Sau khi giải quyết xong xuôi, Huyết Khôi vẫn chơi chưa đã nghiện lại nhấc lên một tấm thép cực lớn chỉ về phía Tóc Xoăn và Đầu Hói.
Nhưng đến lúc sắp ném thì hắn dường như nhớ ra điều gì đó và kìm lại, sau đó quay sang phá vỡ mấy bức tường.
Tiểu Quế Tử ngồi xổm trên thùng hàng, tiếp tục khoa tay múa chân: “Hiện trường cũng phải thu dọn sạch sẽ! Lát nữa Nương nương sẽ đến kiểm tra! Trên tường! Trên sàn nhà! Chậc, chậc, chậc, thứ vô dụng đó chỉ mới dọa thôi đã vãi ra quần rồi, dơ muốn c.h.ế.t! Vậy mà còn đòi có gan làm chuyện xấu!”
Và Huyết Khôi thật sự đã tuân theo từng cái một.
Thấy ta như đang xem kịch hay, Sadako liền nói: “Chúc mừng Nương nương đã có thêm mãnh tướng!”
Ta chỉ mỉm cười và không nói gì.
Con rối m.á.u này lúc còn sống bị người khác dùng phương thức luyện hoá cực kỳ ác độc luyện thành một cỗ máy g.i.ế.t người.
Hắn bị ta bắt được cách đây vài tháng, vốn dĩ một ác linh tội nghiệp ngập trời như vậy sẽ không bao giờ được đầu thai.
Nhưng ta niệm tình hắn có hoàn cảnh đáng thương, làm điều ác không phải chuyện mà hắn mong muốn. Vì vậy ta đã cố gắng hết sức chống lại ý kiến của quần chúng, đưa hắn về bên cạnh để dạy dỗ, thanh lọc lệ khí trên người hắn. Kết quả thật sự rất tốt!
Phải vậy chứ, Nương nương ta là ai, Sadako, Saeki Kayako, Mimiko Kaibaba, ai vào tay ta mà không thay đổi triệt để, ngoan ngoãn và làm việc chăm chỉ chứ?
Đang đắc ý thì đột nhiên phòng phát sóng trực tiếp nhảy tin nhắn.
[Nương nương ơi, mười phút rồi, Biểu Muội Thanh Thuần thế nào rồi?]
[Còn chưa có tin gì mới ư? Lo lắng quá!]
C.h.ế.t tiệt, ta đã quên mất chuyện này có liên quan đến uy tín của Tiểu Nương nương ta đây.
Tôi vội vàng hỏi: “Biểu Muội Thanh Thuần đâu rồi?”
Tiểu Quế Tử nghe thấy tiếng ta liền vội vàng bước tới khoe thành tích: “Ôi trời, sao Nương nương lại đến đây? Sao người không ngồi dưới máy điều hòa nghỉ ngơi, uống trà thơm mà nô tài đã bỏ hết tâm sức chuẩn bị sẵn?”
“Nô tài vừa mới dùng công phu của lão đại khuất phục những kẻ ác độc này, bây giờ đang dọn dẹp với Huyết Khôi...”
Ta trừng mắt: “Ta hỏi ông, Biểu Muội Thanh Thuần đâu rồi? Đừng nói những điều không cần thiết!”
Tiểu Quế Tử vội vàng lấy chiếc l*иg gỗ từ trong tay áo ra, là dụng cụ tra tấn: “Nô tài chỉ nhốt cô ấy lại vì sợ vô tình làm cô ấy bị thương, giờ nô tài thả cô ấy ra ngay.”