Chương 13

Đột nhiên, một bàn tay trắng trẻo lạnh lẽo vỗ nhẹ vào vai tôi!

Sợ tới mức thiếu chút nữa tôi nhảy dựng lên.

Quay lại thì thấy đó là Tạ Đường.

Cậu ta hỏi: “Xảy ra chuyện gì vậy?”

Tôi thở phào, đem ảnh chụp đưa cho hắn.

Ai ngờ, sắc mặt thiếu niên biến đổi, cậu ta móc từ trong động phục ra một góc anh!

Tạ Đường: “Tôi thấy ở thư viện.”

Đặt chúng lại với nhau và bức ảnh đã hoàn chỉnh.

Học sinh thiếu hụt này vừa gầy vừa lùn, đầu rất lớn, giống như mầm đậu nành. Tuổi tác có vẻ nhỏ hơn những người khác một chút.

Vì sao ngày đi học cậu nhóc không ở trong lớp?

Cậu bé mang mắt kính tròn, tươi cười ngây thơ xán lạn.

Nhìn kỹ, sao có cảm giác quen mắt nhỉ.

Điều này có chút kỳ quái, cậu bé này chưa từng lên lớp nhưng sao tôi lại thấy quen mắt?

Tôi vắt óc suy nghĩ, đột nhiên Tạ Đường gọi.

Cậu ta có phát hiện mới—— một túi hồ sơ màu đen đựng những bức ảnh về thí nghiệm và vi khuẩn!

Trên hồ sơ có ghi thời gian “Năm 1939”.

Tôi và Tạ Đường nhìn nhau, đồng thời từ trong mắt đối phương nhìn thấy sự khϊếp sợ và phẫn nộ.

Chúng tôi đã hiểu mọi vấn đề!

Thời chiến tranh, kẻ thù dùng học sinh trung học Vệ Hoa để tiến hành các thí nghiệm về vi khuẩn.

Bọn học sinh bị nhốt trong một cái l*иg sắt, bọn chúng tàn nhẫn mà biến chúng trở thành chuột bạch thử nghiệm.

Tuân Hành Chi dẫn dắt các bạn học lớp 11A3 thoát khỏi nhà giam, thiêu hủy phòng thí nghiệm, trộm được hồ sơ tuyệt mật của quân địch—— Báo cáo thực nghiệm cùng kế hoạch tác chiến bằng vi khuẩn.

Địch nhân bắt Tuân Hành Chi để tra khảo nhưng không thu hoạch được gì.

Sau khi bọn họ tàn nhẫn gϊếŧ hại Tuân Hành Chi, quân địch từ bỏ cứ điểm này và dùng máy bay chiến đấu phá hủy trường cao trung Vệ Hoa.

Những học sinh sống sót trong thí nghiệm đã bị tòa nhà giảng dạy đè chết trong đống đổ nát, khuôn viên trường vốn tràn trề sức sống đã biến thành một mảnh đất khô cằn.

Nhưng điều làm quân địch không nghĩ tới chính là……

Vào giây phút cuối cùng của cuộc đời, Đào Nhạc Dật và các học sinh khác đã dùng mạng sống của mình để bảo vệ bạn học nhỏ nhất lớp—— Tống Trường An.

Dưới sự bảo vệ của các bạn học lớp 11A3, thiếu niên nho nhỏ đã bò ra khỏi đống đổ nát, cậu bé mang hồ sơ tuyệt mật ra ngoài!

Việc báo cáo hồ sơ tuyệt mật này của cậu bé đã ngăn ngừa số lượng người thương vong trong chiến tranh.

……

Bên tai tôi dường như vang lên tiếng súng đạn.

Tiếng máy bay chiến đấu bay ầm ầm trên bầu trời.

Trước mắt xuất tôi hiện ảo ảnh, quá khứ cùng hiện tại giao thoa lẫn nhau.

Các học sinh trường Vệ Hoa lần lượt chạy ngang qua chúng tôi, bọn nhỏ ôm sách và tươi cười rạng rỡ.

Một năm đó, bọn họ còn quá trẻ.

Sáng ngời, lại ngây ngô.

Thanh xuân tươi đẹp và êm đềm

Ai ngờ, cuộc thí nghiệm vi khuẩn khủng khϊếp đó lại xuất hiện.

Từng người đeo găng tay trắng cầm đạo cụ trong tay, từng hình ảnh máu tanh xẹt qua trước mặt tôi … cực kỳ bi thảm!

Làm người ta không dám nhìn thẳng!

Núi sông vỡ nát, đồng bào chịu khổ, đôi mắt thiếu niên bốc cháy ngọn lửa hừng hực.

Tuân Hành Chi cầm đầu vụ trộm hồ sơ.