Chương 34: Tôi thích kịch bản này (1)
Nghe câu nói của Tạ Giai Kỳ, Trương Dung không trả lời mà hỏi ngược lại "Cô đã kí hợp đồng vai nữ chính rồi sao?"
"À, tôi chưa." Tạ Giai Kỳ lắc đầu.
"Vậy thì quên đi." Trương Dung nở nụ cười.
"Sao lại quên đi?" Tạ Giai Kỳ khó hiểu.
Trương Dung chớp mắt nhìn cô, "Không có cao thủ so chiêu, thì có ý gì?"
"Thì ra là không có đối thủ!"
Vương Tuyền nháy mắt với Tạ Giai Kỳ, "Không phải người nhà thì không đóng nha, đúng là, haha"
Tạ Giai Kỳ mặt đỏ bừng, tỏ vẻ giận dỗi, "Chị Tuyền, chị đừng nói giỡn nữa."
Xòe hai tay, Vương Tuyền giả vờ nhạc nhiên hỏi, "Chị đâu có nói ai đó đâu?"
Tạ Giai Kỳ cứng lại, nhất thời không biết nói gì. Mọi người cười ồ lên, không khí vui vẻ lại trở lại. Vừa đùa vừa ăn, chủ đề lúc nãy đã bị quên đi.
Một lúc sau, Tạ Giai Kỳ đột nhiên thấp giọng hỏi Trương Dung, "Vậy nếu tôi tham gia thì sao?"
Trương Dung đang "không phân cao thấp" với món hải sâm trơn trượt trên đĩa, nghe cô hỏi vậy, cúi đầu suy nghĩ, cuối cùng lắc đầu.
Tạ Giai Kỳ lại càng không hiểu, "Thế anh hỏi tôi có tham gia không để làm gì?"
"Tôi biết rõ lịch trình của cô."
Trương Dung nở một nụ cười, nghiêm túc giải thích, "Thành thật mà nói, bộ phim này tôi không có hứng thú. Nội dung của nó quá mức cũ rích. Tôi không thích."
"Vậy được rồi.." Tạ Giai Kỳ gật đầu, trong lòng thất vọng.
Nhìn cô, Trương Dung đột nhiên hỏi, "Gần đây thiếu tiền à?"
"Sao lại hỏi vậy?" Tạ Giai Kỳ có chút không vui.
"Bởi vì tôi chưa bao giờ nghĩ rằng cô sẽ tham gia bộ phim này."
Trương Dung nghiêm túc nói, "Tôi đã xem tất cả các bộ phim của cô. Đây không phải là một câu nịnh bợ, tôi nói thật, tôi quen với các thể loại cô diễn, cũng biết gu thẩm mỹ chọn vai của cô. Một nhân vật bánh bèo như vậy không phù hợp với cô chút nào, cô cũng không thích vai diễn này. Nếu không phải vì tiền, cô sẽ không bao giờ tham gia bộ phim truyền hình loại này."
Tạ Giai Kỳ kinh ngạc nhìn anh, không trả lời. Không ngờ anh lại biết rõ bản thân cô như vậy, Tạ Giai Kỳ nhất thời cảm thấy có chút phức tạp.
Sau một hồi sững sờ, cô mờ mịt nói, "Không phải thiếu tiền mà là tôi chỉ muốn giúp gia đình cái gì, cho cuộc sống gia đình được tốt hơn."
"Nhưng đâu nhất thiết phải diễn bộ phim này?" Trương Dung suy nghĩ một chút rồi hỏi, "Tiêu chuẩn nhận kịch bản của cô là gì?"
"Không có tiêu chuẩn." Tạ Giai Kỳ chống cằm giải thích: "Nếu để tôi tự nhận kịch bản, tôi chỉ nhận những vai mình thích. Thực ra, tôi rất thích hắc nữ, chắc chắn sẽ rất thú vị.
Đương nhiên không thể quá xấu xa, nếu không chắc chắn tôi sẽ diễn không được tự nhiên. Thêm là, tôi cũng muốn đóng vai cảnh sát, có thể nổ súng, cảm giác rất đẹp trai."
Cô nhiệt tình nói với Trương Dung về thể loại vai cô thích, Trương Dung chỉ im lặng lắng nghe, gật đầu.
"Tựu chung lại! Tôi vẫn thích thử thách bản thân. Tôi không muốn bị đóng khuôn trong những vai diễn giống nhau. Tôi muốn đóng một vai khác biệt. Tôi tự tin có thể làm tốt."
Sau một lúc dừng lại, cô nhìn Trương Dung, nói, "Giống như nhân vật Hàn Sâm mà anh diễn hôm nay ấy."
"Tôi tin cô có thể."
Trương Dung gật gật đầu, cười nói, "Tôi sẽ gửi kịch bản cho cô sau. Tôi nghĩ có một vai rất thích hợp với cô."
"Được chứ!"
Tạ Giai Kỳ trả lời mà không cần suy nghĩ, sau đó ngạc nhiên hỏi, "Nó có phải phiên bản mới của" Chiếc vòng ngọc bích "không?"
Cô rất ấn tượng với nhân vật Như Yên do Trương Dung thủ vai ở số trước, sau khi xem lại, cô cũng băn khoăn không biết nếu là mình thì sẽ phải diễn như thế nào.
"Không, là một bộ phim truyền hình hiện đại."
Trương Dung giải thích ngắn gọi. "Một bộ phim truyền hình về sự cô độc."
"Cô nghĩ sao nếu tôi mời cô đóng phim?"
Tạ Giai Kỳ nghiêng đầu nhìn anh, nói đùa, "Thù lao của tôi không rẻ nha."
"Đều là bằng hữu, không thể giảm giá à?"
"Giảm giá á?"
"Chà! Anh thẳng thắn quá đấy."