Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hệ Thống Cực Phẩm

Chương 52: 2 năm ngủ quên

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lúc Shenna chơi trội, dùng Tự bào tẩu chồng chất lên 20 lần thì đã vượt quá sức mạnh giới hạn bản thân khiến hệ thống hủy cập nhật mà cưỡng chế phong ấn lại sức mạnh cũng như trí nhớ của Shenna.

"Hệ thống, sao nơi này quen quen nha"Shenna hỏi

"Chủ nhân ở trong không gian cưỡng chế của hệ thống"Hệ thống lạnh nhạt trả lời.

"Vậy khi nào ta có thể ra" Shenna hỏi

"Khi chủ nhân đạt tới khả năng chịu đựng chồng chất 20 lần"

"What???"

"Vậy làm sao rèn luyện??" Shenna hỏi tiếp

" Hệ thống sẽ đưa ra không gian luyện tập giúp chủ nhân thực hiện"âm thanh hệ thống lại vang lên.

Hệ thống biến đổi không gian huấn luyện thành 1 phòng trọng lực và hắn cảm giác mình có chút chân thật hơn và trong bộ dáng nam khi dùng thuốc biến hình.

Hắn chỉ đành cố gắng, nhớ lúc dùng Robest di chuyển với tốc độ cao còn kinh khủng hơn nhiều a.

Mồ hôi nhễ nhại, thấm đẫm sàn huấn luyện. Hắn cố gắng nhúc nhích thân thể,nhưng 1 ngón tay cũng không thể làm gì, như bị ép dính xuống sàn như tờ giấy mất."Hệ thống bao ăn ngủ nên chủ nhân cứ thỏa mái tận hưởng"Tiếng hệ thống lại vang lên làm hắn uất cmn hận

Sau 10 ngày, cơ bắp toàn thân hắn gồng cứng co giật, thân thể hắn bị trọng lực gấp mười lần ép cho đau đớn vô cùng. Tại thời điểm này, hắn mới nhúc nhích được một ngón tay.Bây giờ mới hiểu Robest lúc trước chịu tải thêm 10 lần nó như thế nào a, vậy mà mình còn nghĩ nhẹ nhàng lắm, Robest nó gánh cho 99% rồi a.

Ngày thứ 20, lúc này đây hắn thực sự muốn hôn mê bất tỉnh, 2 mắt hắn bắt đầu trở nên mơ hồ. Nhưng hắn đã tự cắn lưỡi, cố gắng làm cho đầu óc mình thanh tỉnh, cuối cùng hắn cũng đã có thể cử động được cánh tay của mình, có chống 1 tay dậy thì lại bị đè xuống

3 tháng sau,mất nguyên hai ngày ngồi im một chỗ, hắn đã dần dần thích nghi được với trường trọng lực, hắn bắt đầu thử đứng lên.Và rồi lại bị dìm xuống.

Vẫn không bỏ cuộc.

6 tháng sau hắn cố gắng chống chân xuống đất, bắp chân hắn trở nên căng cứng và có dấu hiệu bị chuột rút. Nhưng hắn không hề bỏ cuộc, mặc kệ cho cơn đau nhức toàn thân, hắn cố gắng gồng mình hoàn toàn đứng thẳng lên bằng chính đôi chân của mình.

Hắn bắt đầu tập chạy.

Ngày đầu tiên chân hắn run rẩy dữ dội, hắn cố gắng nhấc một bên chân còn đang đau đớn vì bị căng cơ và thử bước về phía trước.Đôi khi còn bị ngã sấp mặt nhưng vẫn gượng dậy đứng lên.

Nhiều thì cũng thành quen...

10 ngày sau 1 bước rồi lại 1 bước, những cơn đau nhức đang có dấu hiệu giảm dần, hắn bắt đầu đi bộ được, chỉ là vẫn còn hơi miễn cưỡng.

1 tháng trôi qua,mặc dù cơ thể hắn vẫn đang mỏi nhừ, nặng trĩu nhưng cuối cùng hắn cũng đã đi lại được một cách thành thạo

Hắn thấy mình giống trẻ con thật a, tập bò, đi chạy, từng này tuổi rồi mà...

Vừa tròn 1 năm thì rốt cuộc em bé cũng có thể chạy được trong môi trường trọng lực gấp 10 lần cũng tương đương với Robest chịu tải thêm 10 lần Tự bào tẩu.Cơ mà Robest lớn hơn nhiều a, có lẽ mình cũng chỉ mới bằng 1 phần nhỏ của nó.

Có lẽ do đã quen thuộc hơn nên muốn đạt tới 20 lần hắn chỉ cần nửa năm.

Sau khi hoàn thành cuộc " tra tấn" của hệ thống hắn có thể trở ra, cơ mà hắn lại muốn lợi dụng 1 chút không gian hệ thống để luyện tập chấn động cùng hỏa sát, và test thử những kĩ năng trong Naruto để có gì sài "tạm"

Rồi còn tiện thì xem luôn 1 số sách đan dược hệ thống coi là hàng free vất đi không ai lấy, mà toàn là dạng đan khủng không, không biết, để hệ thống quan tâm coi là hàng xịn thì nó khủng bố cỡ nào a.

Sau nửa năm nữa thì hệ thống tiến hành đuổi khách và cập nhật, cũng trùng hợp lúc Emilya gặp nguy hiểm.......

Cảm thấy hệ thống cũng rất biết chọn thời gian nha.....

Gác chuyện hệ thống qua 1 bên, Shenna ngồi cạnh Emilya nhìn gương mặt của cô, chỉnh lại mái tóc, nhớ đến khoảng thời gian "mất trí kia" thì cũng cảm thấy áy náy trong lòng, biết vậy ra sơm hơn 1 chút thì đâu có cơ sự này....Hazzz

Cũng may, vết thương của Emilya không quá nặng cùng với Shenna cũng giúp cô trị liệu, khôi phục nên cô cũng sớm tỉnh lại.

Vừa nhìn thấy Shenna, cô liền ôm ngay con bé vào lòng, nếu lúc đó Shenna còn xảy ra chuyện gì thì chắc cô sẽ ân hận cả đời.

Shenna cũng ôm lấy Emilya, "Tỷ tỷ,muội không sao, tỷ nghỉ ngơi cho khỏe đã, muội đi nấu cho tỷ bát canh..."

Mỉm cười nhìn Emilya rời đi, nhưng điều đó làm cô giật mình vội gọi " Shenna, là muội???"

Shenna cũng quay lại trả lời" uh, là muội"rồi mỉm cười với nụ cười.....tỏa nắng.

Emilya nhìn Shenna rời đi mà cảm thấy nhẹ nhõm hơn, dù sao thì cô vẫn thích cô bé nghịch ngợm này hơn a....
« Chương TrướcChương Tiếp »