Lúc này cô bé dường như mất đi sự trẻ con, chẳng tìm được ở đâu cả.
Cô ấy chẳng biểu lộ chút kinh ngạc nào, chỉ chép miệng: "Vậy sao? Vậy đáng tiếc quá.”
Nhưng chỉ sau hai giây, cô ấy lại nói một cách rất thoải mái: "Nhưng hôm qua, ông ấy đã chạm vào mặt em và nói rằng em sẽ luôn là của ông ấy. Ông ấy còn nói rằng làn da của em mịn màng hơn mẹ rất nhiều!"
Ta lắc đầu: “Đó không phải là những lời mấy ông già hay nói để lừa gạt các cô gái nhỏ sao? Sau khi bố em bỏ đi, mẹ em đã cặp với mối tình đầu của bà, chính là bố dượng của em lúc này. Bề ngoài ông ấy tỏ ra tình cảm với mẹ em, nhưng ông ấy lại âm thầm lắp camera trong phòng và đánh thuốc mê vào trong sữa của em. Khi biết chuyện, em đã nói với mẹ nhưng mẹ em lại không tin em!”
“Theo đánh giá của ta, cha dượng của em là một tên d.â.m đ.ã.n.g còn mẹ của em lại không thể sống thiếu đàn ông. Họ là một cặp hoàn hảo, em đừng nên xem vào giữa hai người thì hơn.”
Cư dân mạng lúc này đã tràn ngập sự phẫn nộ.
[Tôi thấu hiểu những trải nghiệm của em. Tôi làm trong lĩnh vực pháp lý, em có thể liên hệ với tôi.]
[Thật ghê tởm, một thằng khốn như thế tại sao lại tồn tại? Bà mẹ cũng thật tởm, nhanh đi c.h.ế.t đi!]
[Mọi người không cảm thấy trạng thái tinh thần của cô bé rất không ổn sao? Là một người mẹ, tôi thật đau lòng khi nhìn thấy cảnh này.]
Hoa Hướng Dương lại cười như không thấy gì: “Vậy g.i.ế.t mẹ em là được đúng không? Suy cho cùng, không được yêu thương cũng là một cái tội.”
“Hai người nói có đúng không? Bố mẹ thân mến!”
Nói xong cô ấy điều chỉnh ống kính, trên sàn nhà rõ ràng là có hai người bị trói chặt, ngay cả miệng cũng bị dán băng dính.
Hình ảnh trên màn hình khiến mọi người sợ ngây người.
Đó là một đôi nam nữ trung niên, trên mặt hai người đều có vết thương lớn nhỏ khác nhau. Người phụ nữ có khuôn mặt giống Hoa Hướng Dương bảy tám phần. Mặc dù trên gương mặt có dấu vết của năm tháng trôi qua, nhưng có thể nhận thấy rằng khi còn trẻ, bà ấy là một người rất đẹp.
Hoa Hướng Dương ngồi xổm trước mặt hai người, quay đầu nhìn người phụ nữ rồi lại nhìn người đàn ông, hơi nhíu mày, lộ ra vẻ khó xử.
Cô ấy đưa tay vuốt ve khuôn mặt người phụ nữ, thì thào nói nhỏ: "Mẹ, con cũng không nỡ nhìn mẹ c.h.ế.t, nhưng ba người chúng ta không rõ ràng thế này cũng không phải cách. Một trong ba phải c.h.ế.t mới được.”
Nói xong Hoa Hướng Dương lại không biết từ nơi nào nhặt lên một con d.a.o, ngồi trước mặt người phụ nữ mà xoay d.a.o tới lui: "Rất nhanh thôi, và cứ như vậy một d.a.o đ.â.m xuống thì mọi việc đều có thể giải quyết, đúng không?"
Người phụ nữ chỉ biết “Ư… ư…” kêu lên, nước mắt theo đó chảy dài trên mặt bà ấy.
Hoa Hướng Dương tỏ vẻ khó hiểu: "Mẹ đang muốn nói gì vậy? Con nghe không hiểu. À, biết rồi mẹ bảo con mở băng dán ra sao?”
Sau khi lột băng dán, rốt cục có thể nói chuyện thì người phụ nữ liền hét chói tai: "Cứu m.ạ.n.g! Cứu...”