Chương 18: 0827 đi đâu rồi

Đến trường học, Mạnh Tinh Trạch thả Mạnh Y Miểu xuống cổng trường, nhưng vẫn lạnh lùng không nói lời nào.

“Anh à…” Mạnh Y Miểu mềm giọng kêu hắn, bước chân của Mạnh Tinh Trạch khựng lại, Mạnh Y Miểu lập tức chạy chậm theo sau: “Anh đừng giận.”

“Anh không giận, có gì mà giận.” Mạnh Tinh Trạch theo bản năng phản bác cô, vừa dứt lời sắc mặt càng không tốt, ánh mắt hắn nhìn Mạnh Y Miểu giống căn bản không để trong lòng, vừa đau lòng vừa bực bội.

Hắn nghĩ đêm qua cả đêm lên mạng tìm hiểu “quản lý em gái yêu sớm thế nào”, “em gái bị lừa thì làm sao”, “làm sao để phận biệt tra nam” vân vân, đa số quan điểm của mọi người đều là không thể can thiệp và áp đặt, tuổi dậy thì hóc môn tăng cao, nhưng cũng có một cái bình luận quá đáng nói “thà để anh trai tự mình thượng còn hơn tiện nghi cho đám con trai bên ngoài, em gái mềm mại thơm tho khẳng định có một phen tư vị khác”, Mạnh Tinh Trạch thấy vậy liền báo cáo cái bình luận kia.

Mạnh Tinh Trạch càng nghĩ, đầu óc càng loạn, hắn nói một câu: “Để anh suy nghĩ.” Rồi rời đi.

Mạnh Y Miểu an tĩnh lại, đi theo sau hắn vào trường học.

Tiếng chuông tan học buổi tối vang lên, Mạnh Y Miểu mới vừa thu dọn cặp cách, Mạnh Tinh Trạch đã xuất hiện trước cửa phòng cô, cô đeo cặp sách lên đi đến bên cạnh hắn, có hơi tò mò hỏi: “Hôm nay anh không cần chơi bóng rổ sao?”

“Ừ.”

Mạnh Y Miểu cảm thấy kỳ lạ, ngày hôm qua không phải mới nói sắp thi đấu bóng rổ cấp tỉnh sao?

Liên tục một tuần bị Mạnh Tinh Trạch liên tục đúng giờ đến đón khiến Mạnh Y Miểu đoán được đại khái Mạnh Tinh Trạch đang giám sát cô, đương nhiên vào cuối tuần, Mạnh Tinh Trạch bị một cuộc điện thoại của huấn luyện viên gọi đi.

Mạnh Y Miểu ngồi ở trong phòng làm bài tập nhớ đến bản thân cả tuần cũng chưa làm nhiệm vụ, hệ thống khác bình thường không thúc giục cô, cô nghĩ vậy bèn tính thử cảm giá giác đã lâu hệ thống không công bố nhiệm vụ.

Mạnh Y Miểu đột nhiên nghe được trong đầu truyền đến một âm thanh tách tách, cảm giác quen thuộc dâng lên, cô mở miệng goi: “0827?”

Âm thanh kia biến mất, âm thanh máy móc lại lần nữa vang lên: “Có mặt.”

Hết thảy như thường, nhưng Mạnh Y Miểu vẫn cảm thấy có điểm không thích hợp.

“Mày đang làm gì thế?”

“Mời ký chủ chú ý hoàn thành nhiệm vụ.” Nó vẫn vô tình như vậy.

Hình như là do cô suy nghĩ nhiều rồi.

Một lát sau, âm thanh tách tách lại vang lên, Mạnh Y Miểu cẩn thận nghe trong chốc lát, đột nhiên nghĩ đó là âm thanh gì vậy, cô có chút không tin tưởng hỏi: “0827, không phải mày ở trong đầu tao cắn hạt dưa đấy chứ?”

Không khí một lần nữa lâm vào xấu hổ.

“Hệ thống chúng mày lại còn cắn hạt dưa nữa à?” Mạnh Y Miểu cảm thấy mới lạ, còn muốn hỏi nó cắn như thế nào, 0827 đột nhiên kích động la lên: “Nói bé thôi! Hừ… cũng không thể để lãnh đạo của tôi phát hiện được.”

“… Mày là ai thế?” Giọng nói này tuyệt đối không phải là 0827 mà cô quen.

“Ừm… cái này sao… cái này cái đó…” Hệ thống hạt dưa ấp úng nửa ngày cuối cùng vẫn ăn ngay nói thật: “Được rồi, 0827 có chút việc, tôi tạm thời làm thay cho cậu ấy, tôi là hệ thống thực tập 1217.” Sau đó nhỏ giọng nói tiếp. “Tôi đã nói là sẽ bị phát hiện mà, 0827 còn nói bạn rất ngu ngốc rất dễ lừa, hu hu, đều tại tôi quá ngây thơ.”

“…” Mạnh Y Miểu trầm mặc.

“0827 đi đâu vậy?” Mạnh Y Miểu luôn cảm thấy chuyện này liên quan đến cô.

“Chuyện này tôi tuyệt đối sẽ không nói!” Ngữ khí của 1217 kiên định tiếp lời.

“Sau này mày có thể ăn vụng hạt dưa, tao tuyệt đối sẽ không báo cáo lên.”

“…” 1217 trầm mặc.

1217 rối rắm một phút liền mở miệng: “Chính là… lúc trước cô bị lão đại mạt sát, là 0827 đã dùng năng lượng của cậu ấy cứu cô về, hiện giờ cậu ấy đi làm cu li đang bị xử phạt.”

Quả nhiên có liên quan đến cô.

Cứu mạng, Mạnh Y Miểu cảm thấy cô không nên hỏi, hiện giờ luôn quẩn quanh suy nghĩ áy náy, đúng là lòng hiếu kỳ hại chết người mà.

“Làm cu li khổ thế nào?”

“Tôi cũng không rõ lắm, nghe 0921 nói đại khái chính là đi làm chuột thí nghiệm, làm đối tượng cho nhóm nghiên cứu.”

Mạnh Y Miểu gật đầu, không hỏi chuyện của 0827 nữa.

1217 ở trong đầu cô vui sướиɠ cắn hạt dưa, cô nghe tiếng mà cũng phát thèm.