🖼️ Chương này có nội dung ảnh, vui lòng xem trên
Phiên bản đầy đủ Chương 26: Cảm giác ống kính (2)
Lư Vũ Tiêu mặt trắng bệch, nhưng vẫn cố nặn ra nụ cười, đứng trên sân khấu vỗ tay nhẹ nhàng chúc mừng Từ Quang Diệu.
Từ Quang Diệu sững sờ, tại sao mình lại được vào vòng trong?
Anh vội vàng nhìn Lư Vũ Tiêu đứng bên cạnh, định mở miệng nói điều gì, nhưng Lư Vũ Tiêu đã được nhân viên công tác đưa xuống, dẫn vào cánh gà.
"Chúc mừng Từ Quang Diệu đã lọt vào vòng trong!"
Đại Hữu cầm một tấm thiệp, nói với Từ Quang Diệu "Tiếp theo, là giây phút anh quyết định xem mình sẽ về đội nào trong số 4 vị cố vấn."
Từ Quang Diệu ép bản thân tỉnh táo lại, nhìn chằm chằm vào chỗ người cố vấn, thốt lên "Trương Dung." _ Cái đồ khốn nạn!
Lấy lại tinh thần, anh nuốt những từ này xuống bụng, nếu mà nói những từ này trước mặt khán giả cả nước, anh cũng chẳng còn đường nào mà lăn lội trong giới giải trí này nữa.
"Oke, nhóm chương trình sẽ cung cấp cho bạn một số tài liệu chủ đề và bạn sẽ chọn một trong các chủ đề đó để biểu diễn trong vòng tiếp theo."
Đại Hữu xoay người nhìn về phía màn hình lớn, đang chiếu chủ đề trên đó.
Tình huynh đệ.
Thiện và ác.
Chơi cờ
Kẻ gϊếŧ người và ông trùm.
Đầu óc của Từ Quang Diệu chỉ nghĩ đến ánh mắt của Lư Vũ Tiêu nhìn anh trước khi rời khỏi sân khấu, nhất thời tâm trạng không khỏi bực bội.
"Cố vấn Trương Dung, anh thích chủ để nào hơn?" Đại Hữu hỏi Trương Dung.
Trương Dung thản nhiên đáp "Cứ để Từ Quang Diệu lựa chọn. Tôi thế nào cũng được."
Nghe thấy mấy lời này, Từ Quang Diệu nghiến răng nghiến lợi tức giận.
Anh ngước nhìn màn hình, thấy dòng thứ hai liền quay đầu nhìn Trương Dung lạnh lùng nói "Tôi chọn thiện và ác."
"Vâng, chúng ta sẽ cùng chờ đợi màn trình diễn hứa hẹn sẽ rất tuyệt vời của hai người."
Sau lưng Đại Hữu, mở ra cánh cửa xuống hậu trường.
* * *
"Mời anh đi bên này."
Các nhân viên dẫn Từ Quang Diệu vào hậu trường, người hướng dẫn đạo cụ và nhân viên hậu trường đang bận rộn giúp các diễn viên thách đấu chuẩ bị, khung cảng rất náo loạn.
Lư Vũ Tiêu cũng đang đợi ở lối ra vào, đang nói chuyện với người đại diện.
"Tiêu Tiêu."
Từ Quang Diệu bước nhanh về phía hai người, muốn nói điều gì đó.
"Chúc mừng anh đã giành chiến thắng."
Lư Vũ Tiêu cười nhạt, gật đầu với anh "Diễn xuất của anh rất tốt, à, bây giờ tôi có việc phải đi trước rồi, tạm biệt."
Sau đó cô quay người rời đi cùng với người đại diện.
Thẫn thờ nhìn cô khuất bóng sau lối đi, Từ Quang Diệu nhìn chăm chăm về phía tay phải của ghế cố vấn trên sân khấu qua cánh cửa bình phong vẫn chưa đóng lại.
Trương Dung! Anh ta nhất định là cố ý!
Trong phòng trang điểm thì nói là hiểu lầm, nhưng khi lên sân khấu lại trả thù cô ấy đúng không?
Đừng nghĩ rằng bình chọn cho tôi, tôi sẽ thấy cảm kích.
Tôi rõ ràng là không muốn vào vòng trong cơ mà.
Bây giờ thì xong rồi, Tiêu Tiêu đã phớt lờ tôi, ôi, tình yêu của tôi..
Mình thực sự ngu ngốc. Ở trên sân khấu vừa nãy phải nên bỏ quyền thi đấu chứ!
Trời ơi! Sao vừa rồi lại không nghĩ ra chứ?
Ngu như heo!
Từ Quang Diệu vẻ mặt thống khổ, đấm vào bức tường ở lối đi.
Á, đau!
Anh vội vàng thu lại nắm đấm, nhét tay vào túi quần, nuốt tiếng kêu trở lại.
Aaaa! Tức chết mất!
* * *
Chương trình tiếp tục được ghi hình, ba nhóm diễn viên thách đấy sau đó cũng hoàn thành màn biểu diễn của họ, cũng đã chọn về đội với vị cố vấn nào.
Lúc này, cũng đã được nửa chương trình.
Trong thời gian nghỉ ngơi, có một giờ để mọi người ăn cơm trưa.
Vào buổi chiều, là khoảng thời gian ghi nốt phần còn lại của chương trình và chuẩn bị cho phần biểu diễn. Trương Dung cần tận dụng thời gian để thực hiện phần biểu diễn với Từ Quang Diệu.
Bất quá, không có gì khó khăn đối với anh. Chỉ là tên tiểu tử này rất có thành kiến với anh!