Chương 3: Cay cái tên Thượng tướng Alpha vậy mà muốn "ngủ" tôi

"Hệ thống tuyên bố nghiệm vụ, hộ tống nhân vật thụ chính Just trở lại Đế Đô Tinh. Theo đuổi Phỉ Lực."

Nghiêm Cẩn:...

Hộ tống nhân vật thụ chính hắn có thể hiểu. Theo đuổi Phỉ Lực? Cái người cá Omega huyết thống thuần khiết á hả? WTF?

"Nhắc nhở thân thiện, không tích cực làm việc sẽ bị nhốt vào phòng tối nha, thân."

Nghiêm Cẩn:...

Mi một cái hệ thống bày đặt dễ thương làm cái gì!

"Người thi hành phòng tối sẽ được chọn ngẫu nhiên từ thế giới này, và khả năng cao đó là Phỉ Lực."

Nghiêm Cẩn:...

Phòng tối? Người thi hành?

Điều này làm Nghiêm Cẩn nghĩ đến một phương diện không tốt lắm.

"Ký chủ thân ái ơi, ngài không nghĩ sai đâu."

Nghiêm Cẩn:...

"Răng rắc", đây là tiếng vỡ vụn của thứ tên tam quan trong đầu Nghiêm Cẩn.

- ---

(Có vài đoạn tác giả chuyển cảnh nhưng không để vạch ngăn cách nên mình mạn phép thêm vào)

Nghiêm Cẩn vẫn luôn suy nghĩ làm sao nhân vật thụ chính Just rõ ràng ở trên thuyền mà lại bị tinh tặc phát hiện hơn nữa bị hạ thuốc.

Thẳng đến ngày đó.

Nghiêm Cẩn cạn lời mà nhìn người nào đó xuất hiện ở cửa phòng chiến đấu: Cậu nói xem cậu một Omega không có sức chiến đấu không ở yên ở phòng y tế, chạy ra đây làm gì?

Còn có, lính tuần tra làm ăn như nào không biết, để một người lớn sờ sờ chạy ra ngoài cũng không thấy.

Quân đoàn Tần Lệ kỷ luật nghiêm minh, có trật tự, một tinh tặc nho nhỏ không thể nào làm phòng hộ bên trong chiến hạm tɧác ɭoạи.

Xem ra, hắn cần phải yêu cầu chỉnh đốn quân quy thôi.

"Ký chủ, tốc độ nhập vai của ngài nhanh thật."

Ừm?

Nghiêm Cẩn:...

Này chẳng qua là theo ý tưởng bản năng, nãy hệ thống nhắc như vậy, Nghiêm Cẩn kinh ngạc, hình như thật sự như thế.

[Nguyên thân có thể ảnh hưởng đến ta sao?]

"Không đâu, khi ngài đến đây, nguyên chủ cũng đồng thời rời đi, cho nên sau có xảy ra chuyện gì đều là hành vi của ký chủ ngài, là ý nguyện bản thân."

Nghiêm Cẩn như suy tư gì.

Hắn có nên ngăn cản nhân vật thụ chính tìm đường chết? Vẫn là không được nhỉ, như vậy không phải phá một cọc nhân duyên của người ta sao?

Tuy hệ thống không có ý ngăn cản hắn phá hỏng cốt truyện, nhưng Nghiêm Cẩn cũng không muốn gây thêm nhiều thứ.

Tóm lại, cuối cùng Just được Tần Lệ cứu.

Nghiêm Cẩn không thể lường trước được là rất nhanh hắn sẽ hối hận với quyết định này.

Nhưng mà hiện tại Nghiêm Cẩn cũng không biết chuyện sẽ phát sinh sau này. Nghĩ đến Tần Lệ, đầu Nghiêm Cẩn lại bắt đầu đau.

Nhân vật công chính này không biết là làm sao nữa, nhân vật thụ chính tốt đẹp ở trước mặt, thế mà chỉ gặp qua có một lần. Mà lần đó là có hắn ở đó.

Nhân vật công chính không chủ động đến gần, Just muốn nhìn thấy người nọ tất nhiên không dễ như vậy, chỉ có thể yên tĩnh tại phòng trị liệu một lòng nhớ nhung đau khổ.

Nghiêm Cẩn là làm sao nhìn ra á hả? Mỗi lần hắn nói đến chuyện Tần Lệ, đôi mắt đối phương sáng lấp la lấp lánh, còn sẽ ám chỉ hắn nói thêm nhiều một chút, không phải thích thì là cái gì?

Nhân vật công chính không tự mình đến cung cấp thông tin cho Just, Nghiêm Cẩn không thể không dựa vào nhiệm vụ hệ thống mà đảm nhiệm chức trách cung cấp thông tin này.

Quá mệt, không muốn yêu nữa.

Hắn thật sự đối với mấy tên đàn ông không có tí hứng thú gì! Có thể đừng để hắn đi lấy lòng đối phương được không!

Nhân vật công chính không chỉ không đi hoàn thành cảnh diễn của anh mà còn rảnh rỗi không có gì lại gọi hắn vào văn phòng của anh. Bảo là có việc cần làm, còn không phải tùy ý giao mấy việc, còn là cái kiểu công việc đơn giản đến lính canh cửa cũng làm được á.

Nghiêm Cẩn:...

Nhân vật công chính đang làm gì vậy trời! Hắn một chút cũng không muốn ở văn phòng nhìn Tần Lệ phát ngốc đâu.

Nghiêm Cẩn luôn hoài nghi, trong văn phòng có phải có xịt nước hoa, một cổ mùi hương nước hoa nam tính nồng đậm. Không thể nói là không thoải mái, thật ra ngửi rất dễ chịu. Chỉ là mỗi lúc mùi hương này trở nên nồng đậm, hắn liền sẽ không hiểu được cảm thấy áp lực, không được tự nhiên.

Có một loại cảm giác giống như bị người khác thầm thương trộm nhớ, cả người đều không tự nhiên nổi.

May mà, mỗi lần đến lúc này, Tần Lệ đều sẽ bảo hắn đi ra ngoài, ngược lại làm hắn cảm thấy nhịn một chút cũng được.

- ----

Lần đầu tiên nhìn thấy cơ giáp, chấn động trong lòng Nghiêm Cẩn khó có thể dùng lời để biểu đạt ra được.

Quá to lớn, quá hoành tráng, máu trong người đều sôi sục cả lên, Nghiêm Cẩn nóng lòng muốn thử.

"Ký chủ, ngài biết điều khiển cơ giáp à?"

Bị một chậu nước lạnh dội xuống, ngọn lửa trong lòng Nghiêm Cẩn "Xèo" một tiếng vụt tắt.

Sau khi phá hủy chiến hạm của tinh tặc, chiến trường tiếp theo là ở trong vũ trụ.*

*Chả hỉu lắm.

Để vào vũ trụ, cần phải có bục cao*, chính là phòng tác chiến.

*Ở trong cv ghi là "ngôi cao", mà google dịch thì dịch là cái bục á.

Cửa khoang phòng tác chiến liên tục mở ra, một cái bục đột nhiên xuất hiện ở trong vũ trụ. Nhóm Alpha ở trên bục vào cơ giáp, vọt vào sao trời mênh mông.

Mà Nghiêm Cẩn chỉ có thể hâm mộ mà nhìn.

Bên cạnh xuất hiện thêm một người, mấy ngày này ở chung làm Nghiêm Cẩn không cần nhìn cũng biết, là Tần Lệ.

"Sao? Cậu cũng muốn đi?"

Vẻ mặt nóng lòng muốn thử của Nghiêm Cẩn còn chưa tiêu tán, Tần Lệ rất dễ dàng nhìn ra từ đôi mắt của đối phương.

Tinh tặc nho nhỏ không cần Tần Lệ phải tự thân xuất mã làm gì, thậm chí không cần anh phải đi chỉ huy. Chỉ là thanh niên trước mắt này hưng phấn mà đi theo binh lính tác chiến, nói là chỉ muốn một bên xem, bước chân Tần Lệ không khỏi theo sát người nọ mà đến.

Ngay khi cơ giáp xuất hiên trong mắt thanh niên hiện ra ánh sáng lộng lẫy, là một loại khϊếp sợ khi nhìn thấy điều gì mới mẻ.

Mà Phó quan Nghiêm, điều khiển cơ giáp chiến đấu hơn trăm lần.

Ánh mắt Tần Lệ tối xuống.

Phó quan Nghiêm là Phó quan của anh, là người bên cạnh anh tín nhiệm, nhưng Tần Lệ không vì chuyện đối phương biến mất mà tiếc nuối, ngược lại vui mừng.

Không phải nhờ vậy nên thanh niên mới tới sao?

"Không, Thượng tướng, tôi đứng đây xem chút thôi."

Kìm nén cảm xúc kích động trong lòng, Nghiêm Cẩn nghiêm túc nói.

Tần Lệ gật đầu qua loa.

"Theo tôi?"

Nghiêm Cẩn:???

Tần Lệ thả ra cơ giáp của anh từ nút không gian, kéo Nghiêm Cẩn vào khoang điều khiển.

Nghiêm Cẩn:!!!

Tồn tại của cơ giáp đối với Alpha mà nói không thua gì Omega, chỉ có người thật thân mật mới có thể được cho phép vào không gian riêng tư này.

Ánh mắt Nghiêm Cẩn sống động, tuy hắn không để cảm xúc lộ ra trên mặt. Nhưng không ngờ là người ta đã nhìn thấu ngụy trang của hắn.

Tất nhiên, hắn cũng không biết ý nghĩa khoang điều khiển đối với Alpha là gì.

Nhìn đến cơ giáp độc nhất vô nhị, tượng trưng cho Tần Lệ xuất hiện, đám tinh tặc lộ ra thần sắc sụp đổ.

Bọn chúng chỉ là một đám tinh tặc nhỏ bé, đáng giá để Thượng tướng Tần xuất thân ra trận sao?

Nếu biết chuyện Omega kia ở trên chiến hạm của người đó sớm một chút, bọn chúng có như nào cũng sẽ không đi bắt lại Omega kia. Tuy rằng huyết thống của Omega kia thật thuần khiết, nhưng cũng không có quan trọng bằng tự do.

Đám tinh tặc đối mặt với tương lai vào tù:...

- --

Tinh tặc bị phái đi vòng qua phía sau bởi vì là điểm khuất mắt nên không có thấy Tần Lệ xuất hiện. Ở trên boong tàu nhìn thấy Omega kia xuất hiện, tinh tặc hưng phấn, "Ha ha ha, cuối cùng cũng tìm được rồi, cho tụi tao xem một tên Omega động dục ở trong quân sẽ dẫn tới động tĩnh như nào nào."

Just vốn nằm trong phòng khoang trị liệu, cửa khoang bên ngoài chưa từng đóng nên nghe được âm thanh vội vàng của nhân viên khác so với thường ngày, dưới sự thúc giục của lòng hiếu kỳ, đi ra khỏi khoang.

Kỳ quái là đội tuần tra dày đặc thường ngày, cho đến khi cậu bước tới nơi nhiều người nhất cũng không thấy xuất hiện.

Nếu Nghiêm Cẩn ở đây, vậy hắn sẽ cảm khái một tiếng, đây là tác dụng của hào quang nhân vật chính.

Tinh tặc vừa mới trên boong tàu rất nhanh đã bị khống chế, nhưng Just vẫn ngửi được thuốc có thể làm Omega động dục kia.

Nghiêm Cẩn mới dạo quanh vũ trụ một vòng vừa trở về:...

Alpha ở trong cơ giáp còn tốt, cơ giáp có tác dụng ngăn mùi hương, mà Alpha ở ngoài có hơi xôn xao, ánh mắt lửa nóng nhìn về Just mềm mại ngã trên mặt đất.

Nếu là trước khi động dục, thuốc ức chế Omega có tác dụng, nhưng loại thuốc này tác dụng nhanh cũng rất mạnh, qua các bước nhanh như vậy, Just đã hoàn toàn tiến vào trạng thái động dục, chỉ có thể dựa vào Alpha đánh dấu mới có thể an toàn vượt qua.

Nghiêm Cẩn vừa mới biết Omega còn có cái thứ kỳ động dục cảm thấy rất may mắn mình không phải xuyên thành Omega.

Hệ thống đưa ra giải thích: "Omega là thụ, ngài là người đàn ông phải trở thành công."

Nghiêm Cẩn:...

Hắn không nên ôm hy vọng với hệ thống làm gì.

Nhân viên y tế liên lạc còn chưa tới, nhưng đã có hiện tượng Alpha xung quanh không áp chế được nữa.

Khi Alpha huấn luyện, đều sẽ trải qua huấn luyện pheromone Omega, rèn luyện sự tự chủ của mình. Nhưng mà thứ thiên tính như này muốn khắc phục không dễ.

Tần Lệ là Alpha duy nhất còn có thể kiên trì, còn lại các binh lính, có thể kiên trì sau khi đối phương động dục được vài phút đã rất lợi hại.

Đây cũng là một chứng cứ Tần Lệ bất lực.

Nghiêm Cẩn:...

Hắn đối với thế giới pheromone hoàn toàn không có nhận biết, lúc nhìn thấy Tần Lệ nhíu mày đi ra khoang cơ giáp, cũng đi ra ngoài theo.

Tần Lệ hình như trong nháy mắt tạm dừng, nhưng mà khi Nghiêm Cẩn nghi hoặc mà nhìn về phía anh, đối phương đã tiếp tục đi về phía trước.

[Hệ thống, ta có phải bị hạ dược không]

Vừa ra khỏi khoang, mùi hương ngọt ngấy che trời lấp đất xông thẳng vào miệng mũi.

Tần Lệ dùng pheromone cường đại của mình, áp chế các Alpha đang bị xúc động, làm cho họ có thời gian nghỉ ngơi giây lát, đem thuốc ức chế tiêm cho bản thân.

[Hệ thống, mấy người đó tiêm cho bản thân cái gì vậy?]

"Ký chủ, ngài động dục."

Nghiêm Cẩn:!!!

[Cái đó không phải chỉ Omega mới có hả?]

"Khi Omega chủ động tiến vào kỳ động d.ục, Alpha cũng sẽ tiến vào trạng thái bị động động d.ục."

Nghiêm Cẩn:...

"Nhóm Alpha đang tiêm thuốc ức chế, ngài bây giờ cần thuốc ức chế."

[Thuốc ức chế của ta đâu!!!!]

"Ở..."

Hệ thống còn chưa nói xong, một đoạn âm thanh tín hiệu bị gián đoạn truyền tới, Nghiêm Cẩn ngốc.

Uây, tình huống giờ làm sao giờ?!

Trên mặt đất, Just vẻ mặt khát cầu, tầm mắt mơ hồ nhìn thân ảnh cao lớn mà mình khuynh mộ, "Thượng tướng... Làm ơn đánh dấu em, Just rất, rất là khó chịu."

(Ở đây Just đang cầu xin nhưng cũng hơi hướng làm nũng ấy, để TL đánh dấu nên tui để là "em" he.)

Tần Lệ mắt điếc tai ngơ, chỉ đem đôi mắt hơi hơi đỏ lên của mình nhìn chằm chằm Nghiêm Cẩn.

Nghiêm Cẩn:...

Tại sao hắn lúc nhìn thấy Just có một cảm xúc muốn nhào lên?! Hắn là đàn ông! Hắn không thích đàn ông!

Tự mình củng cố lại cho bản thân, Nghiêm Cẩn cắn răng, "Thượng tướng Tần, có thể đưa tôi một mũi thuốc ức chế không?"

Mắt Tần Lệ tối, ngay khi tầm mắt của người nọ cứ thỉnh thoảng liếc nhìn về phía Just, đột ngột chặn ngang đem người bế lên.

Nghiêm Cẩn:...

"Thượng tướng Tần?".

"Thuốc ức chế ở cabin văn phòng của tôi."

Nghiêm Cẩn giãy giụa, "Tôi tự đi được."

"Cậu có chắc tự mình cậu đi đến cabin mà không phải đi đến bên cạnh Omega này?"

Nghiêm Cẩn im lặng.

Cho dù không phải ý nguyện của mình, nhưng bản năng xúc động do thân thể sinh ra hắn cũng không ngăn lại được.

Hệ thống không biết xảy ra tình trạng gì, liên hệ không được, Nghiêm Cẩn chỉ có thể gửi hy vọng vào Tần Lệ.

"Thượng tướng Tần..." Âm thanh Omega mềm mại từ phía sau truyền đến, Nghiêm Cẩn ló đầu ra, ghé vào vai Tần Lệ nhìn qua.

Khuôn mặt Just đỏ bừng, trong mắt tràn đầy hương vị t.ì.nh d.ục, lôi kéo quần áo bản thân.

Đầu bị cường ngạnh bẻ lại, âm thanh cường ngạnh từ đỉnh đầu truyền đến, "Đừng nhìn."

Nghiêm Cẩn thuận theo rủ mắt.

Cảm giác lửa nóng từ phía dưới truyền đến, thể chất Alpha sẽ không làm thân thể hắn nhũn ra, ngược lại có một cảm giác đầy năng lượng, một cỗ xúc động cổ vũ hắn làm thực hành mấy chuyện kia.

Nghiêm Cẩn nắm chặt bàn tay mình, ở trong pheromone Omega run nhè nhẹ.