Chương 71: Ngoại truyện 1

P1 - Nhật nuôi con của Jeon Jungkook.

.

Jungkook cùng hắn dạo bộ trên đường vắng, cả hai vừa đi làm nhiệm vụ xong vẫn còn dư thời gian nên tranh thủ một chút. Thay vì về bang lại kéo nhau đi vòng quanh hết ngõ này đến ngõ khác.

Thời tiết về đêm lạnh lẽo vô cùng nhưng cũng chẳng ảnh hưởng gì đến đôi trẻ. Dù có lạnh đến thế nào đi nữa thì Jungkook vẫn thấy ấm áp, bởi cậu có hắn bên cạnh rồi.

Bỗng đâu đó vang lên tiếng khóc thút thít của em bé, Jungkook vội kéo hắn tiến lại chỗ cây cột điện. Gốc cây đặt một cái thùng nhỏ, cậu đưa tay mở nắp thùng ra, bên trong là một đứa bé chừng vài tháng tuổi đang khóc nấc lên. Mặt mũi tèm lem trông vừa đáng yêu vừa có phần buồn cười.

"Trời ạ, ai lại vứt đứa bé đáng yêu này ở đây chứ?"

Jungkook thích thú bế đứa nhỏ lên nâng niu, làm đủ loại mặt hài chọc cho bé con cười. Đứa nhỏ trong lòng cũng không khóc nữa, nó dùng đôi mắt hồn nhiên nhìn Jungkook làm cậu có chút động lòng.

"Đem đến trại trẻ là được."

"Khoan đã! Hay chúng ta nuôi đứa nhóc này đi!"

"....Em muốn nuôi sao?"

"Phải, bảo đảm nhóc con này lớn lên sẽ rất đẹp trai."

Taehyung thấy cậu có vẻ thích nhóc con kia nên cũng gật đầu đồng ý. Thuận theo bảo bối là chính mà.

Cả hai ghé qua siêu thị mua hai bịch đồ lớn cho trẻ sơ sinh rồi mới về bang.

.

Tối đó Jungkook đặt đứa nhỏ nằm cạnh mình, mải mê nhìn nhóc con nghịch gấu bông. Tưởng chừng mọi chuyện sẽ rất yên bình nhưng không. Jungkook bỗng dưng ngửi được cái mùi thum thủm liền nhíu mày nhìn nhóc con. Chỗ đứa nhỏ kia nằm từ bao giờ đã ướt một mảng.

"Tiểu tổ tông sao con lại tè dầm rồi? Mình thế nào lại quên mặc tã lót??? Giường của ta...."

Taehyung vừa từ phòng tắm bước ra đã thấy Jungkook gục mặt than thở, nhìn sang đứa nhỏ đang nằm kia liền hiểu. Hắn quay mặt đi chỗ khác cười thầm, bảo bối nhà hắn chăm mình còn chưa xong nay còn muốn nuôi trẻ.

Đứa nhỏ kia thấy bên dưới ướŧ áŧ liền khóc lớn, Jungkook vừa thấy hắn liền mếu máo chỉ vũng nước trên giường.

"Taehyung ah...em quên mặc tã cho nhóc con rồi."

Hắn nhịn cười tiến lại bế đứa nhỏ lên đi tắm rửa sạch sẽ rồi cẩn thận mặc tã cho nhóc. Jungkook lấy lại tinh thần đứng dậy thay ga giường, lôi luôn chai nước hoa của mình ra xịt lấy xịt để chỗ bị nhóc con tè lên.

Đứa nhỏ qua tay của Taehyung đã được xử lý sạch sẽ. Jungkook bế nhóc con trong lòng đung đưa qua lại, hắn ngồi một bên lòng thấp thỏm sợ nhóc con rớt xuống đất.

"Chúng ta đặt tên thằng bé là gì đây?"

"Em thích thế nào đặt thế đấy."

"Kim TaeGukk."

"Được."

Thế là Jungkook cứ luôn miệng nói chữ Taegukk, vừa nói vừa lắc đứa nhỏ trong lòng. Đang rất vui vẻ thì nhóc con trong lòng cậu lại khóc lớn. Jungkook hoảng hốt quay sang hắn cầu cứu.

"Taehyung ah...tiểu tổ tông khóc rồi."

"Chắc là đói rồi."

"...Đói rồi?"

Taehyung tiến lại cốc nhẹ vào đầu cậu rồi lấy đứa nhỏ từ vòng tay người kia vào lòng mình dỗ dành.

"Đồ ngốc nhà em vậy mà đòi nuôi con sao? Xuống bếp pha sữa đi!"

"A, đi ngay đây."

Jungkook vội chạy xuống bếp. Chỉ sau một hồi mở to mắt đọc hướng dẫn trên hộp sữa đã muốn rối loạn tiền đình. Seok Jin vừa đi chơi về thấy cậu trong bếp chật vật đo đếm từng giọt nước liền khó hiểu.

"Em làm gì vậy?"

"Pha sữa."

"Màu mè, đưa đây anh làm cho."

Jungkook hớn hở giao cho người nọ. Seok Jin cho bột sữa vào ly, vừa đổ nước nóng vào vừa hỏi.

"Pha cho ai vậy?"

"Con của em."

Seok Jin nghe xong liền bị sang chấn tâm lý lỡ tay đổ nước tràn cả ra ngoài. Anh trợn mắt nhìn về phía Jungkook hỏi.

"Con??? Đẻ khi nào?"

"Anh nghĩ gì vậy? Em làm sao đẻ được...là nhặt về thôi."

"Lúc đầu sao không nói rõ ràng vậy đi? Cứ thích làm người ta hoang mang."

Jungkook cười hề hề, bỗng nhớ ra gì đó liền chạy đi. Ban nãy hắn có mua bình sữa cho bé con vậy mà lại quên mất, thỏ nhỏ đơ ra một hồi nhìn từng vạch ml nước ghi trên bình. Thì ra là có sẵn, Taehyung mà thấy cảnh này lại bảo cậu ngốc cho xem. Seok Jin nhíu mày nhìn bình sữa trên tay Jungkook.

"....Có bình sữa mà pha vô cái ly chi vậy? Muốn thử độ khó hả em?"

"Em quên mất..."

"Lỡ mà quên luôn thì đem cái ly vô múc từng muỗng be bé cho con chứ gì?"

"Em cũng định vậy." - Jungkook ngại ngùng đưa tay lên gãi đầu, nở nụ cười cố cứu vớt sự thanh lịch của bản thân.

Sau hai chục phút chật vật với bột sữa và nước thì papa Jungkook cũng pha được bình sữa cho nhóc con rồi. Nói đúng hơn là Jinie pha. Vỗ tay!!!

Jungkook hớn hở chạy vào phòng giơ bình sữa lên khoe với hắn. Người kia cũng vờ khen vài lời cho bảo bối vui. Hắn giao lại nhóc con cho Jungkook rồi ngồi một bên quan sát. Cậu nâng đầu Taegukk lên đưa bình sữa đến gần miệng nhóc con.

Một lúc sau, Taegukk quay đầu ra chỗ khác không chịu uống nữa mà nằm nghịch gấu bông. Jungkook như thoát nạn nằm dài trên giường thở phào.

"Taehyung ah...mỏi tay rồi."

Hắn nghe vậy liền ngồi gần lại xoa bóp tay cho cậu. Jungkook nằm im nhắm mắt hưởng thụ, là cậu tự muốn nuôi con cho vui nhà vui cửa, nhưng rồi cái gì cũng phải nhờ đến hắn thôi. Chỗ dựa vững chắc quá mà.

Bonus

Vào những ngày Jungkook và Taehyung có nhiệm vụ rời bang thì nhóc con sẽ giao cho người đàn ông thông thái Kim Seok Jin chăm sóc.

Jinie loay hoay với mấy lọ thuốc trên bàn để đứa nhỏ nằm trên ghế chơi một mình. Lúc này Taegukk đã được hai tuổi rồi. Bé con dường như rất thích thú giật giật áo anh. Seok Jin thấy vậy liền quay qua chơi với Taegukk một chút.

"Tiểu tổ tông à, cha và papa của con đi đánh nhau bỏ con rồi mà vẫn cười tươi vậy sao?"

Bỗng bên ngoài có tiếng chuông cửa, Jinie bỏ bé con lại chạy ra xem là vị nào đến.

Đến khi Jinie quay trở lại cảnh tượng thật làm anh xúc động. Bên dưới bàn đầy những mảnh vỡ từ lọ thuốc của anh. Trên tay Taegukk cầm một lọ toan định cho vào miệng liếʍ thử nhưng Jinie đã kịp thời ngăn lại.

Seok Jin đau lòng dọn dẹp bãi chiến trường, anh ngồi đối diện Taegukk đối mắt với nhóc. Bé con không hiểu chuyện gì dùng ánh mắt ngây thơ nhìn anh càng làm Jinie căm phẫn. Sao anh có thể mắng sinh vật đáng yêu này chứ??

NamJoon đúng lúc xuất hiện liền bị người kia kéo lại. Seok Jin chỉ tay về phía Taegukk nức nở nói.

"Joonie, em mắng nhóc con cho anh có được không? Thằng bé làm đổ hết thuốc của anh rồi...oa..."

NamJoon thở dài ôm người thương vào lòng dỗ dành. Nhà này không phải chỉ có một đứa con nít đâu, thêm Jinie nữa là hai rồi.

.

P2 - Tiểu tình địch.

Thời gian trôi qua nhóc con nhà Jungkook và Taehyung cũng đã bước vào lớp một. Đứa nhỏ này dưới sự nuôi dạy của hắn và cậu mà trở nên lanh lợi vô cùng, mới chút tuổi đầu đã có những suy nghĩ vô cùng người lớn.

Taegukk cùng đôi chân ngắn chậm chạp tiến lại bàn ăn. Vì chiều cao còn có chút khiêm tốn mà cái ghế lại hơi cao nên nhóc phải dùng lực chân nhảy lên. Sau khi đã thành công ngồi trên ghế mới quay sang hỏi.

"Chú Jinie, hôm nay ăn gì vậy?"

"Chú cái gì mà chú??? Ta đã dặn gọi là anh mà không phải sao?"

Thằng nhóc kia vẫn như bao lần gọi Seok Jin bằng chú, đối với anh đây là việc vô cùng tồi tệ. Taegukk chính là đang gián tiếp dìm tuổi của anh bằng cách gọi đó. Với cái nhan sắc như thiếu niên hai mươi này mà cứ gọi chú là không thể chấp nhận được.

"Chú ba mươi bốn tuổi rồi còn gì?"

"Jungkook!!!! Ra đây mà xem thằng nhóc nhà em bắt nạt anh."

Jungkook với gương mặt ngái ngủ tiến lại diện kiến Seok Jin. Cậu đưa tay lên vỗ vai anh an ủi.

"Gọi chú là may rồi, biết đâu sau này Taegukk gọi anh là bác luôn."

"....Taehyung!!! Bảo bối nhà em ăn hϊếp anh."

Taehyung thở dài, hai cái người này đều lớn cả rồi mà vẫn như con nít thôi. Cũng may còn có NamJoon phụ hắn chăm trẻ.

Ba đứa trẻ và hai người trưởng thành ngồi vào bàn ăn cùng nhau thưởng thức bữa sáng.

.

Jungkook chính là một người papa tuyệt vời, vậy nên sau bữa ăn cậu liền dắt nhóc con đến trường, khóe môi nở nụ cười rạng rõ, không quên kéo theo Taehyung. Hai cha con tung tăng dắt tay nhau, hắn chậm rãi đi phía sau lén chụp vài tấm ảnh.

Mỗi lần Jungkook và Taehyung đưa Taegukk đến trường thì đám bạn bè nhóc đều xông lại mở buổi phỏng vấn. Không chỉ thế, cả mấy vị phụ huynh cũng hóng hớt ngắm nghía. Có đứa còn tưởng nhầm Jungkook và Taehyung là anh trai nhóc. Nhưng ai ngờ hai người đàn ông ấy, một người thì đã gần ba mươi, còn người thì ba mốt.

"Không cần đưa con đến tận cổng đâu. Mất công đám bạn nhỏ lại xì xào bàn tán."

"Có gì để bàn tán? Một người ba đưa con đến trường thôi mà họ cũng nhiều chuyện được sao?"

Taegukk thở dài chạy đi, trước khi đi có quay đầu lại nói bốn chữ như lời giải thích cho Jungkook.

"Vẻ đẹp khó cưỡng."

"Nhìn bộ dạng thở dài của thằng bé đi! Có phải càng ngày càng giống anh rồi không?"

"Cũng rất giống em."

"Dĩ nhiên a~ em nuôi mà."

Jungkook nhếch môi tự hào nói, nhóc con do cậu nuôi không giống cậu thì giống ông hàng xóm chắc?Taehyung bật cười xoa xoa đầu nhỏ của người kia. Hành động này của hắn ngày ngày đều không tự chủ mà làm, cứ coi cậu như trẻ nhỏ hết lòng cưng chiều.

.

Chiều đến, Taegukk tan trường xách cặp ra về, nhóc đứng ở cổng đợi hai papa đẹp trai đến đón lại vô tình gặp được bé trai nhỏ đang đứng khóc gần đó.

"Này cậu! Có sao không vậy?"

Bé trai kia mếu máo chỉ tay lên quả bong bóng đang vướng trên cây. Taegukk vứt cặp sang một bên xắn tay áo và quần rồi trèo lên cây. Sau vài phút cũng thành anh hùng cứu mỹ nam, nhóc cầm dây buộc bong bóng nhảy xuống chìa ra trước mặt bé trai kia. Tuy là giúp người nhưng vẻ mặt rất thờ ơ không có cảm xúc. Bé trai kia thì lại rất cảm động nắm lấy cả hai tay nhóc khen ngợi.

"Cậu giỏi vậy? Cây cao như vậy có thể leo sao?"

"Cũng bình thường mà?"

Có hai ông bố sát thủ chuyên nghiệp để làm gì chứ? Trước khi bước vào tiểu học Taegukk đã được Jinie dắt vào rừng kiếm nguyên liệu làm thuốc, leo trèo không ít. Jungkook cũng tận tình chỉ nhóc vài động tác thủ thân tránh để bạn bè ăn hϊếp. Taehyung thì cho qua đi, dạy trẻ nhỏ phi dao thì có mà toang.

Thấy ánh mắt ngưỡng mộ của bé trai kia dành cho mình Taegukk bỗng thấy có cảm giác kỳ lạ. Khi cảm xúc đang cao trào thì mẹ bé trai kia tới, cô ấy xoa đầu nhóc cảm ơn.

Vừa đúng lúc đó Taehyung và Jungkook cũng từ xa tiến lại. Mẹ của bé trai kia vừa thấy hắn liền mở to hai mắt nhìn.

"...Là anh Taehyung?"

"Cô là?"

"Tôi là Eun Jae, người bị anh lừa tận hai lần. Có nhớ không?"

Taehyung nhất thời câm nín, sau bao nhiêu năm rồi mà vẫn có thể tình cờ gặp lại cô gái này. Hắn lại còn lừa cô, mặt mũi không biết để đâu cho hết ngại.

Jungkook đứng bên cạnh đa nghi nhìn cô gái kia rồi lại nhìn hắn. Taehyung quen cô gái này từ khi nào mà lại giấu cậu? Có điều chắc chắn là họ không thân, hắn ở bên cậu suốt thì làm gì có thời gian tư tưởng đến người khác.

"Chuyện lần đó cô cũng đừng để ý..."

"Được, dù sao cũng lâu rồi. Mà đây là?"

"Bảo bối của tôi."

Jungkook nghe người kia nói vậy nhanh chóng đỏ mặt lén đưa tay ra sau nhéo vào eo hắn.

"Ra vậy, ganh tị nha, vì cậu ấy nên anh mới hết lần này đến lần khác lừa tôi đúng không?"

Taehyung gật đầu cười nhẹ, thật ra đó chỉ là một phần thôi. Phần còn lại là vì hắn muốn trêu con gái nhà người ta. Tuổi trẻ mà, phải thử vài lần cho biết chứ.

"Ba chúng ta làm quen đi! Có duyên vậy mà, vô tình gặp lần thứ ba rồi. Hai đứa nhỏ cũng học chung trường." - Eun Jae vui vẻ đề nghị.

"Được."

Jungkook thấy cô gái kia đã có con rồi nên cũng không bận tâm mấy liền đồng ý. Hơn nữa cậu cũng thấy nhóc con nhà cậu là có vẻ thích bé trai kia nha.

Lại như lần trước, Eun Jae đưa cho hắn điện thoại của mình, người kia nhập số vào rồi trả lại cho cô. Eun Jae lưu số vào danh bạ rồi nhìn hắn cất giọng đanh đá.

"Nè nha! Anh mà lừa tôi nữa đi, còn gặp dài dài đấy."

"....Lần này là thật."

"Lúc trước anh cũng nói như vậy."

"Đã bảo là chuyện lúc trước cho qua mà."

"Thôi được rồi, khi nào rảnh đi ăn nhé? Chào hai người."

Jungkook giơ tay lên chào Eun Jae, cô ấy cũng vui vẻ một tay bế con một tay chào lại. Lúc này Jungkook mới cúi xuống nhìn Taegukk, nhóc cứ mải mê nhìn theo bóng hai mẹ con kia.

"Hehe con trai, thích người ta rồi?"

"....Con còn nhỏ, thích gì chứ?"

"Không cần giấu đâu, mau nói đi để papa còn giúp con." - Jungkook cười gian như có ý đồ xấu xa, nhóc con không quan tâm ý tốt của cậu bỏ đi trước.

"Taehyung anh xem! Em có ý tốt vậy mà."

"Tự mình chinh phục lúc có được sẽ thấy vui hơn."

"Cảm giác của anh lúc lấy em về cũng thế chứ gì?"

Hắn nhếch môi nhìn cậu như câu trả lời. Cả hai ngắm nhau vài giây rồi mới sực nhớ ra. Hai người tới đây đón con mà sao lại để bé nó đi trước mất tiêu rồi???

Cũng may trời ban đôi chân dài nên cả hai nhanh chóng đuổi kịp Taegukk. Jungkook cố tình chạy chậm ngang hàng với nhóc, mở lời khiêu chiến.

"Chạy đua không con trai?"

"...."

Taegukk bĩu môi nhìn đôi chân dài của papa rồi lại ngó xuống chân mình mà hờn muốn chết.

"Sau này lớn lên sẽ chạy đua với papa."

"Hể? Bây giờ không dám sao?"

Jungkook cười hớn hở chọc nhóc con. Taegukk không để ý cậu nữa giơ tay lên nắm lấy ngón tay hắn kéo đi.

"Ơ...người của mình kéo đi đâu vậy chứ?"

Jungkook cũng nắm lấy tay còn lại của hắn, thỉnh thoảng còn nhướng người qua chọt vào bụng Taegukk, nhóc con cũng không chịu thua cố đưa bàn tay nhỏ nhắn với tới cái eo thon của Jungkook. Taehyung đứng giữa hai đứa trẻ tùy ý để cậu và nhóc nghịch ngợm đủ trò.

"Lớn rồi còn biết giành người với ta."

"Ba Taehyung là của con."

"Của con cái gì? Của ta mới đúng!"

"Của con."

"Của ta!"

Cứ thế mà tình ba con dần sụp đổ. Jungkook sau đó luôn tự hỏi, năm ấy rõ ràng là mang về một đứa nhỏ cực kỳ đáng yêu. Tại sao lớn lên lại thành tình địch thế này?