Quyển 1 - Chương 4: Thế Giới Hào Môn - Công Lược Nam Chính Lạnh Lùng

Cố Dương được đặc xá về phòng trong lòng vẫn tiếc nuối nửa cái bánh còn lại nhưng cậu biết mình ăn nhiều trướng bụng sẽ không ngủ được, vì thế cậu nhịn rồi nhịn đưa bánh còn lại cho dì Hạ liền quay đầu chạy khỏi bếp như tránh thú dữ, nếu không làm vậy cậu không nhịn được nha.

"Chúc mừng ký chủ, độ hảo cảm của nam chính Trình Diệp đối với cậu là 10%" - 006 cảm thấy có hy vọng , cứ tưởng ký chủ nhà mình mềm như vậy sẽ rất lâu mới hoàn thành thanh tiến độ, nhưng mới đó đã lên rồi.

Cố Dương nghe xong như được cỗ vũ, quả nhiên làm bạn với nam chính là quyết định đúng đắn mà . khoảng 9h cậu đang nằm trên giường cầm ipad tìm hiểu thêm thông tin của thế giới này vì quá tập trung nên nam chính đem sữa bò vào phòng mà bản thân cậu cũng không biết. Lúc Trình Diệp vào phòng, đập vào mắt hắn là thiếu niên đang nằm sấp lại trên giường, làn da thiếu niên trắng nõn, áo nơi thắt lưng hơi vén lên, cậu mặc quần đùi nên hơi lộ ra một nữa bờ mông căng tròn, hai chân đung đưa qua lại, Trình Diệp bỗng dưng cảm thấy hơi khô nóng trong người, hắn chửi thầm một tiếng , nét mặt cũng có chút thô bạo, không lẽ bản thân hắn đã đến mức này rồi sao còn có thể nhìn thấy thân thể của kẻ mà hắn chán ghét nổi lên phản ứng.

Điều chỉnh lại cảm xúc, giọng hắn hơi khàn đi " Dương Dương, uống sữa nào ".

Cố Dương giật mình hơi quay đầu, gương mặt cậu ngơ ngác như mèo nhỏ,miệng nhỏ hé mở vội vàng ngồi dậy " dạ, cảm ơn anh hai" sau đó đưa tay cầm sữa uống

vì ngồi dậy gấp nên cổ áo hơi trễ xuống, cậu không để ý nhiều như vậy nhưng không có nghĩa Trình Diệp sẽ không, hắn nhìn chằm chằm cảnh đẹp lấp ló bên trong áo cậu, thậm chí còn có chút khó chịu vì sao áo không lộ ra thêm, nhìn vành sữa tròn dính lại trên miệng cậu, bất giác hắn đưa tay lau đi , cả hai người đều ngơ ngẩn.

Nam chính vậy mà lau miệng cho cậu, Cố Dương ngại ngùng thầm nghĩ Trình Diệp đúng là người tốt nha, đeo vớ cho cậu còn lau miệng cho cậu nữa, cậu có chút áy náy vì đã sợ hắn.

"Uống xong rồi? đánh răng ngủ sớm mai đi học "- Trình Diệp nói xong cầm lấy li sữa bước ra ngoài.

"chúc mừng ký chủ, độ hảo cảm của nam chính Trình Diệp đối với cậu là 20%"

Cố Dương cũng không nghĩ nhiều, lại phát cho nam chính thêm một tấm thẻ người tốt, cậu là bé ngoan nha, nên đi ngủ trước 10 giờ.

Trình Diệp không bình tĩnh như vẻ bề ngoài, hắn vân vê ngón tay vừa lau miệng Cố Dương, nhớ lại cảm giác mềm mại kia, bất giác nghĩ tới nếu hôn lên cảm giác sẽ như thế nào? một khi ý nghĩ đã gieo mầm liền không thể xóa nó đi, hắn có chút nóng nảy "trợ lí Trần, kiếm người cho tôi tiện thể đặt phòng ở Đế Đô". nhếch mày, nếu tắc nghẽn thì giải quyết không phải là được rồi sao .

"Vâng, giám đốc"- Trần Dao ngạc nhiên, việc kiếm người giải quyết nhu cầu trong giới không phải xa lạ gì nhưng từ miệng giám đốc nói ra hắn có hơi bất ngờ .

đêm nay Cố Dương ngủ một giấc yên ổn, có hơi không quen nhưng mà cả ngày hôm nay cậu mệt nên rất nhanh chìm vào giấc ngủ. Trái lại, Trình Diệp ngủ không an ổn lắm, hắn mơ một giấc mơ, hắn thấy Trình Dương nằm dưới thân hắn, đôi mắt mèo nhìn hắn chăm chú, môi nhỏ kêu một tiếng anh hai, hai tiếng anh hai, hắn có hơi bàng hoàng, Trình Dương trong mơ vén áo lên lộ ra bụng tròn nhỏ, lên một tí nữa là hai viên đậu hồng "anh hai, ti nhỏ ngứa quá, anh hai giúp em nha " , đôi mắt cậu ửng đỏ, miệng nhỏ mở ra khép lại cầu xin hắn chà đạp cậu nhưng hắn không nghe vào, trong mắt hắn chỉ nhìn chằm chằm đầu ngực em trai mình, thậm chí hắn còn muốn nếm thử xem vị như thế nào . Hắn điên rồi, thế mà hắn cúi xuống, nhấm nháp vị của em trai, nghe tiếng em trai khóc nức nở hắn càng hưng phấn, thậm chí tay còn lại cũng không rảnh, đưa tay lên vân vê hạt đậu nhỏ ở bên còn lại.

Nghe tiếng meo meo của cậu :" anh hai, tha em đi mà " hắn còn cảm thấy muốn nhiều hơn nữa. Sau đó hắn bừng tỉnh, hoảng hốt nhìn xuống, thấp giọng mắng một tiếng, hắn thế mà lại mộng tinh, đối tượng lại là em trai hắn ghét nhất, hắn phải thập phần tránh xa Trình Dương, nhanh chóng đi vào phòng vệ sinh giải quyết , gần một tiếng sau bước ra, nhìn hắn càng thêm hung ác thâm trầm .

Cố Dương đói quá , cậu ngồi bàn ăn chờ nam chính nhưng hôm nay sao hắn lâu vậy nha, mặt nhỏ nhăn liếc về phía cầu thang liên tục nhưng Trình Diệp chưa xuống, khoảng 10 phút sau nam chính khoan thai hạ giá, Cố Dương như mở cờ trong bụng, được ăn rồi "chào buổi sáng, anh hai".

"Chào buổi sáng" Trình Diệp quan sát cậu, thấy cậu ngồi bên cạnh mình khóe miệng hắn dựt dựt thầm nghĩ đúng là tự bê đá bỏ chân mình, ánh mắt nhìn cậu cũng tự nhiên hung ác hơn, nhìn cậu thần sắc sáng sủa, còn hắn ..

" Ký chủ chú ý, độ hảo cảm của nam chính Trình Diệp đối với cậu là 17%" Cố Dương đang ăn cũng ngơ luôn, cậu..cậu không làm gì hắn nha, đưa mắt nhìn qua, thấy hắn đang nhìn mình, cậu giật mình đưa miếng sườn đang cắn dở qua cho nam chính "anh hai, anh ăn không ạ?" hình như Trình Diệp muốn ăn sườn nhưng cậu đói quá cắm mặt vào ăn không để ý tới nam chính, cậu nhớ tối qua nam chính có nói nguyên chủ sẽ đút cho hắn ăn, cậu đưa miếng sườn cắn dở qua, Trình Diếp nhìn chằm chằm thiếu niên, sau đó không biết nghĩ gì há miệng ăn vào rồi quay qua ăn hết phần mình.

"Chúc mừng ký chủ, độ hảo cảm của nam chính Trình Diệp đối với cậu là 40%" Cố Dương thở phào trong lòng, quả nhiên do cậu lạnh nhạt với hắn nên mới bị tụt thanh hảo cảm sao ? thấy sắp trễ học, cậu không nghĩ nhiều nữa ăn nốt phần mình rồi dưới anh mắt của Trình Diệp uống nốt ly sữa bò, nhanh chóng chào tạm biệt hắn rồi đi học

.