Chương 4:

Phùng Thanh Ca kinh ngạc nhìn họ. Người đàn ông ngồi trên ghế sofa chắc chắn là anh trai Phùng Tử Thành của cô, và người phụ nữ đang ở vị trí không rõ ràng trong lòng anh là... Ai?

“Chà, hình như em đến không đúng lúc.” Phùng Thanh Ca mặc dù đã nói như vậy, nhưng cô vẫn đẩy cửa bước vào, hoàn toàn không để ý đến người phụ nữ đang xấu hổ và khó chịu.

“Em làm gì ở đây?” Phùng Tử Thành mặc một chiếc áo sơ mi trắng, cúc áo đã cởi hết, lộ ra bộ ngực cường tráng với body 8 múi.

Phùng Thanh Ca ném cái nhìn nảy lửa dứt khoát nghĩ rằng anh mình có cơ bụng tám múi, quá hoàn hảo. Tuy nhiên, lúc bình thường không thể nói hết được, thật sự rất khó nói.

Phùng Thanh Ca và Phùng Tử Thành giống nhau ba phần, nhưng Phùng Tử Thành có nhan sắc đỉnh hơn Phùng Thanh Ca rất nhiều. Ngược lại, Phùng Thanh Ca giống mẹ và Phùng Tử Thành giống ông ngoại lai Pháp của cô.

“Thành, có thể để cô gái này ra ngoài một lát được không?” Người phụ nữ kia vẻ mặt ngượng ngùng.

"Được rồi, cô không cần lo lắng cho tôi, cô có thể tiếp tục." Phùng Thanh Ca cười và nói, "Cô sẽ làm gì tiếp theo với anh trai tôi?"

Người phụ nữ ngạc nhiên nhìn Phùng Thanh Ca, sau đó nhìn Phùng Tử Thành và thấy rằng hai người họ trông giống nhau.

Cô mím môi cười khẽ: "Thì ra là em gái của Thành, anh nếu có chuyện muốn nói, hôm khác em lại quay lại. Thành, nhớ nhớ về em nhé!"

Khi nói, người phụ nữ để lại vết son môi rất sâu trên mặt Phùng Tử Thành. Cô ta bước đi, chỉnh lại quần áo mà không thay đổi vẻ mặt, ngẩng đầu lên nở nụ cười rạng rỡ với Phùng Thanh Ca rồi xoay eo bước đi.

Phùng Thanh Ca lắc đầu cười khúc khích. Theo nguyên tác, Phùng Tử Thành từ tối nay trở đi sẽ yêu Tư Mã Ân, bỏ lại tất cả những tri kỷ khác, cùng lắm thì nữ nhân như vậy trong nguyên tác cũng không có nhắc tới. Tất nhiên, cô sẽ thay đổi cuốn tiểu thuyết này, vì vậy người phụ nữ đó nên cảm ơn cô.

Phùng Tử Thành cài khuy áo của mình một cách cẩu thả, không hề xấu hổ khi bị em gái của mình đυ.ng phải thứ gì đó không tốt. Phùng Thanh Ca ngồi đối diện anh, nhìn anh chằm chằm như đèn rọi.

"Tại sao em không chọn một chiếc váy? Em không muốn mặc đồ đẹp khi đến Mặc gia tối nay sao?" Giọng nói của Phùng Tử Thành trầm và khàn, khiến Phùng Thanh Ca ngồi đối diện với anh, không thể không cảm thấy liêu xiêu.