Người nói chuyện là Trương Nguyên, đồng nghiệp của Lý Phong, bởi vì hiệu suất làm việc của Lý Phong ở trên hắn, nên hắn luôn luôn nhằm vào Lý Phong.
Hôm qua ngoại trừ Lý Phong ra, mọi người đều dựa theo yêu cầu của ông chủ tới đây tăng ca, cho nên đối với chuyện Lý Phong "bỏ bê công việc", một bộ phận đồng nghiệp có chút phê bình kín đáo, những tiếng cười vang chính là của bọn họ.
Cũng có một bộ phận đồng nghiệp cảm thấy không ra sao cả, tất cả đều là người làm công, Lý Phong cũng không làm gì sai, các ngươi chế giễu người ta là có ý tứ gì?
"Trương Nguyên, ngươi có ý tứ gì?" Lý Phong nhíu mày, nhìn Trương Nguyên rồi nói.
"Không có ý gì, chỉ là nghe nói thân thể ngươi không thoải mái, quan tâm ngươi một chút mà thôi."
"A đúng rồi, bởi vì ngươi hôm qua không tới tăng ca, lão bản đã chuyển giao hết khách hàng của ngươi cho ta, ai nha,, suy nghĩ một chút ta đã cảm thấy kích động rồi." Trương Nguyên trào phúng cười một tiếng.
Bọn họ đều là người bán hàng, khách hàng chính là đại biểu cho thu nhập, Lý Phong đặt ở trong tất cả nhân viên bán hàng có hiệu suất xếp trước ba, số lượng khách hàng của hắn tự nhiên rất nhiều, cũng khó trách Trương Nguyên sẽ đắc ý.
"Trương Nguyên, ngươi làm anh em ước ao ghen tị a, buổi tối hôm nay ngươi phải mời khách đấy!"
"Đúng, mời khách, đi tới hộp đêm Minh Nguyệt ăn chơi đập phá một phen!"
"Hộp đêm Minh Nguyệt thì thôi đi a, ở nơi đó tiêu xài một đêm là đi tong cả năm làm việc của chúng ta, bất quá có thể đi ăn hải sản, ngươi nói xem có đúng hay không a Trương Nguyên."
Những đồng nghiệp trước đó cười vang ào ào mở miệng trêu chọc.
"Được rồi, các ngươi bớt tranh cãi đi."
"Lý Phong, lão bản cũng chỉ là trong lúc nổi nóng mới làm ra quyết định này, ngươi đi tìm lão bản xin lỗi một phen, nói không chừng lão bản sẽ thay đổi chủ ý."
Những đồng nghiệp cảm thấy bất công cho Lý Phong cũng ào ào mở miệng, nhất thời gian phòng làm việc loạn vô cùng.
"Lý Phong, ngươi đến phòng làm việc của ta giải thích một chút lý do hôm qua không tới tăng ca, những người khác tập trung làm việc cho tốt, hô to gọi nhỏ cái gì!" Lúc này lão bản Cao Khôn lộ vẻ mặt âm trầm đi tới từ phòng quản lý.
Trong văn phòng nhất thời yên tĩnh, đám người Trương Nguyên lộ vẻ cười trên nỗi đau của người khác, đây là yên tĩnh trước sóng gió bão táp a, Lý Phong lần này thảm rồi, lão bản mắng người rất khó nghe!
"Giải thích thì thôi đi, ta là tới từ chức." Lý Phong cười, giải thích? Hắn cần gì phải giải thích? Sắp từ chức còn giải thích cái rắm a!
Đại trượng phu co được giãn được, không có thực lực tự nhiên phải khiêm tốn làm việc, nhưng có thực lực tương ứng còn nín nhịn uất ức, vậy chính là nhu nhược!
Nụ cười trên mặt đám người Trương Nguyên ngưng kết lại, thì đến cả lão bản Cao Khôn cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Lý Phong muốn từ chức, không nghe lầm chứ? Hắn vẫn luôn làm việc thận trọng cẩn thận a, trước đó cũng không nhìn ra hắn có dấu hiệu muốn từ chức a!
"Lý Phong, ngươi đang dọa ta à?" Cao Khôn cười lạnh, hắn không cho rằng Lý Phong là thật sự muốn từ chức, chẳng qua là muốn dùng chiêu này để không bị quở trách mà thôi.
"Lý Phong, ngươi cũng quá ngây thơ rồi, muốn dọa lão bản để không bị xử phạt?" Trương Nguyên cười một tiếng, tiếp theo chạy đến trước mặt Cao Khôn nói: "Lão bản, ta dám cam đoan với ngài, Lý Phong tuyệt đối không dám từ chức!"
"Đúng đấy, hiện tại là thời điểm rất hiếm thông báo tuyển dụng, hắn bây giờ mà từ chức thì rất khó tìm việc khác a."
"Lý Phong làm lâu như vậy, tích lũy nhiều khách hàng như vậy, đột nhiên từ chức chẳng phải hoàn toàn uổng phí? Ta cũng không tin hắn dám từ chức!"
"Lý Phong, đừng xúc động, có gì cứ từ từ nói chuyện."
"Tìm công việc khác không dễ dàng, nhịn được thì nhịn đi!"
Bởi vì một câu nói của Lý Phong, trong văn phòng lần nữa biến thành ồn ào.
"Các ngươi khuyên hắn làm gì, hắn đã muốn đi thì mặc hắn, bất quá trước khi đi ngươi cần phải viết một tờ giấy cam đoan." Cao Khôn lộ vẻ không vui, Lý Phong đã muốn chơi, vậy mình liền chơi đùa cùng hắn, xem ai trâu bò hơn!
Lời này vừa nói ra, trong văn phòng bỗng nhiên an tĩnh lại.
"Giấy cam đoan gì?" Lý Phong chỉ muốn từ chức, không muốn làm lớn chuyện lên, cho nên ngữ khí coi như bình tĩnh.
Cao Khôn mỉm cười, móc ra một điếu thuốc lá, Trương Nguyên ở một bên hiểu chuyện lập tức lấy ra cái bật lửa đốt cho hắn, bộ dáng cười rạng rỡ rất là nịnh nọt.
Thấy thế, một số đồng nghiệp lập tức lộ vẻ mặt khinh bỉ, nhưng không có cách nào, loại người này lại rất được lão bản ưa thích, người khác có thể nói cái gì?
"Cam đoan sau khi ngươi từ chức sẽ không tiếp xúc với khách hàng trước, mặt khác lại bỏ thêm 100 ngàn tiền bảo chứng. Nếu như một năm sau ngươi không lấy khách hàng từ chỗ ta, ta liền trả lại tiền đặt cọc cho ngươi, thế nào?" Cao Khôn thở ra một ngụm khói thuốc, chậm rãi nói.
Các đồng nghiệp lộ vẻ mặt chấn kinh, Trương Nguyên cũng há hốc miệng!