Chương 17: Thu hoạch ngoài ý muốn. (2)
Trương Dung mỉm cười, người phụ nữ ngu ngốc này thực sự không có não, hẳn nào lại bị Trần Qua giờ trò.
"Nếu vậy thì tôi không còn gì để nói."
Anh đứng ngay dậy "Thôi thì để cô với Trần Qua nói chuyện 'tâm tình' với anh vậy.
Dứt lời, anh bước ra cửa, không nhanh cũng không chậm.
Nhìn bóng dáng của anh rời đi, sắc mặt Hạ Mộng Di nhất thời có chút luống cuống, vội vàng đứng dậy đuổi theo.
Cô hiểu rõ Trần Qua, nếu hắn ta biết cô phản bội chắc chắn sẽ không để cô yên.
" Đợi đã. "
Cô lao ra ngoài cửa, hét gọi Trương Dung.
Dừng bước, Trương Dung quay người lại, thái độ hờ hững.
Do vừa nãy hét làm cứng giọng, Hạ Mộng Di khó khăn nói" Chúng ta từ từ bàn lại. "
Cô nói ra những lời này đồng nghĩa với việc đồng ý thỏa hiệp.
Cười cười nhưng không lên tiếng, Trương Dung xoay người đi qua chỗ cô đứng, quay trở lại bàn ngồi xuống.
Thấy cô cũng ngồi vào chiếc ghế đối diện, Trương Dung nâng cằm nói" Nói đi! Bàn lại thế nào đây? "
Hạ Mộng Di sắc mặt trắng bệnh, trong lòng đang rối tinh rối mù, cô cũng không biết phải nói như nào.
Ngó thấy cô chưa nói gì, Trương Dung lắc đầu nói trước" Tôi trước tiên nói cho cô điểm mấu chốt của tôi là tôi sẽ không trả một cắc nào, chuyện này vốn chính là cô mắc nợ tôi, theo lí tôi sẽ không tìm đến cô, nhưng cô và Trần Qua đã cắt đứt rồi, thêm nữa tôi cũng biết là cô bị hắn ta lừa mà thôi. Tôi muốn đích thích hạ gục hắn như vậy mới thú vị.
Nhưng tôi có thể đảm bảo với cô rằng, nếu Trần Qua muốn đói phó với cô tôi nhất định sẽ đảm bảo an toàn cho cô. Nếu cần tôi cũng có thể ra hầu tòa để làm chứng, đây là lời đảm bảo lớn nhất của tôi. Cô hãy suy nghĩ cho kĩ. "
Trương Dung nói xong liền dựa lưng vào ghế sofa, vẻ mặt không chút thay đổi nhìn cô.
Sắc mặt Hạ Mộng Di âm trầm bất định, nội tâm đang chiến đấu kịch liệt.
Một lúc sau, cô thở dài một tiếng, có chút mệt mỏi gật đầu" Được rồi, tôi hi vọng anh nói lời phải giữ lấy lời. "
Cô đã đến đây đồng nghĩa với việc không có đường lui.
Mấy yêu cầu trước đây chỉ là cô muốn thêm chút lợi ích không ngờ Trương Dung lại thẳng thừng cự tuyệt.
Cô biết vợ của Trần Qua đã bị gọi đi 'uống nước trè', nếu không thì cô cũng không lo lắng tìm lối thoát cho mình như vậy.
Trần Qua có được ngày hôm nay, tất cả là dựa vào sự trợ giúp của vợ hắn, nếu vợ hắn ngã xuống thì hắn ta chỉ cách nước chết có một bước mà thôi.
Chung thuyền với Trần Qua bây giờ không có ích lợi gì, để bảo vệ bản thân mình chỉ có một con đường đó là hợp tác với Trương Dung, nếu không, cô sẽ phải chết chung với hắn.
" Hợp tác vui vẻ! "Trương Dung cười, vươn tay ra.
Nhìn bàn tay trước mặt, Hạ Mộng Di không đáp lại, tỏ ý bất mãn.
Trương Dung cũng không để bụng, tự nhiên thu tay về, cười hỏi" Cô nói ở chỗ cô có két sắt của Trần Qua? Ngoài tiền ra còn thứ gì không? "
" Một số sổ sách của công ty và các văn kiện khác! Còn có thể có cái gì nữa? "
Hạ Mộng Di có chút nghi hoặc" Anh hỏi cái này làm gì? "
" Không có gì, tùy tiện hỏi thôi. "
Trương Dung nghĩ nghĩ, ngả người ra phía sau, thờ ơ hỏi" Có cách lấy mấy thứ đó cho tôi xem qua không? "
" Xem mấy thứ đó làm gì? "
Hạ Mộng Di thuận miệng nói, theo phản ứng rồi đột nhiên như hiểu ra vấn đề" Anh lừa tôi? Anh không hề có bằng chứng việc Trần Qua chốn thuế! "
" Ừ, thông minh. "
Trương Dung không phủ nhận" Tôi không có bằng chứng về việc Trần Qua trốn thuế nhưng mấy lời tôi nói về vợ hắn là sự thật. Nêu công ty Trần Qua ổn thì sao vợ hắn đi 'uống nước chè. "?
Bà ta là cổ đông lớn nhất của công ty Trần Qua, bà ta mà ngã xuống, Trần Qua cũng không yên ổn, lời này là ta nói thật."
Hạ Mộng Di không nghĩ ngợi mấy chuyện này nhìn chằm chằm, nghiến răng nghiến lợi
"Anh cũng chẳng phải hạng tốt đẹp gì."
"Quá khen nhưng mà vẫn kém xa cô."
Trương Dung nhún vai, lãnh đạm nói "Chuyện này tôi không ép nhưng nếu không lấy được coi thì quên đi."
"Không cần, sáng sớm ngày mai, ta sẽ giao đồ cho anh."
Hạ Mộng Di không muốn thấy bản mặt của Trương Dung, cô đứng dậy, đầu đấy hắc tuyền, mang theo túi sách rời đi.
Nhìn bóng lưng rời đi của cô, Trương Dung thầm nghĩ, nữ nhân này xem ra cũng không phải là không có đầu óc.
Cầm lấy chiếc túi, anh đi tới đối diện với Hạ Mộng Di, lấy ra một bút ghi âm ở khe ghế sofa, ném vào túi cùng vào chiếc trước đó.
Cái gốc này đã được chuẩn bị từ trước để đề phòng Hạ Mộng Di, nhưng không ngờ cô lại chịu thua nhanh quá, khiến những chiêu trò của cao thủ trở nên vô dụng.
Nhặt được chiếc túi, anh nhanh chóng rời khỏi nhà ga.
Mục tiếp của anh đã đạt được, thu hoạch ngoài ý muốn.
Anh vốn dĩ chỉ muốn Hạ Mộng Di vạch trần bộ mặt giả nhân giả nghĩa của hắn, nhưng không ngờ những lại biết được hắn làm ăn cũng không sạch sẽ gì.
Nếu Hạ Mộng Di có bằng chứng việc Trần Qua trốn thuế thì kế hoạch lần này đảm bảo sẽ thành công.