cho hậu bối hoặc người có duyên đạt được. Kẻ có được truyền thừa thì thường sẽ quật khỏi, nhất phi trùng thiên trở thành thiên kiêu chi tử chỉ trong một đêm.

“Khanh khách, chuyện tốt như Động phủ truyền thừa sao các vị lại sẳn sàng chia sẽ cho chúng ta?” Thiên Linh che miệng cười tươi nói, hỏi trực diện điểm mấu chốt của vấn đề.

Tần Thiên phát hiện Thiên Linh là nữ tử khôn khéo, âm thầm gật đầu khen ngợi, về phần nha đầu LoanNhi vẫn không tim không phổi gặm thịt nướng, như mọi chuyện chẳng liên quan chút gì đến nàng.

“Đúng vậy” Bốn người Đinh thúc cũng lấy lại bình tĩnh, nghi ngờ nhìn đám người Thiết Sa Đoàn.

Đám người Thiết Sa Đoàn lúc này mới chú ý đến Thiên Linh cùng Loan Nhi, từng đôi mắt kinh diễm, trong miệng nuốt nước miếng, hiển nhiên bị nhan sắc của các nàng hấp dẫn.

Thủ lĩnh Lâm Chiến trước tiên lấy lại bình tĩnh, hắn giải thích nói: “Cửa động có trận pháp gia trì, chúng ta không đủ thực lực phá trận, nên cần người liên thủ”

“Ra là vậy” Đám người bừng tĩnh đại ngộ.

“Định phân chia thế nào?” Thiếu niên Quách Vũ gấp gáp hỏi khiến Tần Thiên thầm lắc đầu, tên này chưa rõ ràng thật hư đã tính đến chia lợi phẩm, tâm cơ điển hình của một người thường.

“Chúng ta phát hiện động phủ, chúng ta bảy các ngươi ba” Một tên nam tử Thiết Sa đoàn ra giá.

“Không được, chia sáu – bốn, chúng ta sẽ dốc toàn lực trợ giúp các ngươi” Đinh thúc quyết định nói, hắn có tu vi không kém Lâm Hải, không có gì phải sợ đối phương lật lọng, cùng lắm thì cùng bọn hắn đồng quy vu tận.

“Vậy cũng được, vậy sáng mai xuất phát” Lâm Chiến cũng đồng ý, dẫn theo người của hắn ngồi xuống vây quanh đám lửa.

“Tiểu tử, ngươi cũng đã thấy, chúng ta ngày mai có việc, không thể dẫn ngươi rời khỏi Sơn Hỏa Lâm” Đinh thúc hướng Tần Thiên hơi áy náy nói, trước lợi ít của Động phủ bí ẩn hắn cũng hơi khó xử.

“Không có gì, ta đi theo các vị quan sát là được, xem như nhìn nhận một chút việc đời” Tần Thiên mĩm cười không sao cả nói.

“Ở đâu ra tiểu tử Luyện khí trung kỳ? đi theo chỉ làm vướn bận” Một tên nam tử Thiết Sa đoàn cau mày hỏi.

“Không nhọc chư vị quan tâm, tại hạ tự lo được" Tần Thiên bình tĩnh nói, quay lại lau một miếng thịt trên môi Thanh Loan khiến nàng thoáng đỏ mặt.

"Hừ đúng là loại không biết sống chết" Thanh niên Diệp Dương cùng Quách Vũ tỏ vè khinh thường Tần Thiên bĩu môi nói thầm.

Thiên Linh ngồi một bên cũng im lặng ăn thịt, thỉnh thoảng nhìn nhìn Tần Thiên, trong lòng không biết đang đánh chủ ý quái đản nào.

Một đêm nhanh chóng qua đi.

...

....

Chap này ra dài chút.

(Anh em có ai đọc thì comment cái để mình biết có người xem nhé chứ không ai nói gì cũng hơi nản rồi)