Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hệ Thống: Cứu Vớt Phản Diện Đại Nhân

Chương 53:Giao diện 2:Bạc Tổng Thật Ngông Cuồng(18)

« Chương TrướcChương Tiếp »
[ Ngụy Dương: “Tôi nhờ cậu chút nhé.”]

[ Trường Xuân: “Được được, cậu nhờ tất nhiên tôi sẽ giúp rồi.”]

[ Ngụy Dương: “Clip phim trước đây cậu cho tôi xem đó, nhưng tôi muốn xem của Beta.”]

Đọc tin nhắn của Ngụy Dương, Trường Xuân chấn động vô cùng.

Nam thần luôn giữ mình trong sạch, lại còn vô cùng hờ hững với chuyện tìиɧ ɖu͙© bỗng dưng hỏi xin clip đen, dù ai nghe thấy cũng sang chấn cả năm đấy!

Trường Xuân rất đỗi ngạc nhiên, nhưng đồng thời cũng không quên chuyện chính, tức tốc chụp màn hình gửi ngay cho Tiết Viễn.

Tiết Viễn khi thấy cũng ngớ người ra một lúc rồi theo băng chuyền mà gửi ngay cho Bạc Tự Ngự.

Sao có thể để Dương Dương xem phim rồi tự giải quyết nhu cầu chứ, việc nặng như vậy tất nhiên phải để ‘bé Ngự’ gánh rồi!

[ Tiết Viễn: “Tiểu Ngự, cố nắm bắt cơ hội, chúng tôi chỉ giúp được anh tới đây thôi, tốt với chị dâu của chúng tôi chút nhé.”]

Tiết Viễn gõ chữ với đôi mắt ngấn lệ.

Gửi tin cho Tiết Viễn xong Trường Xuân quay lại tiếp chuyện Ngụy Dương.

[ Trường Xuân: “Dương Dương, cậu muốn xem gì? Nam hay nữ, nếu là nam nữ thì Beta nữ ở trên hay dưới? Chỉ cần cậu lên tiếng, kiểu gì tôi cũng tìm được!”]

Có thể thấy Trường Xuân tưởng cậu muốn xem phim về hai Beta, Ngụy Dương hạ quyết tâm, cắn răng nói thẳng.

[ Ngụy Dương: “Hai nam, phim AB.”]

Nửa đêm, có vẻ Bạc Tự Ngự đã say giấc.

Ngụy Dương kéo chăn trùm đầu, tắt tiếng điện thoại, mở ra xem.

Đoạn đầu là tình tiết, Ngụy Dương kéo thanh tiến độ đến đoạn mình cần.

[Trong phim, Alpha cường tráng và Beta trắng trẻo ra ngoài chơi chung, họ cùng vui chơi cùng dạo phố, Alpha cường tráng chợt dừng bước, sắc mặt thay đổi nhanh chóng: “Ôi em yêu, đây đúng là một chuyện đáng sợ, trên người em không có pheromone của anh!”

Beta hôn Alpha an ủi, giơ tay choàng qua cổ Alpha, dẫn anh chàng vào khách sạn gần đó.]

Chắc tiếp theo là nội dung chính đây, nhưng Ngụy Dương còn chưa kịp xem, không khí mát mẻ đột nhiên tràn vào, một đôi tay vén chăn cậu lên, ngay sau đó là giọng nói thỏ thẻ bên tai.

“Xem phim này mà không rủ anh sao?”

Đầu Ngụy Dương thoáng chốc trống rỗng, cậu quay đầu sang một cách máy móc, nhìn thấy khuôn mặt Bạc Tự Ngự dưới ánh sáng mờ. Bạc Tự Ngự nhướng mày, đôi môi mỏng khẽ nhếch tạo nên đường cong vui vẻ.

Ngụy Dương không đáp, Bạc Tự Ngự kéo chăn cậu ra chui vào, sau đó đắp lại ngay ngắn.

Vậy là anh đã được nằm chung chăn với Ngụy Dương rồi.

Cuối cùng Ngụy Dương cũng thoát khỏi cảm giác lúng túng và ngượng nghịu, mặt mũi nóng bừng, cậu hạ giọng hỏi: “Anh qua đây ngủ làm gì?”

Bạc Tự Ngự chạm lên màn hình điện thoại của Ngụy Dương, để đoạn phim đang bị tạm dừng được tiếp tục.

[Đôi AB trong phim vào khách sạn, vứt bừa túi đồ xuống đất rồi ôm nhau hôn thắm thiết, còn phát ra những âm thanh khiến người ta đỏ mặt.]

“Lén xem một mình mà không rủ anh sao?” Giọng Bạc Tự Ngự chứa ý cười, “Anh cũng muốn xem.”

Ngụy Dương ngượng đến chết lặng, cậu thấy Bạc Tự Ngự chỉnh góc điện thoại thích hợp cho hai người cùng xem, sau đó lại vươn một cánh tay ra ôm eo cậu.

“Cùng xem.” - Bạc Tự Ngự nói.

“… Không cần đâu.” - Ngụy Dương đáp lại.

Cảm thấy Ngụy Dương cứng người, anh dịu giọng dỗ dành: “Đừng sợ, anh sẽ không ép em.”

“Chỉ xem thôi, đâu phải mình em chưa có kinh nghiệm, anh cũng chưa có kinh nghiệm mà, cần học hỏi.”

Đúng là vậy, Ngụy Dương tin tưởng Bạc Tự Ngự, cũng biết anh sẽ không làm gì khi cậu chưa đồng ý, bèn cắn răng gật đầu.

Thế là Ngụy Dương bị Bạc Tự Ngự ôm vào lòng tiếp tục xem phim.

[Trên màn hình.

Alpha và Beta đã cởi gần hết, bắt đầu ‘giao lưu’ thân thiết hơn.

Beta tựa vào l*иg ngực Alpha: "Ôi xin lỗi anh yêu, em không thể thích ứng nhanh như Omega được, cần nhiều bước chuẩn bị hơn, anh vất vả rồi.

“Không sao đâu bé cưng.”

Alpha cường tráng đặt nụ hôn đầy yêu thương lên mi mắt Beta.

“Anh sẽ khiến em sung sướиɠ.”

Sau đó là một chuỗi những việc cần chuẩn bị, trông có vẻ rất phức tạp, nhưng nhìn chung thì bầu không khí vẫn khá vui vẻ.]

Bạc Tự Ngự rời mắt khỏi điện thoại, nhìn lén Ngụy Dương. Anh ở sau lưng cậu nên không thấy biểu cảm của cậu, chỉ nhìn được sườn mặt.

Ánh sáng từ màn hình điện thoại hơi mờ nhưng vẫn đủ để phát hiện vành tai đỏ lựng của cậu chàng. Vành tai Ngụy Dương vừa nhỏ vừa mỏng bấy giờ lại ửng đỏ lên, khác hẳn với làn da trắng trẻo xung quanh, khiến người nhìn chỉ muốn cắn một cái.

Anh cúi xuống ngậm vành tai mỏng nọ vào miệng, vươn lưỡi liếʍ nhẹ.

Ngụy Dương giật bắn lên, giật tai mình ra.

“Nghiêm túc học đi!” - Ngụy Dương vờ tức giận.

“Được, học thôi.” - Bạc Tự Ngự hùa theo.

Ngụy Dương trừng Bạc Tự Ngự, sau đó lại rời mắt về màn hình điện thoại.

Cuối cùng công đoạn chuẩn bị đã kết thúc, bắt đầu vào chuyện chính.

Ngụy Dương nhìn chằm chằm vẻ mặt Beta nọ trở nên đau đớn, sau đó khóc thút thít. Cậu mím môi.

Không nhầm thì của anh còn to hơn Alpha này…
« Chương TrướcChương Tiếp »