Chương 46: Quyển 5

Bạn cùng phòng tạo ra scandal khiêu da^ʍ về ta đột nhiên phát điên.

Cô ta nói rằng cứ vào ban đêm thì ma nữ Sở Nhân Mỹ* đứng bên giường xướng Việt kịch*, còn Khẩu Liệt Nữ* thì múa dao cạo đầu cô ta, đầu trâu mặt ngựa còn muốn đẩy cô ta xuống chảo dầu.

Ta khẽ mỉm cười, lần này chỉ dạy dỗ cô một chút thôi, lần sau ta sẽ không khoan dung như vậy đâu.

Dù sao ta cũng là vợ của Quỷ Vương, ăn hϊếp ta thì đám vệ sĩ của ta làm sao mà chịu được!

-------------------------

*Sở Nhân Mỹ: con ma trong phim Sơn thôn lão thi.

*Việt kịch: một loại ca kịch phổ biến ở vùng Chiết Giang, Trung Quốc.

*Khẩu Liệt Nữ (Kuchisake Onna): trong tiếng Nhật nghĩa là người bị rạch miệng. Đây là một ma nữ nổi tiếng của Nhật Bản.

***

Trước khi mở phòng phát sóng trực tiếp xem nhân duyên thì ta chỉ tập trung lo học. Nhưng nhân duyên với bạn bè không có nhiều, đặc biệt là mấy cô nàng trong ký túc xá.

“Sao rồi Điền Ty Ty, cậu có đi không? Có bao nhiêu người muốn đi mà không đi được đấy?”

Cô bạn Chu Tình cùng phòng ta mặc chiếc áo croptop phối cùng quần cạp trễ, trang điểm thời thượng đang đứng dựa vào giường và nhìn chằm chằm vào ta.

Cô gái Hà Lệ Lệ xinh đẹp với mái tóc màu đỏ rượu cũng xen vào: “Chúng ta đi chung đi, đừng nói là tụi này có cách kiếm tiền mà không rủ cậu nhé!”

“Không.” Ta cầm lấy chiếc ba lô treo ở đầu giường, khẽ gật đầu với những người bạn cùng phòng đang vây quanh mình.

“Ngại quá, tớ có việc phải ra ngoài trước.”

Ta tưởng mình đã nói rất rõ ràng, cuộc trò chuyện hẳn nên kết thúc ở đây, nhưng Chu Tình lại đưa tay ngăn cản, trong lời nói pha chút tức giận: “Đợi đã! Cậu bị sao vậy? Chúng tôi tưởng cậu là trẻ mồ côi nên chúng tôi mới muốn dẫn cậu đi kiếm tiền chung! Cậu đừng có phớt lờ tấm lòng của người khác!”

“Mỗi ngày cậu đều đeo cái túi rách này, không biết vội cái gì nữa? Bận rộn vậy có thể kiếm ra tiền cho cậu sao? Ngay cả một cái túi tốt cũng mua không nổi!”

Vừa nói, cô ấy vừa đưa tay ra và giật đứt dây dây đeo ba lô của ta.

Thôi, nếu giật đứt rồi thì cứ để nó đứt luôn đi, dù sao ba lô của ta đã cũ lắm rồi, mấu chốt là đồ đạc trong túi rải rác khắp sàn nhà.

“Ôi má ơi, đây là cái gì vậy? Thật đáng sợ!” Hà Lệ Lệ sợ hãi nhảy dựng lên tại chỗ, trong khi đó Lưu Lệ Na nãy giờ vẫn đang huyên thuyên bỗng im bặt, trốn ở phía sau.

Chu Tình sửng sốt một lúc rồi mới nhăn mày nói: “Sao lại thế? Tại sao lại mua mấy thứ đáng sợ như vậy? Dọa c.h.ế.t người ta rồi!”

Nằm trên mặt đất là mấy chục món đồ trang trí ma quái lớn nhỏ, Sadako mặt tái nhợt bò ra từ TV, Sở Nhân Mỹ mặc trang phục màu xanh lam giơ ngón tay hoa lan lên, đầu trâu mặt ngựa thì cầm một chiếc nĩa thép, chưa kể còn có cả quỷ hồng y, quỷ bạch y, quỷ không đầu…

Mỗi hình đều sống động như thật, phát ra ánh sáng lạnh lẽo trong căn phòng ký túc xá tối tăm.

Điều kỳ lạ là vào thời điểm nóng nhất của mùa hè nhưng nhiệt độ dường như giảm xuống vài độ, ngoại trừ ta ra thì mọi người đều bất giác rùng mình.

Ta mỉm cười không nói gì, nhanh chóng nhặt chúng lên rồi cho vào túi sau đó rời đi.