Chương 13

Phùng Thanh Ca đang trò chuyện vui vẻ với vài người bạn thời thơ ấu, mặt của Mặc Lâm Phong dịu đi một chút, anh đứng đó lắng nghe cuộc trò chuyện của họ.

Anh tò mò không biết tại sao Phùng Thanh Ca lại có ý tưởng học vẽ. Không phải sở thích lớn nhất của cô ấy là đồ trang sức và mỹ phẩm sao? Chẳng lẽ sau hơn mười năm quen nhau, anh chưa từng biết gì về cô cả.

Phùng Tử Thành hiếm khi nghe Phùng Thanh Ca bày tỏ suy nghĩ của mình. Anh dịu dàng nhìn cô, nhìn từng động tác nhấp môi uống rượu của cô

Các động tác của cô rất tao nhã hiện lên sự thành thục. Mặt khác, người phụ nữ bên kia, người bị bỏ rơi lạc lõng ở đây như không hề tồn tại.

“Ông đến rồi, chúng ta đi qua nói chuyện

đi!” Mặc Lâm Phong đột nhiên kéo Phùng Thanh Ca còn đang nói chuyện vào giữa.

Phùng Thanh Ca sững sờ nghi hoặc nhìn Mặc Lâm Phong : "Anh kéo nhầm người à? Kia... người yêu của anh ở đó!"

Phùng Thanh Ca thản nhiên chỉ tay, Tư Mã Ân ở đối diện nhìn cô với bộ mặt tủi thân, bộ dáng như một người phụ nữ bị đá.

Đột nhiên, Mặc Lâm Phong cảm thấy chán nản. Cô ấy chỉ có mỗi biểu cảm đó thôi sao? Đã ở đây lâu như vậy vẫn chưa kết bạn, người bình thường cũng là người bình thường, dù sao cùng bọn họ không giống nhau.

Một người phụ nữ như vậy có thể làm người yêu cho vui, kết hôn và về chung một nhà cũng được. Anh có thể chấp nhận nửa kia không có năng lực giúp đỡ mình, nhưng lại không thể chấp nhận việc cô trở thành chướng ngại vật của anh.

"Hôm nay là sinh nhật của lão gia tử, cô mặc như vậy thật không thích hợp, lão gia tử vẫn luôn rất thích cô đi qua nói chuyện đi." Mặc Lâm Phong nhàn nhạt nói.

Phùng Thanh Ca kinh ngạc nhìn anh ta, sau đó nhìn lại Tư Mã Ân. Bây giờ tình hình thế nào? Tiểu bạch hoa đã bị KO ngay lập tức? Phải chăng chỉ số chiến đấu quá thấp?

Không! Cô không nên quá quan tâm đến Mặc Lâm Phong. Cô chỉ muốn anh trai mình thoát khỏi Tiểu Bạch Hoa! Có phải cô đã làm những điều không cần thiết?

Phùng Thanh Ca đột nhiên cảm thấy rằng mình đã phạm một sai lầm lớn.

Phùng Tử Thành tiến lên hai bước, nắm lấy cách tay Mặc Lâm Phong, lạnh lùng nói: "Lâm Phong, người khác đang nhìn, cậu nắm tay Tiểu Ca là có ý gì? Đừng gây ra những hiểu lầm không cần thiết."

Mặc Lâm Phong quay đầu lại, thấy ánh mắt của mọi người đều hướng về phía bọn họ. Lão gia tử ở phía đối diện cười vui vẻ, bầu không khí trở nên yên tĩnh.

Tư Mã Ân, người vô cớ bị thất sủng, trừng mắt nhìn Phùng Thanh Ca đầy hằn học. Cô dùng cả hai tay nắm chặt váy như đang muốn bóp chặt lấy Phùng Thanh Ca.

Cô lẩm bẩm nói: "Đồ nữ nhân đê tiện cư nhiên lại xuất hiện, cứ như vậy cướp đi Lâm Phong của tôi. Cứ đợi đấy, tôi sẽ không buông tha cho cô".