Chương 45: Cưỡi Ngựa

Năm người đều không phải diễn viên võ thuật chính quy, lúc trước đều là diễn viên quần chúng, cũng chính là vì lần tuyển chọn thế thân này mới lâm thời học cưỡi ngựa mấy ngày, lúc này mấy người đều có chút rụt rè, ngược lại là Thịnh Hạ, trước sau tổng cộng đã huấn luyện được 2 tuần, mỗi lần tuy rằng chỉ huấn luyện một giờ, nhưng không gian hệ thống có cường độ huấn luyện vô cùng cao, cô không lui ra phía sau, là bởi vì đây là lần đầu tiên cô cưỡi ngựa thật, nên thật ra khá tò mò.

Một nữ sinh đứng phía sau hỏi cô: “Cô không sợ hãi ngựa sao? Cô nếu là không sợ thì lên cưỡi trước đi, tôi thật sự là quá khẩn trương, hiện tại đi lên khả năng trực tiếp ngã xuống.”

Thịnh Hạ nghĩ nghĩ, mình cưỡi trước cũng không sao, dù sao lên cưỡi trước hay sau cũng không có gì khác nhau.

Cô hít sâu một hơi, đi ra phía trước: “Tôi thi thứ nhất cho.”

Nguyên bản Hồ đạo chỉ nhìn thấy nhân viên công tác của Hướng Lam tới tâm tình cũng đã thật không tốt, vừa rồi lại thấy mấy diễn viên thông qua vòng phỏng vấn thứ nhất cư nhiên đều lùi ra phía sau, một người có thể được việc đều không có, không khỏi trong lòng càng nén giận.

Thời điểm hắn vừa muốn phát tác, lại nghe thấy Thịnh Hạ đứng ra.

Cô gái này hắn có ấn tượng, vòng thứ nhất biểu hiện rất không tồi, lúc này lại là người thứ nhất đứng ra, điều này làm cho tâm tình của hắn nháy mắt tốt lên.

Cô bé này không tồi!

Thịnh Hạ hít sâu một ngụm, cẩn thận tới gần ngựa.

Trong chương trình học cưỡi ngựa của hệ thống, cô đã từng ở trong hệ thống học tập cách tiếp cận các loại ngựa có những tính cách khác nhau và những việc cần chú ý. Con ngựa màu hạt dẻ này rất xinh đẹp, sau khi tới gần, Thịnh Hạ phát hiện tính tình nó cũng tương đối dịu ngoan.

Hẳn là trường đua ngựa chuyên môn dùng để tiến hành các cảnh quay chụp với ngựa, sau khi cô cùng ngựa tiến hành giao lưu đơn giản, liền nhảy lên lưng ngựa, nhận lấy dây cương từ tay nhân viên công tác, chân đá nhẹ vào bụng ngựa, khẽ quát một tiếng: “Giá!”

Con ngựa ngoan ngoãn đi theo chỉ dẫn của cô, vòng một vòng liền dọc theo đường băng trong trường đua ngựa chạy chậm ra ngoài.



Đây vẫn là lần đầu tiên Thịnh Hạ cưỡi ngựa thật, nguyên bản cô cho rằng sẽ khó hơn rất nhiều so với ngựa ảo kia, rốt cuộc nó cũng không phải thật sự, nhưng sau khi chân chính cưỡi ở trên lưng ngựa cô liền phát hiện này con ngựa này so với con ngựa hệ thống giả lập để huấn luyện càng dễ khống chế.

Đại khái là con ngựa này đã được huấn luyện chuyên nghiệp nên trong quá trình chạy vô cùng thành thật, hơn nữa cũng rất vững vàng.

Bên khán đài Tần Nham thấy Thịnh Hạ cưỡi ngựa chạy đi, nhịn không được đứng lên.

“Tư thế cưỡi ngựa của cô ấy thật tốt, cưỡi vô cùng thành thạo.” Tần Nham nhịn không được đối với cô khen không dứt miệng.

Hồ Thiên Vũ khóe môi hơi hơi nhếch lên, lại khôi phục nghiêm túc như trước, Tần Nham quay đầu lại, vừa vặn nhìn đến tươi cười chợt lóe qua này.

Hắc, lão già này còn cố nghiêm túc đâu, trong lòng khẳng định là vụиɠ ŧяộʍ vui vẻ đi.

Hồ Thiên Vũ thấy ánh mắt trêu chọc của hắn, bĩu môi, có gì vui vẻ chứ, cưỡi ngựa tốt cũng chỉ bất quá là cái thế thân, nếu là bản thân nữ chính biểu hiện tốt như vậy, hắn cũng không cần sốt ruột như thế.

Đương nhiên, hắn cũng không thể yêu cầu quá cao, hiện giờ có thể tìm được một thế thân không tồi đã rất tốt rồi, chờ khi Hướng Lam cùng Lục Hằng Phong đến đoàn phim, thuận lợi bắt đầu quay, hắn cũng sẽ không có suy nghĩ gì khác.

Lúc này, Thịnh Hạ đã chạy xong vòng thứ nhất rồi, kỳ thật buổi phỏng vấn này chỉ cần cưỡi ngựa chạy một vòng là được, đến nỗi chạy một vòng như thế nào, hoàn toàn là người phỏng vấn chính mình quyết định.

Chỉ là Thịnh Hạ chạy xong vòng đầu tiên mới vừa làm nóng người liền phải kết thúc, cô đang cao hứng, nơi nào chịu dừng lại, cơ hội tốt như vậy, đương nhiên cô muốn chạy thêm một chút, cô dừng lại hỏi nhân viên công tác: “Có thể hay không lại để tôi chạy thêm một vòng?”

Nhân viên công tác nghĩ đây là diễn viên thứ nhất phỏng vấn, xét về thứ hạng, người phía sau càng có ưu thế một ít, để cô chạy thêm một vòng, cũng không có gì liền gật đầu đáp ứng rồi.

Hắn vừa dứt lời, Thịnh Hạ cưỡi ngựa liền chạy như bay đi ra ngoài, lúc này đây, cô giục ngựa lao nhanh, căn bản là không giống tốc độ chậm rãi của vòng thứ nhất, một thân trang phục anh khí mười phần, làm cho cô ở trên lưng ngựa cực kỳ loá mắt.



Trâu Vũ Phỉ thấy thế hừ lạnh một tiếng: “Cô ta cũng thật nhiều việc, đợi lát nữa chạy vòng thứ hai ngược lại từ trên lưng ngựa ngã xuống liền xui xẻo.”

Ngã ngựa là một sự tình cực kỳ nguy hiểm, vô luận là té bị thương hay là bị ngựa dẫm đều cực kì có khả năng gây chết người.

Việc này, người đã cưỡi ngựa đều biết, vài diễn viên khác cũng tham gia phỏng vấn nghe cô ta nói như vậy đều quay đầu lại liếc nhìn một cái.

Người này miệng cũng thật ác độc, người ta là người thứ nhất thi, chẳng qua chạy một thêm vòng, cũng không cản trở cô ta cái gì, cư nhiên lại rủa Thịnh Hạ như vậy, quả thực quá mức.

Trâu Vũ Phỉ tự biết mình nói lỡ, cũng không hề lắm miệng nữa.

Đương nhiên, Thịnh Hạ cũng không có ngã ngựa, cũng không có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, vòng thứ hai biểu hiện rất hoàn mỹ, cô khống chế được ngựa và giảm tốc độ, dần dần chậm lại, cuối cùng, ngừng ở khu vực xuất phát, nhanh nhẹn mà từ trên ngựa nhảy xuống, đem dây cương đưa cho nhân viên công tác.

“Cảm ơn.” Cô rất có lễ phép mà nói.

Nhân viên công tác nhịn không được hướng cô giơ ngón tay cái.

Kĩ năng cưỡi ngựa của cô gái này cũng thật tốt, toàn bộ hành trình đều cưỡi rất ổn định, hẳn là có cơ sở khá tốt mới có thể làm được.

Trong các cô gái bên cạnh chờ phỏng vấn, người thứ hai ra sân cũng nhịn không được vỗ tay cho Thịnh Hạ.

Thịnh Hạ trở lại bên sân chờ bốn người còn lại phỏng vấn.

Cô gái thứ hai phỏng vấn cũng nhanh chóng lên ngựa, biểu hiện của cô ấy nói thật cũng cũng không tệ lắm, chỉ tiếc, châu ngọc ở đằng trước, mọi người không tránh được lấy biểu hiện của cô ấy cùng với Thịnh Hạ mà so sánh.