Chương 10: Dự Án khách sạn Amy chính thức bắt đầu

Tập đoàn Amy đã chính thức họp tác cùng tập đoàn Nam Cung kí họp đồng, người kí tên chính là phó tổng giám đốc Mã Quốc Danh. Nam Cung phúc Điền rất hưng phấn khi nhận được dự án này, ông liền tổ chức tiệc ăn mừng. Ông muốn đích thân mời tổng giám đốc kiêm chủ tịch tập đoàn Amy để cám ơn.

Tập đoàn Amy

“ Chủ tịch.” Mã Quốc Danh cùng hai người trợ lí và thư kí của Nam Cung Phi An vào.

“ Chú Mã.” Nam Cung Phi An tuy là người trẻ tuổi, lại có chức vị cao, thế nhưng cô luôn cung kính với các bậc trưởng bối, nhất là những người cùng cô trải qua khó khăn khi thành lập tập đoàn Amy.

“ Chủ tịch, Nam Cung chủ tịch có gửi lời mời, cô có muốn đi không?” Trợ lí John, cẩn thận hỏi.

“ Không cần, chú Mã hãy thay cháu đi, chưa phải lúc cháu xuất hiện.” Nam Cung Phi An lên tiếng.

“ Được, không biết lão phu nhân như thế nào rồi?” Ông gật đầu đồng ý, sao đó thì hỏi thăm bà Nam Cung.

“ Đã khá hơn rồi, có bác sĩ David nên cháu yên tâm hơn.” Nam Cung Phi An mỉm cười đáp, bà nội cô bệnh tình đã tốt hơn nhiều. cô có ý muốn đưa bà nội về nhà ở cùng cô, thế nhưng bà đã từ chối vì căn nhà kia là của ông nội để lại cho cô, cô không cần bà nội phải vì cô mà giành tài sản, song cô biết bà là vì muốn tốt cho cô.

“ Có cần hôm nay tôi thay cô chăm sóc bà nội không?” Thư kí Sara lên tiếng hỏi.

“Không cần đâu, hôm nay tôi muốn ở cùng bà.” Nam Cung Phi An nói, vả lại gần đây Lãnh Phong luôn ở bên cạnh cô, luôn khiến cô vui vẻ, lại làm cho bà nội cô vui vẻ. Anh nói anh muốn thấy cô cười hơn.

Cô tranh thủ giải quyết công việc, những gì cần cô phê duyệt, sau đó cô đến bệnh viện cùng bà nội, khi vừa vào cửa, cô đã nghe tiếng nói cười đùa vui vẻ, cô mỉm cười bước vào thì thấy cảnh tượng như thế này, Lãnh Phong không biết học p73 đâu các kiểu nói trong hí kịch khiến bà nội cười không ngớt.



“ Phi An, lại đây.” Bà Hạnh San phấn khởi gọi cô, Nam Cung Phi An thấy bà vui nên cũng vui theo rất nghe lời mà đến gần.

“ Anh đến khi nào?” Nam Cung Phi An mỉm cười hỏi Lãnh Phong.

“ Được một tiếng, sau khi phiên tòa kết thúc anh liền đến, có gọi cho em nhưng không được.” Lãnh Phong luôn ôn nhu dịu dàng đối với cô, bên anh cô luôn vui vẻ, và cảm thấy an toàn.

“ Lãnh Phong nói, đã chọn ngày cho hai bên gia đình gặp mặt, cháu thấy sao?” Bà Hạnh San cười không khép miệng hỏi.

“ Dạ, tùy theo quyết định của bà nội.” Nam Cung Phi An trả lời, cô đã quyết định gạt bỏ người đàn ông kia qua một bên để chấp nhận anh.

“ Tốt, bà nội sẽ gọi cho ba cháu.”

“ Không cần, cháu chỉ cần bà nội được rồi.” Nam Cung Phi An phản đối.

“ Ba sẽ tham gia.” Là tiếng nói của Nam Cung Phúc Điền. Ông nhìn con gái ông, rất giống An Nhi của ông, người phụ nữ ông yêu chỉ có mẹ cô. Nhưng vì lỗi lầm của ông đã khiến bà ra đi mãi mãi, bà chỉ để lại đứa con gái này cho ông, thế nhưng ông vẫn chưa làm tròn trách nhiệm của một người cha.

“ Bác trai.” Lãnh Phong lên tiếng cung kính chào ông. Ông chỉ gật đầu chấp nhận lời chào hỏi của anh.

“ Hôm nay chẳng phải có buổi tiệc quan trọng gì sao? Sao lại đến đây?” Bà Hạnh San lên tiếng hỏi.

“ Con đến thăm mẹ, sẵn tiện con muốn nói chuyện với Phi An.” Ông lên tiếng trả lời.

Một lúc sau:



“ Ba nói đi.” Nam Cung Phi An lên tiếng, cô vẫn còn có chút không thoải mái và phân tâm khi gọi ông là ba.

“ Phi An, vì sao con phải che giấu bộ dáng thật sự của mình?” Ông khó hiểu lên tiếng hỏi.

“ Không gì cả, chẳng qua con không muốn nhiều người bàn tán, cũng không muốn vì con giống mẹ mà nhận sự thương hại từ ba.” Nam Cung Phi An lạnh lùng đáp trả.

“ Phi An, là ba có lỗi với con, dì con và chị con không có lỗi gì cả, sẵn đây ba muốn công bố con là con gái thứ hai của ba.” Nam Cung Phúc Điền lên tiếng nói.

“ Con không cần, ba chỉ cần lo tốt cho con gái ngoan của ba là được.” Nam Cung Phi An cười lạnh, từ khi nào cô lại thành con gái thứ hai của Nam Cung gia, mẹ cô là người được ông ưới hỏi đàng hoàng trước khi mẹ con Nam Cung Yến Duyệt đến nhà Nam Cung, chẳng qua là do mẹ cô rời đi mới biết mình mang thai khi biết ông phản bội bà khi biết ông cùng nữ thư kí của mình có gian tình lại còn có con đã được hơn hai tuổi, nói xong cô xoay người bỏ đi, bỏ lại mình ông với nỗi đau mất mát.

Tại khách sạn của tập đoàn Nam Cung, đang diễn ra buổi tiệc quan trọng, giới truyền thông, báo chí đang tụ tập không ít tại đây, chốt yếu không phải vì tập đoàn Nam Cung dành phần thắng trong dự án Amy, mà họ đang truy lùng chủ tịch kiêm tổng giám đốc của tập đoàn Amy.

“ Mẹ nói xem hôm nay đứa con hoang kia có xuất hiện hay không?” Nam Cung Yến Duyệt mặc bộ váy dạ hội màu trắng tôn lên thêm nét đẹp vốn có của cô, thế nhưng lời nói và cử chỉ không thích hợp khi cô mang tiếng là tiểu thư khuê cát, thùy mị.

“ Chắc sẽ không, đứa con hoang đó thiếu chút nữa làm mất dự án của khách sạn Amy, ba con đang rất tức giận lần này xem ra là không cho nó tới tham gia.

“ Mẹ, con nghe nói ba con đã mấy lần đích thân mời chủ tịch của Amy tham gia tiệc, thế nhưng hắn ta lại không đi mà chỉ cửa phó tổng đi.” Nam Cung Yến Duyệt lên tiếng thắc mắc hỏi.

“ Không chỉ ba con không, mà còn nhiều công ty, tập đoàn có ý muốn họp tác với Amy, thế nhưng lần nào cũng không thấy hắn ra mặt, con nói xem, hắn ta có phải là rất xem thường người khác không?” Dương Mỹ Yến lời nói chua ngoa, phát ra từ miệng bà, nếu không phải là nơi đông đúc, bà ta sẽ không thể nào dám nói bằng giọng điệu như vậy.

Buổi tiệc chính thức bắt đầu, Nam Cung Phúc Điền cứ nghĩ con gái ông sẽ không tới. Thế nhưng ông đã rất vui mừng khi thấy cô mặc trên người bộ váy dạ hội màu hồng nhạt, khoát tay Lãnh Phong cùng bà nội đi vào đại sảnh, gây chú ý cho tất cả mọi người có mặt ở đây.