Chương 44: Tự phá hủy Trường Thành
Bài viết của Trần Qua trên Wechat đã đại náo khắp các mạng xã hội.
Từ trước đến nay hắn luôn chú trọng việc quản lí hình ảnh cá nhân, hành xử rất cẩn thận, mặc dù thỉnh thoảng cũng có những tin tức đen, nhưng đều bị bóp chết từ trong trứng nước.
Vì giới hạn địa vị của hắn cao, thêm thân phận của bà vợ nữa, các lão làng trong giới giải trí đều vuốt mặt phải nể mũi.
Bởi thế, nhiều năm như vậy, hắn đều thuận buồm xuôi gió, chưa từng mắc sai lầm. Nhưng mà lần này, hắn thực sự đã bị đốn ngã.
Trước Hạ Mộng Di nhận ra sai lầm muốn kéo hắn xuống bùn, chỉ khiến hình tượng miệt mài của hắn bị phá hủy.
Hắn vốn dĩ muốn xử lí nguội, sống sót qua phong ba này, dù sao cư dân mạng cũng rất nhanh quên đi.
Nhưng lần này, Trương Vanh bức bách hắn, muốn hắn tự tìm ngược vì những hành động xấu xa của mình, thế nên chút hình tượng cuối cùng cũng bị sụp đổ.
Kể từ khi đăng bài Wechat đi, cuộc gọi thuê bao và phần mềm liên lạc liên tục đổ chuông, như cả thế giới đang tìm hắn.
Đặc biệt là giới báo trí giải trí và truyền thông, bọn họ như ruồi thấy đồ ngọt, chưa đến nửa giờ đã bao quanh nhà hắn, chờ sự xuất hiện của hắn.
Nếu như hắn không phải trốn trước ở nhà Hạ Mộng Di, e rằng dám vẻ chật vật của hắn đã bị đám ký giả tóm được rồi.
Nhưng hắn chỉ có thể làm theo những gì Trương Vanh nói, vì những tư liệu kia không thể để lộ ra ngoài ánh sáng.
Sau đăng tin tức, hắn liền gọi cho Trương Vanh, nhưng Trương Vanh không bắt máy, chỉ gửi cho hắn một tin nhắn: Chờ hồi âm của tôi.
Vì tin nhắn ngắn ngủi này, Trần Qua không dám tắt mắt, chỉ có thể nghe chuông tin nhắn vang lên liên tục.
Bạn bè, đồng nghiệp, bạn học cũ, lão sư trong giới đều gọi cho anh.
Hầu hết bọn họ là phóng viên từ nhiều phương tiện truyền thông khác nhau, liên tục gọi cho anh không ngừng nghỉ.
Qua điện thoại, hắn có thể tưởng tượng ra vẻ mặt của những người đối diện đỏ bừng vì phấn chấn và đang chờ náo nhiệt.
Những người này đều đến để xem trò cười!
Ngay cả một khắc những cư dân mạng cũng không nghỉ, liên tục bắn ra những lời lẽ trên Wechat, cư dân mạng còn kinh khủng hơn cả đám truyền thông.
Làn sóng dư luận này quá lớn khiến hắn nghẹt thở, thậm trí không thở nổi.
Nhưng hắn không dám tắt máy, đến rời mắt đi chỗ khác cũng không dám, vì hắn sợ bỏ lỡ những tin nhắn hoặc cuộc gọi của Trương Dung.
Trong tin nhắn ngắn gọn đó, hắn có thể thấy ý tứ trong đó.
Những lời nói cay độc khiến hắn không biết bao lần muốn đập nát chiếc điện thoại, nhưng lại hết lần này đến lần khác kìm chế mình.
Cảm giác buộc bản thân phải chứng kiến những lời lăng mạ và chế giễu này khiến hắn khó chịu hơn cả ngồi tù.
Hãy vượt qua nó, chỉ cần vượt qua nó.
Hắn chỉ có thể tự an ủi mình, kiên trì miễn cưỡng.
Tất cả cũng là vì bảo vệ những tài liệu đó, hắn và vợ hắn là châu chấu trên cùng một sợi dây, vinh cùng vinh, nhục cùng nhục.
Chỉ có cách bảo vệ bà ta, hắn mới có được cuộc sống tốt đẹp.
Mẹ nó, cứ chửi đi! Bị chửi hai câu cũng không mất miếng thịt.
Chỉ cần khoảng thời gian này trôi qua, hắn sẽ có cơ hội trở mình.
Cứ như vậy bị dày vò, hắn chờ từ sáng đến tối.
"Nhanh nhận tin."
Theo phản xạ, hắn giật lấy chiếc điện thoại, nhanh chóng mở khóa, mở tin nhắn nhanh.
Lời mời kết bạn đầy một dãy, rất nhanh lướt qua, hắn thấy một tài khoản avatar đặt hình Trương Vanh, tên tài khoản "Người đẹp trai nhất lịch sử".
Khóe mắt giật giật, hắn không có thời gian bận tâm nữa, vội vàng bấm chấp nhận.
Ngay sau khi nhấn chấp nhận, tin nhắn nhanh gửi đến một tin nhắn thoại.
Hắn vội vội vàng vàng mở ra, giọng nói của điện tử cơ học phát ra, giống như chức năng giọng nói đọc của Dịch Qiandu.
"Tôi muốn anh 12h trưa mai gọi cho Kim Thế Giai, yêu cầu ông ta.."
* * *
Lặng lẽ chờ đợi bốn mươi giây.
Trương Vanh thu hồi tin nhắn, đồng thời xóa cuộc hội thoại với Trần Qua.
Anh có thể chắc chắn, Trần Qua đã thấy thông tin rồi, đó là khả năng phân tích thực hiện dưới góc độ tâm lý học tội phạm.
Đến bây giờ anh mới đưa ra yêu cầu, là vì anh cố ý làm như vậy.
Anh muốn dùng thời gian để gây áp lực tâm lý cho Trần Qua và Kim Đại Nha để họ đồng ý với yêu cầu của anh.
Im lặng là ngôn ngữ ma lực nhất, sau khi xác định tư liệu nằm trong tay anh, áp lực của Trần Qua không hề thuyên giảm, trái lại còn nặng nề hơn.
Về phía Kim Đại Nha vẫn đang mắc kẹt trong cuộc kiểm tra của nhân viên Cục thuế và Cục thanh tra văn hóa. Công ty chính là tảng đó trong lòng Kim Đại Nha, càng để lâu thì áp lực đối với Kim Đại Nha càng lớn.
Áp lực lên hai bên càng lớn, khả năng phản kháng yêu cầu của Trương Dung càng ít.
Nhưng không thể trì hoãn quá lâu, chậm nhất đến trưa mai là cùng.
Thứ nhất tài liệu gửi đi sẽ trở lại vào chiều mai, thứ hai nếu kéo dài, lỡ đâu cục thuế thực sự phát hiện được điều gì đó sai trái của công ty, hòn đá trong lòng Kim Đại Nha sẽ rơi xuống.
Thời điểm uy hϊếp lớn nhất của súng là lúc dí súng trên trán chứ không phải lúc nổ súng.
Hơn nữa, hợp đồng kí kết vẫn còn một thời gian nữa mới hết, đó là lí do anh muốn đuổi cục thuế trước khi phát hiện ra điều gì, chấm dứt hợp đồng, mau chóng thoát thân.
Chỉ là đêm nay Trần Qua và Kim Đại nha sợ rằng không thể yên giấc.
* * *
Đúng như anh dự đoán, Trần Qua không buồn ngủ, nhìn chằm chằm vào cái tát sắp rơi xuống mặt mình.
Bốp!
Một cái tát hung hăng quất vào mặt hắn, thiết chút nữa khiến hắn ngã nhào xuống đất.
"Em điên rồi!"
Hắn bò dậy, căm tức nhìn người phụ nữ béo trước mặt, chính là bà vợ của hắn, Cục phó Cục văn hóa Bắc Kinh, Chu Bình.
"Ta thấy ngươi mới điên ấy."
Khuôn mặt to mập của bà ta run lên, dường như đang đè nén cơn đại nộ, "Cái lí do quái gì mà ngươi lại đăng Wechat như thế hả?"
Trần Qua phẫn nộ trừng mắt nhìn bà ta, cắn răng gầm nhẹ: "Tư liệu đang ở trong tay của tên khốn khϊếp kia, nếu anh không đăng Wechat, lỡ chọc giận hắn, hắn ta để lộ tư liệu ra bên ngoài thì phải làm sao?"
"Hắn nói đang ở trong tay hắn?"
Chu Bình hận rèn sát không thành thép, chỉ vào mặt hắn: "Nếu hắn nói dối thì sao? Hắn vì sao không gặp mặt nói chuyện với ngươi? Chưa biết chính xác, ngươi đã đăng Wechat? Đầu óc ngươi chứa cái thái gì hả? Giẫm phải c*c chó à?"
"Vậy em muốn anh phải làm gì?"
Trần Qua rống lên, "Em nói em đi tìm, cả tuần nay đều không có tìm được người, anh có thể không vội sao? Hiện tại có tin tức về tư liệu, mặc kệ thật hay giả, anh cũng phải làm cái gì đó! Lẽ nào mặc kệ hắn hại chết chúng ta sao!"
"Vậy nên ngươi tự hủy Trường Thành?" Chu Bình nhìn hắn, tức giận, không biết nên nói gì.
Một lúc sau, bà ta mệt mỏi lắc đầu, "Được rồi, không nói chuyện này nữa, ngươi nói hắn đưa ra yêu cầu, là yêu cầu gì?"
Trần Qua tựa vào đó, thuận lời nói, mặt đen lại, "Hắn muốn chấm dứt hợp đồng với Kim Đại Nha."
T
T