Chương 27: Bất lực
Gã vừa dứt lời thì đã bị Lâm cho 1 tát tai như trời giáng vào má. Cái đầu gã nghẹo qua 1 bên, má gã đỏ lên, in rõ bàn tay 5 ngón của Lâm.
- Tôi nói là buông ra, đám các người kinh tởm đến mức buồn nôn._ Lâm nhìn gã khinh bỉ, mắt vẫn trừng lên.
- Mày… mày…_ Gã điên lên, nắm cổ tay Lâm mạnh hơn khiến Lâm nhíu mày.
Tay cô bắt đầu đau rồi. Gã ko hề có ý định là sẽ buông Lâm ra, lôi Lâm đi tới chỗ vắng người. Cô vùng vẫy thoát ra nhưng vô ích, gã mạnh hơn cô rất nhiều.
- Anhem, cho con ả này biết tay_ GÃ ra lệnh, ánh mắt thích thú nhuwnhuw đang chờ xem kịch hay.
Anh em hắn bước tới chỗ Lâm, giữ chặt tay cô, bắt đầu gỡ từng chiêc cúc áo.
- Buông ra, đồ khốn_ Lâm hét lên.
Bốp
Gã đánh vào má Lâm một cái. Tiếng đánh lớn như trời giáng khiến một bên khóe miệng của Lâm rỉ máu.
-Câm mồm, bây giờ đừng tưởng là cô có thể chạy thoát đucợ.
Mói rồi, gã túm lấy người cô, kéo chiếc ai cô xuống để lộ cái cô và đôi vai gầy của cô.
Gã hít hà, rồi hôn lên cổ cô, gã liếʍ láp như một con chó đói, gã nắm cổ tay Lâm lại ko cho cô kháng cự.
“ Chết tiệt, chẳng lẽ mình lại…., ko .. ko đucợ, bằng bất cứ giá nào cũng phải thoát khỏi đây”_ Lâm rơm rớm nước mắt nghĩ cách, nhưng tay và chân cô đã bị giữ chặt, đến nhúc nhích còn khó nữa là…
- Da dẻ cô em mềm và mịn thật đó_ Gã khoái chí, vuốt ve mặt Lâm.
Phụt
Lâm nhổ nước miếng vào mặt gã.
-Kinh tởm…
-Mày…mày chết với tao._Gã bây giờ đã thực sự điên lên, nắm cổ tay Lâm mạnh hơn khiên Lâm nhăn mặt lộ rõ vẻ đau đớn.
Gã định xé toạc luôn cái áo sơ mi của Lâm thì bị cái cành cây to đùng bay tới vào đầu gã.
- Buông Lâm ra , đồ khốn.
Là Phong, anh hét lên khi thấy Lâm đang bị một đám người dở trò.
GÃ xoa xoa đầu mình, mặt mày nhăn nhó.
-Mày là ai, muốn làm anh hung cứu mỹ nhân à, được, để tao cho mày toại nguyện. Anh em, lên.
Gã vừ dứt lời thì an hem gã bắt đầu xông vào đánh Phong.
Chúng đánh đấm Phong tới tấp khiến anh trở tay ko kịp. Chúng đáng vào bụng và mặt Phong lien hồi.
“ Cái bọn khốn kiếp, dám đánh vào mặt bổn thiếu gia à”
Anh nén cơn đau, đứng lên, đỡ được mấy đòn của chúng nhưng chúng quá đông, còn anh thì chỉ có một mình.
Ngay khi anh mất cảnh giác, gã cầm đầu lấy nhành cây lúc nãy định giáng xuống đầu Phong thì đột nhiên bị cái gì đó chặn lại.
… Là lâm, cô dùng 2 tay giữ chặt tay gã. Ánh mắt cô lúc này đã thay đôi. Nó đáng sợ hơn hồi nãy rất nhiều. Cô trừng mắt lên với gã. Gã hơi e dè, xung quanh cô tỏa ra một luồng sát khí dày đặc khiến người khác sợ đến run người.
Lâm đẩy hắn ra sau, gã bị mất thăng bằng , loạng choạng rồi ngã xuống đất. Giọng nói hơi run ra lệnh cho đám người kia.
- Đánh cô ta cho tao.
Chúng huơ tay đánh nhưng đều bị Lâm né được . Cô đá vào chúng từng người một, tốc độ của cô càng lúc càng nhanh khiến chúng ko thể làm gì.
Vì chỉ đánh ở phía trước mắt nên cô bị một tên khác túm tóc, hắn day day tóc cô như đang đánh ghen. Lâm nhíu mày, dung cùi chỏ huých vào mạng xương sườn của tên đó . Cô đánh đến mức khiến chúng gần như run sợ trước Lâm.
Bỗng một tên bất ngờ xuất hiện sau lưng cô, hắn định đá một cứ chí mạng vào lưng cô, cô bất ngờ xoay lại nhưng có lẽ ko đỡ kịp.
- LÂM, CẨN THẬN._ Phong hét lên, anh nhào tới đỡ cú đá đó.
Người anh bay lên không trung rồi lao thẳng xuống đất. Anh khụy tay xuống, gương mặt anh lộ rõ vẻ đau đớn. Bây giờ anh còn khó có thể đứng lên được nữa là..