"Em đây không phải là hỏi phí lời sao? Không có kế hoạch làm sao chị sẽ cho em đi tiếp cận anh ta." Một người khác mở miệng, nghe giọng hẳn là Đổng Minh Thục.
Đoán chừng vì cho là nhà vệ sinh này nằm ở vị trí hẻo lánh, không có người qua lại nghe thấy, nên hai người bên cạnh cũng trắng trợn không kiêng dè, trực tiếp ở đây nói chuyện.
Viên Ứng Vũ: "Chị xác định thật sự muốn em lăng xê cùng Phó Tuyển Trăn? Địa vị của em và anh ta chênh lệch lớn như vậy, thời điểm đó em còn không phải bị fan của anh ta xé nát sao."
Đổng Minh Thục: "Fan của anh ta cắn xé em, đây không phải là một lượng lớn nhiệt độ sẵn có à? Hơn nữa chị cũng không có ý định cho em trực tiếp xào scandal với anh ta, em chỉ cần có thể tới gần anh ta, chị tìm người chụp trộm một vài tấm hình trong cùng một khung cảnh, sau đó có thể tiến hành từng bước một."
Viên Ứng Vũ: "Từng bước một?"
Đổng Minh Thục: "Trước tiên tung tin em có quan hệ tốt với anh ta, loại quan hệ bạn bè ấy, đoàn đội của anh ta đối với loại tuyên truyền hữu nghị này của chúng ta, dù biết rõ chúng ta đang lăng xê, hẳn là cũng sẽ không chuyện bé xé ra to trực tiếp trở mặt làm sáng tỏ, như vậy chúng ta có thể để lại ấn tượng cơ bản cho khán giả. Sau đó chị sẽ tìm một ít thuỷ quân, đưa quan hệ của hai người theo hướng CP ám muội, chờ CP của hai người trở nên nổi tiếng, Weibo lúc trước chị đăng cho em có thể phát huy được tác dụng."
Viên Ứng Vũ nghi hoặc: "Weibo gì?"
Đổng Minh Thục: "Chính là những tin Weibo đăng theo Phó Tuyển Trăn, em tự mình xem thì sẽ biết. Chị sẽ tìm một số blog giả bộ đào ra những tin trùng lặp đó, liền có thể đem lại cho fan hâm mộ cảm giác quan hệ của em và Phó Tuyển Trăn thật sự vô cùng ám muội, như vậy coi như scandal xào thành công."
Viên Ứng Vũ do dự: "Nhưng em nghe nói bối cảnh gia đình của Phó Tuyển Trăn rất lợi hại, nếu chúng ta tùy tiện xào scandal với anh ta, thì chúng ta có thể sẽ triệt để đắc tội anh ta á?"
" Vì vậy chúng ta phải tiên hạ thủ vi cường(*), trước khi anh ta có ý kiến đối với chúng ta, chị sẽ giúp em phát thông cáo làm sáng tỏ em vẫn còn độc thân, chủ động rũ sạch quan hệ, làm đoàn đội của anh ta cho rằng CP đó là do fan của bọn họ tạo ra, họ sao có thể làm gì fan, không phải chỉ có thể trơ mắt nhìn à, chuyện này cứ như vậy liền được giải quyết. Nói không chừng hành vi chủ động làm sáng tỏ của chúng ta còn có thể lưu lại ấn tượng tốt cho đoàn đội của anh ta, kéo gần một ít quan hệ đấy."
(*) Tiên hạ thủ vi cường: Ra tay trước thì chiếm được lợi thế
"Cứ như vậy, chúng ta không chỉ hưởng được nhiệt độ mà CP hay scandal mang đến, mà còn bởi vì chủ động giải thích, nên đoàn đội của anh ta coi như biết đến là chúng ta ngấm ngầm duỗi tay, nhưng cũng không dám làm khó xử chúng ta. Em là nữ minh tinh, địa vị thấp hơn so với anh ta, trong việc này, em được coi là ở thế yếu, đoàn đội của anh ta muốn làm khó dễ chúng ta, ngược lại có vẻ như Phó Tuyển Trăn không có phong độ thân sĩ, thời điểm đó chúng ta chỉ cần đúng lúc tỏ ra oan ức, chị lại thuê một loạt thủy quân tung tin Phó Tuyển Trăn vì sự nghiệp lựa chọn che giấu bạn gái, nói không chừng còn có thể giẫm lên anh ta, hút được một đợt fan hâm mộ."
"Nói tóm lại, kế hoạch lần này của chị tính thế nào cũng sẽ không thiệt thòi, Phó Tuyển Trăn ở trong vòng lâu như thế, vẫn luôn không có scandal, chỉ cần lần này em buộc chặt được với anh ta, thì chính là đối tượng scandal đầu tiên của anh ta, nhiệt độ chắc chắn sẽ không thấp, hơn nữa coi như chúng ta giải thích, có những weibo kia, những người chỉ đơn giản ăn dưa vẫn sẽ lưu lại ấn tượng 'Em và Phó Tuyển Trăn khả năng thật sự có quan hệ', thời điểm đó trong mắt của người qua đường, em và anh ta coi như là bị ràng buộc một nửa, khi người khác nhắc tới Phó Tuyển Trăn, còn có thể tiện thể nhắc đến em, quả thực là quá lời."
Viên Ứng Vũ: "Nhưng mà nếu như chỉ có vài tấm ảnh, có thật sự đủ để chị làm như vậy không?"
"Bắt đầu bằng một vái bức ảnh, còn lại dựa vào tưởng tượng, chỉ cần em muốn sáng tạo đề tài, viết như thế nào mà chẳng được, chỉ cần không viết quá lố để bị mắng chửi là được."
"Ngày mai chị phải trở về B thị một chuyến, chị nghe nói Lệ Tuyên đang giúp Phó Tuyển Trăn bàn bạc một bộ phim, vai nam chính của một bộ phim điện ảnh chế tác lớn, thời điểm đó chị tìm quan hệ giúp em tiến vào trong đoàn phim của anh ta với tư cách là nữ phụ, hai lần hợp tác, cùng với những tư liệu sống em tiếp cận anh ta và những thứ lúc trước chị chuẩn bị, dù thế nào cũng có thể giúp em xào ra hoa."
Viên Ứng Vũ: "Vậy còn Trình Tinh Diệu bên kia, có cần phải buông ra không?"
Đổng Minh Thục: "Tuy rằng em có thể ôm cái đùi lớn Phó Tuyển Trăn này, nhưng CP cùng Trình Tinh Diệu kia cũng không thể bỏ qua, nhà hắn cũng có chút bối cảnh, em và hắn vẫn duy trì 'quan hệ' như gần như xa tương đối tốt, dù sao có thêm một CP cũng không mất gì, chị còn có thể biến em thành thiết lập sát thủ nam thần nữa đấy."
Giọng điệu của Viên Ứng Vũ có chút khó xử: "Tuy rằng kế hoạch của chị nghe rất hoàn hảo, thế nhưng Phó Tuyển Trăn thật sự là không dễ tiếp cận, em sợ..."
Đổng Minh Thục tức giận nói: "Anh ta không dễ tiếp cận, em không mượn cớ tập diễn chủ động tiếp cận anh ta được hả? Chị cũng không tin một người đàn ông như anh ta, lý do của em lại chính đáng như vậy, anh ta còn có thể lạnh nhạt với em. Em không phải luôn tích cực hơn cả chị trong chuyện như này à, làm sao lần này lại nhát gan thế?!"
Viên Ứng Vũ: "Em... sẽ cố gắng hết sức thử xem."
Đổng Minh Thục: "Ai, nếu không phải bởi vì cái tên Thẩm Hạo Hi đột nhiên chen chân vào kia, bộ phim này lẽ ra có thể đại bạo, chỉ cần bạo, nữ phụ thiết lập đặc sắc cộng với phân cảnh diễn nhiều nhất em đây chắc chắn sẽ có độ thảo luận rộng rãi, chị chỉ cần tùy tiện tung ra một vài tin tức, em đã có thể ngồi thu nhiệt độ. Lúc đó có thêm phương án hiện tại này, địa vị của em trong vòng nhất định sẽ được tăng lên rất nhiều, vốn là một ván bài hoàn hảo, lại bởi vì cậu ta mà trở nên nát bét."
Nhắc tới Thẩm Hạo Hi, giọng điệu Viên Ứng Vũ cũng có chút nghiến răng nghiến lợi: "Đây là lần đầu tiên Lâm tổng dùng quan hệ để sắp xếp vai diễn, xem ra tên Thẩm Hạo Hi này vì để có được vai chính, đã tốn không ít công phu trên giường anh ấy. Chẳng qua cậu ta cũng thật là ngu xuẩn, muốn diễn vai chính để trở nên nổi tiếng, lại không nghĩ đến việc cũng là bởi vì cậu ta, bộ phim này chắc chắn sẽ trở thành bom xịt!"
Đổng Minh Thục: "Bởi vì cậu ta mà dở tệ cũng tốt, như vậy cậu ta sẽ là cái đích cho mọi người chỉ trích, cái nồi phim hỏng cậu ta sẽ phải cõng hơn nửa, thậm chí là toàn bộ. Lúc đó chị chỉ cần sắp xếp một ít bản thảo thông cáo kỹ năng diễn xuất của em nghiền ép và bị cậu ta liên lụy, không chỉ có thể đưa em ra ngoài tầm ảnh hưởng của bộ phim, còn có thể bán thảm làm mọi người đồng tình."
Đổng Minh Thục tiếp tục bàn giao thật nhanh: "Thẩm Hựu Thần bên kia cũng sẽ tham gia vào một đoàn phim, chị đã xem lịch trình khởi quay của họ, vừa vặn hơi chênh lệch so với bộ phim bây giờ của em, quay về chị sẽ tìm quan hệ đưa em vào trong đoàn phim của Thẩm Hựu Thần, nếu như em có thể kéo một chút quan hệ với anh ta, thì đối với việc em muốn nổi tiếng có trợ giúp rất lớn."
Viên Ứng Vũ giật mình: "Chị còn muốn xào cả Thẩm Hựu Thần?"
Đổng Minh Thục giục: "Em cũng không ngẫm lại, địa vị Thẩm Hựu Thần ở trong giới cao như vậy, bối cảnh cũng rất cường đại, có quan hệ với anh ta có bao nhiêu chỗ tốt, trên cơ bản là kiếm bộn không lỗ, trong thời gian ngắn chị không thể nói rõ cho em, chỉ là việc của Thẩm Hựu Thần này cũng không gấp, em trước tiên cứ làm theo lời chị nói là được rồi."
"Trước tiên nói đến đây thôi, em cũng nên về rồi, em ở đây quá lâu, Võ Chỉ bên kia chắc chắn sẽ nghi ngờ, lỡ như phái người đến tìm, vừa lúc nghe thấy chúng ta nói chuyện, vậy thì sẽ phiền phức lớn."
Sau khi thúc giục Viên Ứng Vũ, cô liền mở miệng, trong giọng nói mang theo tia ghét bỏ: "Nếu như không phải đêm nay chị muốn sớm chạy về B thị, em còn phải huấn luyện toàn bộ buổi chiều, thì việc này cũng không cần nói với em trong hoàn cảnh tồi tệ như vậy!"
Nghe thấy hai người bên cạnh đều đã rời đi, Thẩm Hạo Hi mới lật chiếc điện thoại di động kề sát ở trên tường lên.
Trên màn hình điện thoại, thời gian ghi âm vẫn đang chuyển động, ánh mắt Thẩm Hạo Hi lạnh lẽo, cậu cẩn thận lưu lại đoạn ghi âm, nặng nề nhấn nút xả nước.
Cậu không vội vã đi ra ngoài, mà mở Weibo ra, trực tiếp nhấp vào trang chính của Viên Ứng Vũ.
Weibo Phó Tuyển Trăn phát cũng không nhiều, Thẩm Hạo Hi đều đã đọc đi đọc lại rất nhiều lần, trên cơ bản thời gian đối phương đăng Weibo cậu đều nhớ rõ. Cậu trực tiếp dựa trên thời gian Phó Tuyển Trăn đăng Weibo trong ấn tượng, tìm kiếm trong Weibo của Viên Ứng Vũ.
Quả nhiên, trong Weibo của Viên Ứng Vũ, một số bài đăng được cập nhật cùng ngày với Phó Tuyển Trăn, có điều thời gian đăng lên so với Phó Tuyển Trăn chỉ chậm hơn vài phút.
Mà nội dung Weibo, như cố tình tạo ra cảm giác ám muội trong nhiều phương diện.
Tỷ như Phó Tuyển Trăn đăng ảnh đường phố ở sân bay, Viên Ứng Vũ lập tức theo sát phía sau đăng ảnh đường phố, mà phong cảch chụp cũng gần như Phó Tuyển Trăn.
Lại tỷ như Phó Tuyển Trăn ngày nào đó đăng ảnh đồ ăn, Viên Ứng Vũ liền đăng lên đồ ăn giống hệt như vậy.
Hoặc đăng những bức ảnh có cùng bố cục.
Những bài đăng trên Weibo này trong trang chính đầy ắp sinh hoạt hằng ngày cùng tuyên truyền của cô ta cũng không đáng chú ý, thế nhưng lại hư hư thực thực tạo ra "cảm giác tình nhân" cùng Phó Tuyển Trăn.
Một cái hai cái còn có thể nói là trùng hợp, lặp lại nhiều lần như vậy, chỉ cần Đổng Minh Thục đẩy nhẹ một cái, scandal kia còn thật sự có thể xào lên.
Hơn nữa còn là loại scandal không dễ cởi bỏ, bởi vì thoạt nhìn quá "thật". Chỉ cần Phó Tuyển Trăn làm sáng tỏ, tuyệt đối sẽ có những người đi đường không rõ chân tướng lại tự cho là biết sự thật cảm thấy anh không có trách nhiệm, không dám thừa nhận.
Người qua đường ăn dưa đều là những người thích soi mói cận cảnh đời tư của các ngôi sao, còn đối với việc làm sáng tỏ loại chuyện này, người qua đường sẽ không chú ý đến chân tướng sự việc, bọn họ chỉ phụ trách ăn dưa, bởi vì chút dưa này sẽ trở thành câu chuyện tiêu khiển bên trong sinh hoạt hàng ngày của bọn họ.
Nếu như là hai bên đều đồng ý hợp tác xào scandal, bởi vì nhiệt độ mà đạt được sự thỏa thuận, Thẩm Hạo Hi đương nhiên sẽ không có ý kiến gì. Thế nhưng hiện tại, Viên Ứng Vũ này rõ ràng chính là đơn phương lăng xê, mà loại scandal lăng xê tai tiếng này, bất kể xử lý như thế nào, đều sẽ rước đến một thân tanh bẩn.
Thẩm Hạo Hi chán ghét, địa vị cùng thân phận ở trong giới bây giờ của Phó Tuyển Trăn, đều là do anh dốc hết sức lực, dựa vào từng bộ tác phẩm vững vàng mà đạt được. Loại thủ đoạn lăng xê này của Viên Ứng Vũ, đối với anh mà nói không hề có ích, mà nhân khí, danh tiếng thậm chí là nhân duyên với khán giả anh dựa vào tác phẩm chất lượng tốt tích lũy được, lại có thể trở thành công cụ, thành đường tắt để Viên Ứng Vũ nổi tiếng.
Chỉ nghĩ đến điều đó thôi cũng khiến cậu tức điên lên. Phó Tuyển Trăn nỗ lực phấn đấu nhiều năm đạt được thành công, lại bị loại người tâm cơ này lợi dụng, việc này dù nghĩ thế nào cũng khiến cậu hoảng sợ.
Tâm trạng hiện tại của Thẩm Hạo Hi có thể nói là vô cùng tồi tệ, người phụ nữ này, nhúng chàm bạn thân của cậu, một mực bám riết kéo nhiệt độ lâu như vậy còn chưa đủ, vậy mà còn muốn còn muốn tiếp cận Phó Tuyển Trăn bằng đôi tay bẩn thỉu của mình, hơn nữa đối tượng lăng xê tiếp theo còn dự định là anh trai của cậu.
Trong lòng Thẩm Hạo Hi hạ quyết tâm, loại diễn viên tràn đầy rắp tâm bẩn thỉu này, không cần thiết ở lại đoàn phim nữa, đỡ gây rắc rối cho mọi người.
"Tên nhóc thúi đi vệ sinh tại sao lại lâu như thế..." Thẩm Hạo Hi khó khăn trở lại chỗ treo dây cáp, Nhâm Đông Hải cách thật xa đã hướng về phía cậu lớn tiếng hét lên, nói xong ông mới nhận ra có gì đó không ổn, liền quan sát cậu vài lần, sau khi nhìn thấy toàn thân Thẩm Hạo Hi tỏa ra hơi thở khó chịu, ông có chút khó hiểu, "Ôi chao, làm sao đi vệ sinh về, biểu tình của cháu lại thối như vậy? Đã xảy ra chuyện gì sao?"
Thẩm Hạo Hi sắc mặt lạnh giá: "Không có gì, chỉ là gặp vài thứ ghê tởm mà thôi."
Nhâm Đông Hải không dám đưa tay lên sờ trán cậu, chỉ có thể giả vờ cái gì cũng không biết, dặn dò sư phụ treo dây cáp đem Thẩm Hạo Hi treo lên, trong lòng bắt đầu âm thầm suy đoán.
Chuyện ghê tởm xảy ra trong nhà vệ sinh à, thằng nhóc này chẳng lẽ là dẫm phải thứ gì không sạch sẽ? Cũng không đúng a, ông làm sao lại không nghe nói Thẩm Hạo Hi có bệnh sạch sẽ, hẳn là không phải đâu.
Không nghĩ ra kết quả, Nhâm Đông Hải lắc lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa.
Tâm trạng Thẩm Hạo Hi từ sau khi nghe thấy cuộc trò chuyện của Viên Ứng Vũ cùng Đổng Minh Thục liền thay đổi đột ngột, mãi cho đến huấn luyện kết thúc, cũng không chuyển tốt lại.
Trên đường theo Nhâm Đông Hải lên xe về khách sạn, Nhâm Đông Hải hỏi cậu: "Cháu làm sao vậy, nếu thực sự không chịu được đau đớn, có ý kiến gì cháu có thể nói với ta."
Thẩm Hạo Hi sắc mặt lạnh lùng, không chút nghĩ ngợi trả lời nói: "Tâm trạng cháu không tốt không liên quan đến chú."
Cậu vừa mới nói xong, liền lập tức đổi giọng: "Không đúng, vẫn là có chút liên quan đến chú."
Nhâm Đông Hải: "?"
Thẩm Hạo Hi hừ lạnh: "Viên Ứng Vũ là dựa vào quan hệ của chú tiến vào tổ."
Nhâm Đông Hải: "???" Thằng nhóc chết bầm này đang náo loạn gì vậy?!
Thẩm Hạo Hi không nói một lời cho đến khi xuống xe, Nhâm Đông Hải đoán không ra cậu xảy ra chuyện gì, liền không dám mở miệng nữa, chỉ lo chọc tới vị tiểu tổ tông đang nổi giận trước mắt.
Thẩm Hạo Hi lên lầu, cũng không trực tiếp trở về phòng, mà chần chừ một hồi, mới lê thân thể mệt rã rời đi thẳng tới trước cửa phòng Phó Tuyển Trăn.
Cậu vốn là muốn vận dụng quan hệ đá Viên Ứng Vũ ra đoàn kịch, thế nhưng trên đường trở về cậu đã suy nghĩ rõ ràng, làm như vậy là trị ngọn không trị gốc, nếu ở đoàn phim tiếp theo đối phương vẫn còn muốn xào, cậu không nhất định có thể làm cho đoàn phim đá người. Cho nên sau khi suy tính kỹ lưỡng, cậu vẫn cảm thấy tốt hơn là để Phó Tuyển Trăn biết chuyện này, giải quyết vấn đề tận gốc rễ.
Lại nói, nhân vật chính của sự việc này là Phó Tuyển Trăn, mà Phó Tuyển Trăn có đoàn đội riêng của mình để giúp anh giải quyết mọi việc, cậu không thể thay Phó Tuyển Trăn đưa ra quyết định, cũng như không có lập trường can thiệp quá nhiều vào vấn đề này.
Cậu chỉ cần dùng ghi âm nhắc nhở Phó Tuyển Trăn bên kia một chút, là đủ.
Về phần nên xử lý chuyện này như thế nào, đương nhiên còn phụ thuộc vào thái độ của Phó Tuyển Trăn, sau đó giao cho Lệ Tuyên đi xử lý, đây cũng không phải chuyện cậu có thể quản.
Ở những phương diện này, Thẩm Hạo Hi vẫn rất rõ ràng.
Kế hoạch ban đầu của cậu là bỏ qua Phó Tuyển Trăn, trực tiếp đi tìm Lệ Tuyên, thế nhưng thứ nhất, cậu và Lệ Tuyên không hề quen biết, người ta không nhất định sẽ mở cửa cho cậu, thứ hai cậu là một người đàn ông, đêm hôm khuya khoắt lại ghé qua phòng một cô gái, thập phần không thích hợp.
Hơn nữa mục tiêu chính Viên Ứng Vũ muốn lăng xê là Phó Tuyển Trăn, Thẩm Hạo Hi cho rằng anh nên có quyền được biết.
Cuối cùng, cậu vẫn là quyết định trực tiếp tìm Phó Tuyển Trăn, cho dù Phó Tuyển Trăn biết đến việc này, sẽ có chút khó chịu.
Bấm chuông một hồi vẫn không thấy ai ra mở cửa.
Chẳng lẽ còn chưa có trở lại, hoặc đang tắm không nghe thấy tiếng chuông, hoặc có lẽ không định mở cửa cho người khác? Một vài phỏng đoán thoáng qua trong đầu Thẩm Hạo Hi, muốn thử một lần nữa.
Cậu chưa kịp bấm chuông lần nữa thì cánh cửa trước mặt đột nhiên mở ra.
Trong mắt cậu hiện lên thân ảnh Phó Tuyển Trăn mang trên mặt hơi nước, trong tay còn đang cầm một cái khăn lông.