Chương 7: Dưới ánh trăng ( H+)

Không để cho cô nói tiếp anh đã để cô xoay lưng về phía mình hai chân hơi banh ra một chút. Do sức cô yếu nên anh phải lấy tay đỡ eo cô lại giúp cô không bị ngã. Bàn tay cô nắm lấy thành nan can.

Anh từ phía sau bắt đầu tiến vào bên trong cô. Sự căng trướng nhất thời khiến cô nhăn mặt. Anh để ý biểu hiện của cô thấy cô nhăn mặt thì biết cô làm sao rồi. Nam căm cắm mạnh mẽ vào khe huyệt của cô. Mỗi lần ra ra vào vào đều mang theo hỗn hợp của hai người từ bên trong tiểu huyệt của cô đi ra ngoài.

" Aaaaa "

Sự thoải mái khiến cô không kiềm chế được mà rêи ɾỉ.

Rất nhanh rất nhanh dưới những động tác của anh khiến cô cao trào lần một. Cần cổ cao cong về phía sau, đôi môi đỏ mọng hấp háy khẽ mở hàm răng như ẩn như hiện dưới ánh trăng. Mái tóc dài vì vận động kịch liệt mà có những sợ dính vào trán còn lại bay tán loạn ở phía sau lưng. Lưng trắng sáng như ẩn như hiện kí©h thí©ɧ thị giác của người đằng sau.

Anh cúi xuống hôn lên tấm lưng của cô, bàn tay khác không an phận mà vòng ra đằng trước xoa bóp đôi gò bồng căng tức khiến cô không nhịn được run rẩy.

" ừm "

Cao trào vừa qua đi, cả người cô trở lên đặc biệt mẫn cảm. Kɧoáı ©ảʍ đánh úp khiến cô không nhịn được.

Trải qua cuộc vận động kịch liệt không biết bao lâu. Nhìn người phụ nữ trong l*иg ngực vừa mới ngất đi. Anh bế cô vào nhà tắm vệ sinh thân thể sạch sẽ. Đặt cô lên giường rồi lấy thuốc bôi lên người và tiểu hoa huyệt cho cô.

Sáng hôm sau, khi ánh nắng ban mai bắt đầu thức dậy, người phụ nữ trên giường vì đói mà tỉnh lại. Mở mắt ra, đập vào mắt cô là một khuôn ngực rắn chắc, cô đưa tay lên sờ nó, oa sờ thích thật đó.

Dương Phong không thể chịu được cái bàn tay đang không an phận trên người mình, như đang muốn châm lửa. Bắt lấy tay cô khiến cô giật nảy mình.

" Em có biết rằng lúc sáng sớm là thời điểm đàn ông thích vận động nhất không?"

" A. Đừng Phong tha cho em ."

" Được thôi do ngày hôm qua em biểu hiện khá tốt nên hôm nay anh tạm tha cho em "

" Ừm Phong nay em phải đến trường."

" Được chốc tôi đưa em đi."

" Không cần em tự đi. Dù gì chúng ta cũng chỉ xem như là gặp nhau thoáng qua để rồi ly mà biệt thôi"

" Em nói cái gì tôi không cho em được phép nói vậy."

" Em nói không đúng sao dù gì chúng ta cũng là người lớn rồi ai cũng có những nhu cầu của bản thân cần giải quyết. Cũng coi như là lúc em gặp nạn thì cũng đúng lúc anh có nhu cầu hai chúng ta cứ như vậy mà biệt."

" Nhưng tôi không cho là vậy tôi muốn em làm người phụ nữ của tôi. "

Giọng điệu anh vang lên sự tức giận không hề nhỏ.

" Không được. Chúng ta cứ như vậy mà từ biệt nhau đi."

Cô bước xuống giường đi về phía tủ đồ lấy chiếc váy vẫn còn nguyên vẹn của mình mặc vào rồi chạy thật nhanh ra ngoài.

Nhìn bóng dáng cô rời đi hai mắt anh như đôi mắt của báo nhìn thấy con mồi mà mình yêu thích.

" Hoàng Uyển Nghi. Em nghĩ bản thân mình có thể chạy thoát khỏi tay tôi ư. Người phụ nữ tôi đã chọn thì chỉ mãi mãi là của riêng tôi mà thôi. Đừng hòng rời khỏi tôi."

Anh nở nụ cười mưu mô bước xuống giường đi vào phòng tắm. Sau đó khoác lên mình bộ vest đen lịch lãm lái xe đến công ty.

Anh - Dương Phong họ tên đầy đủ là Âu Dương Phong. Năm nay 25 tuổi là tổng giám đốc Tập đoàn Dương Thành. Đây là công ty do chính anh thành lập vào năm anh tròn 18 tuổi. Là một người lạnh lùng không gần gũi với người khác ngay đến cả cha mẹ mình anh cũng xa cách. Hiện tại cho mẹ anh đang sinh sống tại Pháp chỉ có mình anh là về nước lập nghiệp 25 năm cuộc đời đây là lần đầu tiên khi tiếp xúc với người phụ nữ khác ngoài mẹ anh mà anh không cảm thấy khó chịu. Do đó anh nhất quyết sẽ bắt cô về bên mình mãi mãi, cô định sẵn sẽ là người phụ nữ đứng cạnh anh.