Vừa bước ra khỏi cửa quán bar thì Lãnh Hàn Mạc liền nhận được điện thoại của trợ lí báo là sẽ đón anh chậm hơn một chút vì bị tắt đường do có tai nạn.
Anh " ừ " một tiếng rồi cúp máy....
Vừa lúc đó, lại nghe một giọng nữ vang lên
" Lãnh đại thiếu gia... Thật vui mừng là được gặp anh nha... Sao lâu nay không gọi cho người ta vậy? Người ta nhớ anh đến ăn không ngon ngủ không yên đây này" (Moẹ muốn tát vl=)))
Cô ả là Mộc Hồ Ly...vừa là tình nhân vừa là nghệ sĩ của công ty anh...Vì biết điều nên cô ta là tình nhân được ở lại bên anh lâu nhất.
Nghe cô ta nói, Lãnh Hàn Mạc vẫn đút hai tay trong túi quần, lười phản ứng lại. Gió đêm khẽ thổi bay mái tóc, làm cho vẻ âm lãnh của anh càng thêm mị hoặc.
Cô ta vẫn Không chịu bỏ cuộc:
" Anh đang chờ ai sao?"
"Chờ xe" Anh lạnh lùng nói
" Như vậy đi... Vừa hay gặp mặt, thời gian cũng không còn sớm...Chúng ta đi ăn chút gì trong lúc anh chờ trợ lý tới được không?" Cô ta vừa nói vừa ỏng ẹo lắc nhẹ tay anh...
" Ừ "
Ả ta không ngờ được rằng anh lại đồng ý, tối nay quả nhiên là trời giúp cô ta mà..cô ta vốn đang ấp ủ một âm mưu nên đánh liều đến đây tìm anh ai ngờ lại may mắn như vậy...
" Ôi... Thật là làm người ta cảm thấy hạnh phúc nha... Vậy đi tạm xe em nhé!"
Anh lười nghe cô ta lải nhải vả lại cũng đang muốn ăn chút gì, tối nay vốn muốn tụ họp với hai tên kia thì bỗng dưng mất hứng... Anh cất bước đi trước,mặc kệ cô ta đang luyên thuyên...
Khi anh mở cửa ngồi vào ghế phía sau thì vẻ mặt cô ta hiện lên một tia cười âm hiểm..
Mộc Hồ Ly mở cửa xe bên kia rồi ngồi vào trong.
Cô ta từ từ cởi bỏ những thứ vướng bận trên cơ thể, lại thêm mùi hương thoang thoảng của hương hoa hồng xanh khiến cho đôi mắt hoa đào của Lãnh Mặc Hàn dấy lên du͙© vọиɠ.
Cô ta đưa tay mơn trớn l*иg ngực anh, nhẹ nhàng cởi một chiếc cúc " Người ta thật muốn nha!~~".
" Tự mình làm " Anh lạnh lùng đáp. Cô ta liền đưa tay cởi từng chiếc cúc áo còn lại của anh, cứ cởi một cúc thì làn da rám nắng lại từ từ hé lộ, cơ bắp cuồn cuộn như ẩn như hiện.
Thật lòng mà nói, dáng người của Lãnh Hàn Mặc hoàn mĩ làm người ta thèm thuồng.
Mộc Hồ Ly mở miệng, liếʍ ngón tay cái của anh, từ từ mà mυ"ŧ...
Cô ta đưa tay chà xát bộ ngực của anh, đôi tay dần tiến xuống, ma sát phần eo.
Đôi môi hướng về phía cơ thể ấy, dùng đầu lưỡi ướŧ áŧ chạm vào làn da nóng bỏng, khẽ mυ"ŧ, lại dùng răng, cắn nhẹ cơ thể rắn chắc kia. Bàn tay của cô lần dò khắp nơi trên cơ thể anh, miệng ngậm lấy phần gò lên trước ngực, vừa mυ"ŧ vừa liếʍ. Đầu lưỡi khéo léo đưa du͙© vọиɠ của anh lên cao.
Lãnh Mặc Hàn thở gấp, dùng tay xoa nắn bộ ngực đầy đặn.
Như được cổ vũ, cô đưa tay xuống phía dưới, tháo thắt lưng của anh, kéo khóa quần, định cởi luôn cái quần tây, nhưng do anh đang ngồi trên xe, nên mãi mà vẫn không kéo xuống được.
Nhận thấy một chút ý tứ không muốn giúp đỡ của đối phương, cô ta liền nhanh trí, vừa đưa tay đến xoa bóp vật nam tính của anh, vừa há miệng thổi những hơi thở ấm nóng vào đó.
Vốn đã được kí©h thí©ɧ từ trước, bây giờ lại phải chịu đựng sự trêu chọc như thế, một chút lí trí còn sót lại của Lãnh Mặc Hàn cũng tan biến.
Anh hơi thở dốc, hơi nhổm người lên, cùng phối hợp với cô cởi chiếc quần dài ra, đến cả thứ cuối cùng trên người cùng bị cởi nốt. Du͙© vọиɠ cực lớn của người đàn ông bừng bừng toát ra, vật kia đã sớm dựng thẳng đứng, chỉ mong chờ được phóng thích.
Như không chờ thêm được nữa, Mộc Hồ Ly ngồi lên đùi của Lãnh Mặc Hàn, tự tay cầm vật nam tính của anh đâm vào cơ thể cô ta, chậm rãi ngồi xuống.
Phần thịt cứng rắn bị nuốt trọn vào bên trong, đâm tới nơi sâu nhất, miệng cô sung sướиɠ mà bật ra tiếng kêu thỏa mãn. Cô bắt đầu vận động.
Ánh trăng xuyên qua cửa kính, chiếu lên đôi nam nữ đang kí©ɧ ŧìиɧ kịch liệt kia, chỉ thấy người phụ nữ với đôi gò bồng đào đẹp mê hồn đang ra sức nhổm người lên xuống, khuôn mặt xinh đẹp vì sung sướиɠ mà méo mó.
Trong chiếc xe màu đen bạc, tiếng rêи ɾỉ kiều mị của phụ nữ hòa quyện với tiếng hai thân thể va chạm nhau, cùng với mùi hương hương hoa hồng xanh, tạo nên mùi vị hoan ái lan khắp xe.
Lãnh Mặc Hàn gầm nhẹ, đưa tay bóp nắn bờ mông trắng nõn nà.
Nương theo động tác lên xuống của Mộc Hồ Ly, mỗi lần xuống đều rước lấy tiếng rên kêu như rắn nước của người phụ nữ, còn anh thì càng siết chặt đôi tay đặt ở mông cô.
Mộc Hồ Ly như đang cưỡi trên người anh, cảm nhận được vật kia che lấp mình, từng kɧoáı ©ảʍ càng dâng trào. Động tác phía dưới ngày càng nhanh, ngày càng điên cuồng, tần suất mãnh liệt đến khϊếp sợ. Chiếc xe không theo được tần suất dã man kia mà rung lên từng hồi.
Bầu không khí trong xe càng lúc càng nóng, càng lúc càng mãnh liệt. Nhưng đang đến lúc cao trào, anh lại lạnh lùng mở miệng
" Đi xuống".
Cô ta hơi bất ngờ nhưng cũng ngoan ngoãn leo xuống, rồi dùng tay phải của mình giúp anh giải tỏa hết phần còn lại, miệng vẫn rên lên những âm thanh ám muội. Một lúc sau, cơ thể anh giật vài cái, dùng kinh nghiệm của mình, cô ta nhận ra đã sắp đến lúc, tay trái vội vàng lấy chiếc khăn giấy đã chuẩn bị sẵn, chùi đi cái nòi giống nóng hổi mà cô ta luôn thèm khát
Trận kí©ɧ ŧìиɧ qua đi, mùi vị tìиɧ ɖu͙© vẫn còn vương vấn trong xe. Mộc Hồ Ly tuy mệt mỏi nhưng vẻ mặt vẫn đầy thỏa mãn nhìn anh, đang tính mở miệng thì anh đã nói ngay
" Không có lần sau. Đừng nghĩ rằng tôi không biết cô đã làm gì với tôi!" Nói xong anh mặc lại quần áo, đẩy cửa bước ra ngoài mà không cho cô ta cơ hội để giải thích.