Chương 46: Nói toạc móng heo

Chương 46: Nói toạc móng heo

Kế hoạch này rất hay nhưng Trương Vanh không dám chắc chắn thành công 100%. Bất quá, anh không cần dựa vào liệu kế hoạch có thành công hay không.

Bất kể là Trần Qua giúp anh chấm dứt hợp đồng hay không, dù sao thì hợp đồng của anh với công ty chỉ còn lại nửa năm, anh không gia hạn hợp đồng thì sớm muộn cũng vô hiệu hóa.

Anh để Trần Qua giúp mình sớm giải ước, vì muốn sớm thoát ra, tự do làm việc của mình. Cho dù không thành, anh cũng đâu có mất tiền, đây chỉ là một khoản lãi mà thôi.

Mục đính chính của anh là để Trần Qua và Kim Thế Giai phải trả giá thật đắt.

Đến 11h45, Trương Vanh đang chờ điện thoại, cơ mà lại là điện thoại của chị Hà.

"Tiểu Vanh, công ty nói.. muốn chấm dứt hợp đồng trong hòa bình với em."

Chị Hà rất ngạc nhiên, cô biết Trương Vanh luôn có kế hoạch này, nhưng cô không ngờ kết quả lại đến sớm như vậy, hơn nữa lại là kết quả tốt như vậy.

Chấm dứt hợp đồng trong hòa bình có nghĩa là Trương Vanh có thể lấy lại tự do cho mình mà không cần trả bất kì khoản vi phạm hợp đồng nào.

Nhưng sao Kim Đại Nha có thể tự nguyện như vậy?

Trương Vanh dựa vào 《 Tôi là diễn viên 》mà trở mình, tương lai nhất định sẽ kiếm được rất nhiều tiền, Kim Đại Nha lại sẵn sàng chấm dứt hợp đồng?

Nghe Trương Vanh giải thích ngọn nguồn nguyên nhân, cô mới hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

"Em làm vậy quá mạo hiểm."

Chị Hà lo lắng nói, "Em đây là đả hổ gϊếŧ sói, nếu Trần Qua bên kia chó cùng rứt giậu thì phải làm sao?"

"Yên tâm, em có chừng mực."

Trương Vanh cười trấn an, sau đó hỏi, "Chị Hà, việc giải ước hợp đồng chị phải nắm chắc, chị đi lấy hợp đồng giúp em được không?"

"Được, chỉ là chị lo Kim Thế Giai sẽ không đưa cho chị." Chị Hà có chút lo lắng.

"Không sao, chị cứ thử một chút, nếu không được thì gọi cho em, em sẽ giải quyết." Trương Vanh một mực nói.

"Ok"

Chị Hà dường như hạ quyết tâm, "Dù sao chị cũng không có định ở lại nữa, vừa vặn có thể viết đơn từ chức."

Tuy công ty đã thành lập, nhưng cô vẫn chưa dốc toàn lực vào phát triển kinh doanh độc lập của Trương Dung ở Xuân Hạ Thu Đông.

Trường Dung thay mặt cô đứng ra, kì thực là thôi thúc giục cô để cô có thể toàn tâm toàn ý với Xuân Hạ Thu Đông.

Cúp điện thoại, Trương Vanh thở phào nhẹ nhõm.

Tảng đá lớn đè trong lòng anh cuối cùng cũng có thể bỏ xuống.

Thời gian không còn nhiều. Khi những tài liệu kia đến tay Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật, điều tra của bà vợ của Trần Qua bên kia, bọn họ sẽ khôi phục lại.

Anh cần phải hoàn thành mọi thứ trước lúc đó.

Hợp đồng bên kia đã có chị Hà để ý rồi, truyện quan trọng nhất lúc này là anh mau chóng dọn ra ngoài.

Nếu không, đợi Trần Qua và Kim Đại Nha khôi phục, lỡ họ lại dùng thủ đoạn quá khích, tốt nhất vẫn là cẩn thận thì hơn.

Buổi sáng anh đã dọn đẹp hết đồ trong phòng, những thứ dùng đến đều đóng gói vào thùng và túi, chờ nhân viên chuyển nhờ đến là có thể rời đi.

Đứng dậy nhìn xung quanh phòng trọ, tâm tình anh có chút phức tạp.

Đối với nơi này, anh vừa quen lại vừa lạ.

Anh sống ở đây chưa bao lâu, nhưng lại có kí ức ở nơi này hơn ba năm rồi.

Mỗi lần từ giường thức dậy, anh không khỏi hoảng hốt, không biết rốt cuộc mình là ai.

Là nam diễn viên phụ vàng Trương Vanh ở kiếp trước hay là tiểu thịt tươi Trương Vanh ở kiếp này?

Anh không thể nào phân biệt được.

Bất quá từ hôm nay trở đi, anh sẽ cắt đứt hoàn toàn với quá khứ.

Sau này anh chính là Trương Vanh duy nhất!

Điện thoại di động vang lên tin nhắn, người môi giới ở 69 cùng thành phố.

Anh không liên lạc với cô gái lần trước tự nhận mình là fan của anh, anh cũng không muốn cho fan biết nơi mình đang sống.

Lần này anh tìm người môi giới vàng của thành phố, hai ngày nay anh đã nhận được rất nhiều thông tin nhà từ điện thoại.

Hôm nay nhìn lại quá khứ một chút, có thể xác định chuyển nhà.

Trong thư nhanh, người môi giới nói thời gian cũng địa điểm hẹn gặp anh.

Trương Vanh trả lời anh ta, đồng ý một địa điểm, rồi từ phòng đi đến đó.

Rất nhanh, anh đã đến nơi mà người môi giới đang chờ.

Đi theo người môi giới xem một vài căn nhà, Trường Vanh đã chọn được một căn hộ hai phòng ngủ anh rất thích, nằm ở tiểu khu Ánh Dương Quang Thượng Đông của khu CY.

Môi trường xung quanh, giao thông, điều kiện sinh hoạt đều rất thuận lời, vấn đề duy nhất là giá thành có hơi cao.

Căn hộ số một phòng ngủ dưới 80m2, tiền thuê hàng tháng đã là vạn hai, có thể thương lượng với chủ nhà.

Chủ cho thuê là một ông chủ của một công ty niêm yết, ban đầu nhà này chuẩn bị cho con trai đi học sẽ ở, lắp đặt thiết bị cũng tốn khá nhiều tiền. Nhưng con của ông ta sau khi học hết trung học lại ra nước ngoài du học, mà để không thì cũng vô dụng, nên kí thắc cho công ty môi giới để tìm người cho thuê.

Trương Vanh là người thuê đầu tiên, trước đây chưa từng cho ai thuê cả, đây là lí do lớn nhất Trương Vanh quyết định thuê căn hộ này.

Tất cả đồ đặc, thiết bị điện đều hoàn toàn mới, sau khi đánh giá tổng thể vẫn là tương đối có lời.

Chủ nhà không ở Đế Đố, ông ta giao cho một nhân viên ở văn phòng Đế Đô đến, ủy quyền cho nhân viên đó kí hợp đồng với Trương Vanh.

Tiền thuê nhà trong một năm với nửa tháng tiền đặt cọc, tổng cộng mười lăm vạn, gần như ngốn hết gia tài của Trương Vanh.

Nếu như không phải Lý Vũ Thần gửi cho anh bao kì xì mười vạn, anh đúng là không thuê nổi căn hộ đắt như vậy.

Phải nhanh kiếm được tiền! Anh cảm giác độ khẩn trương tăng lên mười phần!

Sau khi ngân hàng chuyển tiền thuê cho chủ nhà, nhân viên cũng đưa lại chìa khóa phòng cho Trương Vanh rồi rời đi.

Trương Vanh muốn liên hệ với công ty dọn nhà, đem đồ đạc của mình qua, mà lại nhận được điện thoài của chị Hà.

"Tiểu Vanh, hợp đồng không có ở công ty, Kim Đại Nha đã giao cho Trần Qua rồi."

Chị Hà rất lo lắng, nếu như không lấy được hợp đồng, công ty lúc nào cũng có thể đổi ý mà phủ nhận chưa từng kí.

Không ngoài dự đoán của Trương Vanh, anh hỏi, "Chị thấy đám người Trần Qua à?"

"Không, nhưng chị nghe nói họ đến từ một giờ trước, sau đó nửa tiếng thì rời đi."

Chị Hạ lo lắng hỏi, "Liệu bọn họ có dùng hợp đồng để áp chế em không?"

"Có cái gì cần phải thỏa hiệp?"

Trương Vanh nở nụ cười, "Em cũng không cần hợp đồng, nửa năm sau chẳng phải cũng sẽ chấm dứt hợp đồng sao? Bọn họ là không cam lòng bị em dắt mũi nên mới dùng con bài này để cân đối mà thôi, không sao, chị không cần lo lắng, em sẽ xử lý!

Em sẽ gửi cho chị địa chỉ. Em mới thuê một căn hộ, chị giúp em liên lạc với công ty chuyển nhà, đem đồ đạc đến đây! Em đều thu dọn rồi, nên xong trước khi trời tối."

Chị Hạ muốn hỏi, nhưng một lời vừa định nói ra lại là câu đáp ứng, "Được, chị biết rồi."

Trương Vanh cúp máy, vừa gửi vị trí trên bản đồ cho chị Hà thì Trần Qua gọi tới.

Anh cười, trả lời điện thoại, rồi cười hỏi, "Đạo diễn Trần, tìm tôi có chuyện gì không?"

"Trương Vanh, tôi là Chu Bình."

Bên đầu dây bên kia truyền đến giọng nói to mà thô của một nữ nhân.

"Chu Bình sao? Ngài là?" Trương Vanh biết còn cố tình hỏi.

"Trương Vanh, anh là người thông minh, vậy nên chúng ta cứ nói toạc móng heo ra."

Chu Bình hạ giọng nói, "Tôi không ghi âm, hợp đồng giải ước của anh nằm trong tay tôi, nếu như anh muốn, chúng ta hẹn một nơi để nói chuyện."

"Giải ước? Sao lại muốn giải ước?"

Trương Vanh cười nói, "Tôi còn nửa năm nữa là kết thúc hợp đồng, giờ chưa giải ước được thì có khác gì nhau?"

"Trương Vanh!"

Chu Bình nổi giận, "Người có ý gì? Đùa giỡn chúng ta sao?"

"Ôi! Bà cô đừng nóng giận nha! Tức giận tổn hại đến thân thể thì phải làm sao? Đạo diễn Trần chỉ có thể dựa vào cô mà kiếm ăn thôi đấy!"

Trương Vanh cười nhạt, "Nếu là hợp đồng giải ước của tôi, đương nhiên phải đưa cho tôi, hiện tại hai người đang ở đâu, tôi đi tìm."

"Coi như ngươi thức thời."

Chu Bình hừ một tiếng, "Chúng tôi đang ở nhà hàng Xuyên Hương, phía đông đường XX, khu HD, ngươi bây giờ tới đi."

Cúp điện thoại, Trương Vanh cười khinh, nói nhỏ, "Chu phó cục trưởng, rất uy phong nha! Vậy để ta đến chào ngươi một tiếng a!"

T Hãy Bỏ Qua Vẻ Đẹp Trai Của Tôi - Chương 46: Nói toạc móng heo T