Chương 2: Ta Lên Tiểu Hầu Tước, Tên Ta Là...

Phòng yết kiến nơi dành cho các cuộc họp của vua và quan đại thần được mở ra. Ngồi trên đó là đức vua Brillium, và đứng bên cạnh là công chúa đáng thương Tiara. Đột nhiên cánh cửa khẽ mở to và 2 người bước vào. Một người khá cao với mái tóc màu đỏ khẽ cúi người và đi bên cạnh là một chàng trai nhỏ tuổi hơn có vẻ lớn hơn công chúa 1 tuổi cũng làm theo.

- Kính chào đức vua và công chúa điện hạ cao quý. - Người đàn ông tóc đỏ khẽ nói

- Miễn lễ, ngươi đến đây tìm ta có việc gì không Albert? - Đức vua nói

- Thưa ngài, thần đến đây để báo cáo về việc cơn bão ở làng Bisolis đã hoành hành đã tạo thiệt hại như thế nào và phương hướng xử lí mà tôi mong muốn thực hiện. - Hầu tước Albert nói

- Được vậy trước khi bàn chuyện hãy để hai đứa nhỏ ra ngoài rồi hãy nói nhé - Đức vua hạ giọng yêu cầu cận vệ của ông hộ tống Tiara và đứa con của hầu tướng ra ngoài.

Thị nữ đưa họ ra khu vườn hoa hồng nơi mà Tiara rất yêu thích. Trừ việc được không được vào cung điện thì vẫn có vài nơi nàng được Brillium cho chơi đùa. Vườn hoa hồng này rất tươi tốt, tỏa ra mùi hương quyến rũ mà Tiara hay dùng nó đễ tự chiết xuất nước hoa cho mình. Và đặc biệt hơn vườn hoa này được nàng tự tay chăm sóc vì đơn giản là đây là niềm yêu thích của cô.

- Có vẻ thị nữ đi rồi đó ngươi có thể cho ta biết tên của ngươi được chứ? - Tiara cất lời giọng nói nhẹ nhàng như bông tuyết rơi đầu mùa

- Trước khi nói tên thì tôi xin phép cúi chào công chúa ngôi sao của đế quốc - Chàng trai trẻ cất giọng

- Bỏ qua chuyện lễ nghi đi ngươi lớn tuổi hơn ta mà cứ xưng hô bình thường thôi - Tiara nói

- Vậy thần xin phép. - Chàng trai đáp

- Ta là tiểu hầu tước của gia tộc Fieny, tên ta là Frederick - Tiểu hầu tước nói



Nghe đến cái tên này, Tiara bất giác giật mình. Gia tộc Fieny là gia tộc gắn bò với nhà vua từ rất lâu rồi, gia tộc này sản sinh ra những thẩm phán công bằng, những anh hùng trên chiến trường và đặc biệt mỗi người đều có tài năng riêng của mình. Riêng về Frederick mọi người đều biết về danh tiếng của chàng trai qua khả năng đấu kiếm và sự hiểu biết uyên thâm của chàng trai này. Tất cả các cô gái trong đế quốc đều rất ngưỡng mộ chàng và đến cả công chúa người chỉ ngồi trong cung cấm đọc sách hái hoa cũng biết đến anh chàng này.

- Có vẻ công chúa rất yêu thích hoa nhỉ, nhìn cách người nâng niu cánh hoa là biết cô yêu chúng thế nào - Frederick nói

- Có lẽ vậy chăng - Tiara nâng cánh hoa mỉm cười vừa nói vừa đưa tay vén tóc

Bầu trời hôm nay gió khá to và quang đãng rất thích hợp cho việc đi chơi hoặc tụ tập của những vị tiểu thư bên ngoài kia còn công chúa Tiara đáng thương có lẽ chỉ biết ngồi đọc sách và ngắm nhìn bầu trời bên trong cung điện. Bất giác gió thổi mạnh, từng cánh hoa hồng bay lên trong vườn tạo ra một cảnh vật rất đẹp.

- Phù, gió to nhỉ Frederick, có lẽ ta nên di chuyển đến chỗ uống trà .... - Tiara nói

- Thần xin thứ lỗi một chút thưa công chúa - Frederick đưa tay lên lấy xuống một cánh hoa hồng mỏng dính trên tóc nàng công chúa xinh đẹp.

Trong phút chốc thời gian như dừng lại, tim Tiara cũng đập nhanh hơn bình thường, có lẽ nào đây là yêu. Thế nhưng nàng tự trấn an bản thân chắc do đây là lần đầu tiếp xúc với đàn ông nên mới vậy. Trước kia trong cung điện, nàng chưa bao giờ tiếp xúc với con trai vì chỉ toàn thị nữ nên chắc điều này khiến nàng hơi ngại. Nhẹ nhàng trấn giữ cảm xúc của mình, nàng nói:

- Cảm ơn nhé Frederick, giờ ta đến chỗ uống trà thôi - Tiara nhắc

Đương nhiên trong suốt quãng đường đến chỗ uống trà, nàng Tiara vẫn không ngừng đỏ mặt vì hành động đó của Frederick và tất nhiên nàng cũng không để cho ai biết cảm xúc của mình vì đơn giản nàng được dạy "Không bao giờ được giữ trong mình khái niệm thích ai đó".

Nơi uống trà rực rỡ hơn vào mùa xuân khi những cánh hoa bay lất phất và tỏa hương trong gió. Trên trước bàn hai người ngồi, chỉ có không gian im lặng còn ngoài ra không hề có một âm thanh nào khác. Cứ ngỡ buổi uống trà này sẽ kết thúc nhưng tiểu hầu tước lại mở lời phá tan sự tĩnh lặng:

- Nếu vì hành động lúc nãy của thần mà người không thoải mái thì thần xin phép được xin lỗi người thưa công chúa

- Không sao đâu, ta cũng chỉ hơi bất ngờ vì hành động của tiểu hầu tước đây thôi. - Tiara lúng túng giải thích, trước giờ nàng chưa từng bối rối thế này dù cho có trường hợp nào xảy ra đi nữa. Kể cả lúc bị đánh thì hai biểu cảm duy nhất chỉ xuất hiện trên mặt nàng đó là sự vô cảm và sự sợ hãi. Đột nhiên trong 1 phút Tiara bỗng muốn làm thân với hầu tước



- Này tiểu hầu tước, ta có một điều kiện coi như là thay cho lời xin lỗi của ngươi lúc nãy được không? - Tiara nhẹ nhàng nói

- Được ạ, công chúa cứ nói, thần sẽ cố gắng làm trong khả năng của mình - Frederick đáp lời

- Ngươi ... và ta... có thể làm bạn và xưng nhau bằng tên được không - Tiara nói vội

- Phụt... Hahahaha - Frederick bật cười

- Có gì đáng cười cơ chứ ta chỉ yêu cầu đơn giản là ngươi làm bạn với ta thôi mà - Tiara giận dỗi

- Không phải thưa công chúa, vì thần không nghĩ là công chúa thiếu bạn đến mức mà phải tìm thần làm bạn và đặc biệt trong cách nói khi yêu cầu thần làm bạn thể hiện rõ sự khá đáng yêu của công chúa đấy ạ - Frederick nói

- Đáng.. đáng yêu á - Tiara đỏ măt

- Vâng vậy nếu người đã ngỏ lời thì thần xin đồng ý vậy - Frederick trả lời trên mặt vẫn hiện ra sự thân thiện của mình

- Vậy cảm ơn ngươi- Tiara nói

Thú thật thì Frederick vừa là người bạn đầu tiên và cũng là chàng trai đầu tiên mà nàng tiếp xúc. Nàng trong một thoáng cảm nhận được rằng chàng trai này là người có thể tin tưởng và tâm sự mỗi khi buồn bã. Bây giờ trong đầu nàng chỉ nghĩ đến những điều hạnh phúc, cố trấn an cảm xúc của bản thân và hơn hết lần đầu tiên trong cuộc đời nàng nở một nụ cười. Một nụ cười hạnh phúc chứ không phải gắng gượng như mọi khi. Buổi tiệc trà nhanh chóng kết thúc và đến lúc hầu tước Fieny phải rời đi. Trước khi đi Frederick không quên để lai môt câu cho Tiara:

- Hẹn sớm gặp lại người bạn của tôi