Chương 6: Làm Diễn Viên Quần Chúng

Đây tâm nguyện hèn mọn đến không thể nói ra miệng, cũng là mộng tưởng mà cô chôn giấu ở trong lòng rất nhiều năm.

Cô từng mơ ước chính mình có thể học xong cao trung, thuận lợi vào đại học, tốt nhất có thể tham gia thi nghệ thuật, chỉ tiếc, những điều này hết thảy đều chỉ là si tâm vọng tưởng, thành tích của cô vẫn luôn rất tốt, nhưng bởi vì cha mẹ không cho cô học phí, làm cô đã học đến cao nhị lại không thể không nghỉ học, đến nỗi tâm nguyện thi vào học viện điện ảnh, càng là hoa trong gương, trăng trong nước.

Bà ngoại hiểu rõ tâm tư của cô, muốn thành toàn nguyện vọng này cho Thịnh Hạ, nhưng vì bản thân lại vì làm lụng vất vả quá mức bệnh không dậy nổi……

Những điều này đều đã là quá khứ, hiện giờ Thịnh Hạ thật vất vả mới rời đi tiểu sơn thôn nơi cô lớn lên, chỉ một lòng một dạ muốn mau chóng trở thành một diễn viên quần chúng ở Hoành Điếm, nơi nào còn tâm tư trở thành võng hồng, quay chụp video đâu.

Chẳng sợ chỉ là ở tầng chót nhất, trở thành diễn viên quần chúng không bắt mắt nhất, nhưng đối với Thịnh Hạ mà nói, hiện giờ hết thảy đều là cuộc sống mà cô tha thiết ước mơ, chỉ muốn thật sự trở thành một diễn viên.

Đặng Tử Hân lần đầu tiên có ý đồ thuyết phục Thịnh Hạ lại hành động thất bại, cô ấy rút ra một chuỗi thịt ba chỉ nướng, trong miệng hàm hàm hồ hồ nói: “Vậy cô liền chờ xem, tôi nhất định có thể nổi tiếng, đến lúc đó cô đừng hối hận là được.”

Ăn xong đồ nướng BBQ, Đặng Tử Hân cầm lấy điện thoại liền thấy, cái video vừa rồi đăng lên phía dưới đã có mấy chục bình luận.

Trên cơ bản đều là hỏi cô ấy phương pháp đến Hoành Điếm cùng một ít cảm nhận.

Còn có người hỏi ở đây có thể nhìn thấy minh tinh hay không, có phải thật sự có thể tiếp xúc gần gũi với các minh tinh.

Đặng Tử Hân cười đắc ý, cô đã nói như thế nào, tới Hoành Điếm quay chụp video ngắn chắc chắn nổi! Cô trước kia đăng những video khác đều không có người nào để ý tới, lần này mới vừa đăng lên liền có nhiều người xem như vậy, mở đầu thuận lợi là đã thành công được một nửa!

Mấy ngày kế tiếp, Thịnh Hạ cùng Đặng Tử Hân chủ yếu là vội vàng làm chứng nhận diễn viên, đương nhiên, làm chứng nhận diễn viên cũng là tư liệu sống để Đặng Tử Hân quay chụp video ngắn.

Cô ấy còn muốn thuyết phục Thịnh Hạ vào ống kính lộ mặt một chút, cùng fans của cô ấy chào hỏi, chỉ là Thịnh Hạ cự tuyệt.

Đặng Tử Hân nhỏ giọng nói: “Cô thật đúng là, vội vã làm chứng nhận diễn viên như vậy làm gì, lấy được chứng nhận diễn viên còn không phải chỉ là một diễn viên quần chúng, hai ngày này tôi chính là ở nhà trọ nghe nói, những diễn viên quần chúng như chúng ta ở đoàn phim một chút màn ảnh đứng đắn đều không có, còn không bằng tôi quay video trên Douyin, tốt xấu gì cũng có nhiều người xem nha……”



Thịnh Hạ đối với lời nói của cô ấy đều mắt điếc tai ngơ, thẳng đến khi cô lấy được chứng nhận diễn viên, tâm tư vẫn luôn treo cao của cô rốt cuộc cũng rơi xuống.

“Lão sư, xin hỏi kế tiếp phải như thế nào mới có thể làm diễn viên quần chúng?” Thịnh Hạ hỏi nhân viên làm giấy chứng nhận.

Đối phương nhìn bộ dáng vội vàng của cô, cười cười: “tiểu cô nương còn rất nóng vội nha, nơi này có một mã QR, hai em quét mã liền có thể tiến vào nhóm diễn viên, mỗi buổi tối nhớ đừng bỏ lỡ thời gian báo danh. Sau khi đăng kí tham gia diễn, nhóm trưởng sẽ thông báo cho các em. Tiền lương một ngày là 120 tệ, tháng sau sẽ kết toán tiền lương tháng trước.”

Thịnh Hạ nhanh chóng quét mã vào nhóm, nắm chặt di động cùng chứng nhận diễn viên, nội tâm cô kích động không thôi, cô…… Rốt cuộc cô cũng trở thành một diễn viên quần chúng!

【 Tít ——】

【 hệ thống đã trói định thành công! 】

【 Bản hệ thống tên là hệ thống checkin Hoành Điếm, còn được gọi là hệ thống càng nỗ lực lại càng may mắn, càng chăm chỉ lại càng xinh đẹp, càng cố gắng lại càng lợi hại. 】

【 Hệ thống kiểm tra đo lường thấy ký chủ đã xử lý xong chứng nhận diễn viên, mở ra công năng tự động định vị, tự động đánh dấu sự kiện, tự động phát khen thưởng. 】

【Phần trên đã được ngắt âm, hoàn thành.】

Thịnh Hạ hồn nhiên không biết chính mình bất giác đã bị trói định với một cái hệ thống checkin Hoành Điếm không biết từ đâu ra.

Cô đã làm xong chứng nhận diễn viên như mong muốn, trước khi trở về nhà trọ liền thuận đường mua gạo, một chút đồ ăn, gia vị, dầu ăn,…lại ở trung tâm thương mại chọn tới chọn lui, mua một cái nồi cơm điện có gía tiện nghi chút.

Trong phòng bếp công cộng ở tầng một của nhà trọ, mặc dù chị Vân cung cấp nồi cơm điện và chảo để thuận tiện cho mọi người nhưng trong khu trọ có rất nhiều người, nếu ai cũng muốn nấu nướng thì sẽ rất bất tiện.