Chương 5: Chế thuốc

Nhìn thấy Từ Phàm ép tới từng bước, ba người họ theo bản năng run lên!

Bọn họ hiểu hơn ai hết tiểu tứ ca lợi hại cỡ nào, hiện tại Từ Phàm một quyền đánh cho hắn co quắp trên mặt đất, nhìn là biết được ai mạnh ai yếu.

"Đại ca, sai rồi, sai rồi, ta, chúng tội không lien quan!"

Nếu bây giờ họ muốn chạy trốn, chắc chắn sẽ bị Từ Phàm một đấm nằm xuống đất, ba người họ lập tức quỳ xuống, giả làm cháu trai với Từ Phàm .

Từ Phàm cười lạnh một tiếng, nói: "Sai? Vừa rồi ba người các ngươi tưởng ta là quả hồng mềm, vì sao không nhận sai đi?"

"Cái này, cái này, đại ca, đại ca, đừng, đừng đánh chúng ta!"

"Đúng vậy! Chúng ta chỉ là tiểu đệ thôi!"

Ba người phối hợp, gật đầu như gà mổ thóc, Từ Phàm nhìn thấy thế, trên môi nở nụ cười.

Tác dụng của Lôi Bùa hiện tại đã gần hết, ba người này nếu hơi cứng rắn hơn một chút, ta sẽ không thể ứng phó nổi, nhưng hiện tại xem ra ba người đều đã bị hù đến phát sợ.

Nhìn thấy ba người quỳ trên mặt đất cầu xin tha thứ, Từ Phàm sờ sờ cằm nói: "Các ngươi coi ta như dê béo, cứ như vậy để các ngươi đi sao? Các ngươi cho rằng ta nhân từ vậy sao?"

"Đây……"

Từ Phàm rõ ràng không chịu bỏ qua, ba người bọn họ đều sắp khóc!

Họ không muốn chết!

"Vậy đại ca, ngươi, ngươi muốn như thế nào. . . "

Từ Phàm híp mắt khịt mũi, "Các ngươi cướp của ta làm ta bị thương, ta mặc kệ, ta phải bồi thường chi phí y tế cùng tổn hại tinh thần, bằng không ta sẽ gọi cảnh sát, các ngươi tự mình chọn đi."

Từ Phàm hiện tại rất thiếu tiền, những người này thoạt nhìn cũng không phải người tốt, hiện tại đưa tới trước mặt hắn, từ chối thì không tốt lắm.

"Đây……"

Ba người đều muốn khóc, làm việc vất vả cả ngày gặp được một con dê béo, kết quả khoong cướp được, ngược lại còn bị cướp, thật quá thảm!

" Đại, đại ca, vậy, anh muốn bao nhiêu..."

Ba người còn có chút bất đắc dĩ, Từ Phàm ngoáy lỗ tai nói: "Ngươi cảm thấy thế nào?"

"Đây……"

Lần đầu cướp Từ Phàm , bọn họ muốn lấy toàn bộ, bây giờ xem ra, nếu không giao ra tất cả, hôm nay bọn họ sẽ không thể ra khỏi con hẻm này.

Ba người họ nhìn nhau, rút tất cả số tiền họ có trên người.

" Đại, đại ca, tám nghìn này là tất cả tiền chúng tôi có, nếu anh muốn thêm, thật sự không còn nữa..."

Từ Phàm cầm tiền cũng không thèm đếm, đút vào túi xong chỉ vào tên tiểu tứ ca còn đang co quắp, nói: “Đi, đem tất cả tiền trên người đạ ca ngươi qua đây cho ta.”

"Đây……"

Ba tên tiểu đệ sắp khóc rồi, nếu tiểu tứ ca biết tiểu đệ của hắn giúp người khác cướp tiền của mình, không bị đánh chết mới lạ?

"Ừm?"

"Xem ra ba người các ngươi còn do dự?"

"Không không không!"

Nhìn thấy Từ Phàm trong mắt có cái gì không đúng, ba người sợ hãi đứng lên, chạy tới bên cạnh tiểu tứ ca!

Vì giữ mạng, bảo hắn cởϊ qυầи lót của Tứ ca đưa cho Từ Phàm cũng được!

"Đại ca, ở đây, tổng cộng có bảy ngàn, trên người hắn cũng chỉ có như vậy."

"Haha, rất tốt."

Từ Phàm nhét tiền vào túi sau đó vỗ vai chúng.

"Ta biết, các ngươi về sau nhất định muốn báo mối thù này, hôm nay ta tha cho các ngươi một lần."

"Nhớ kỹ, ta là người của Vương Mã Tử ."

Sau khi quăng cái nồi đen cho Vương Mã Tử , Từ Phàm bước ra khỏi con hẻm với một túi tiền đầy ắp.

Cộng thêm mười lăm nghìn mà bốn tên khốn này đưa cho, Từ Phàm đã có gần hai mươi ba nghìn.

Bây giờ, với số tiền kiếm được, ngoài việc có thể bào chế một phần Hoạt Cốt Tán cho cha, hắn còn có thể bào chế một loại thuốc khác.

Khai Linh Tán!

Đêm qua Từ Phàm dùng điện thoại di động tìm kiếm trên mạng, đem Thanh Nang Quyển đọc đại khái.

Tìm thấy một đơn thuốc khác được ghi trong cuốn sách không đầy đủ này, đó là Khai Linh Tán.

Loại thuốc này có thể đề cao linh thức của con người rất nhiều, là loại thuốc nhất định phải có để tu luyện!

Chỉ có tác dụng một lần!

Nếu hắn uống thuốc này, hắn tin rằng việc học y thuật được ghi trong Thanh Nang Quyển sẽ không còn là vấn đề nữa!

Cầm tiền, Từ Phàm lập tức chạy đến chợ thuốc trong quận.

Sau khi chạy khắp các cửa hàng và mua tất cả dược liệu của hai loại thuốc, số tiền còn lại trên người Từ Phàm không đến hai nghìn.

Từ Phàm không cảm thấy nản lòng, chỉ cần vết thương ở chân của cha có thể nhanh chóng chữa khỏi, hắn không quan tâm đến việc tiêu bao nhiêu tiền!

Sau khi tìm thấy tất cả các dược liệu, Từ Phàm đặt một phòng trong một khách sạn nhỏ trong quận để pha chế thuốc.

Tất cả tiền của hắn đã được tiêu vào đống dược liệu này, Từ Phàm cần một môi trường yên tĩnh để chế thuốc, tránh khỏi làm hỏng nó.

Việc bào chế hai loại thuốc vô cùng khó khăn, không chỉ liều lượng, nhiều dược liệu chỉ sử dụng một phần nhất định!

Từ Phàm chỉ cảm thấy đầu thật to, thầm nghĩ, khó trách công thức này lại thất truyền.

Hắn mất bốn giờ để hoàn thành hai liều thuốc.

Từ Phàm lau mồ hôi trên trán, nhìn hai liều thuốc đã hoàn thành trên bàn, trên mặt lộ ra nụ cười.

Hai loại thuốc phương thức dùng rất đơn giản, pha xong uống đi, Từ Phàm lấy một ít Hoạt Cốt Tán, pha với nước sôi, sau đó uống.

Sau đó Từ Phàm ngồi vào bàn và cẩn thận quan sát vết thương trên cánh tay.

"Đây……"

Từ Phàm trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, vết thương trên cánh tay đang dần hồi phục!

Nó chậm, nhưng nhanh hơn hầu hết các loại thuốc trên thị trường!

Nên biết, Từ Phàm chỉ dùng một ít Hoạt Cốt Tán!

Từ Phàm cười! đến lúc đó, đưa số Hoạt Cốt Tán còn lại cho cha uống, trong vòng một tuần, cha nhất định có thể đi lại được!

"Qúa tốt rồi!"

Từ Phàm siết chặt nắm đấm, trên mặt tràn đầy hưng phấn!

Cha bị tai nạn, hắn không thể ở bên cạnh, bây giờ có thể tự tay chữa khỏi bệnh cho cha, coi như hắn đã làm tròn bổn phận của người con!

Sau đó, Từ Phàm nhìn vào gói Khai Linh Tán trên bàn!

Hắn đã nhìn thấy tác dụng của Hoạt Cốt Tán, hiện tại đối với tác dụng của Khai Linh Tán, hắn thực sự rất hiếu kỳ!

"Thử ngay bây giờ!"

Từ Phàm không thể kiềm chế được sự hiếu kỳ trong lòng, đứng dậy và bắt đầu dùng gói Khai Linh Tán đã chuẩn bị sẵn này!

"A! Nóng!"

Vì quá nôn nóng, Từ Phàm lúc uống đã làm bỏng đầu lưỡi!

"Kỳ lạ? Tại sao không phản ứng?"

Đợi hồi lâu, Từ Phàm cũng không cảm giác được thân thể có bất kỳ biến hóa gì, hắn chớp chớp mắt, trong lòng thầm nghĩ, chẳng lẽ vừa rồi lúc chế thuốc xuất hiện sai lầm!

"Xong rồi, hết rồi..."

Từ Phàm có chút chán nản, phải biết rằng để làm ra bao Khai Linh Tánnày, hắn ta đã tốn hơn 10.000 tệ.

Thất bại lần này là một tổn thất không nhỏ.

"Không được, phải xem đã làm sai ở đâu."

Từ Phàm lập tức lấy Thanh Nang Quyển từ trong nhẫn trữ vật ra, bắt đầu lật xem, muốn xem quá trình chế thuốc vừa rồi có xảy ra vấn đề gì không.

Sau khi xem qua, Từ Phàm phát hiện ra một vấn đề!