Chương 10: Chuyện cũ

A Ly đem vòng hoa cùng con thỏ đan bằng lá cây đặt vào góc trong cùng ở trong giá đồ, rồi lại dùng thêm cái rương để che lại, chờ thêm mấy ngày sau trở về phủ sẽ đem giấu trong ngăn tủ ở trong phòng ngủ.

Núi Tú Sơn có hai đường để lên núi một đường là bậc thềm làm bằng đá còn đường còn lại là đường đất, các chủ tử khi lên núi sẽ để cho người hầu khiêng đồ lên bằng đường đất còn chính mình thì đi bậc thềm để lên núi. Nàng cùng Chu Khắc Cận vì để kịp thời gian mà năm bước chân thường ngày trở thành hai bước, không dám dừng lại không lời phàn nàn chạy thẳng lêи đỉиɦ núi. Mồ hôi chảy đầm đìa, mặt mày xám xịt.

Trên đỉnh núi có một khoảng đất trống rộng lớn, phía đông có rất nhiều phòng được bố trí một một cách trật tự, xà nhà chạm khắc sơn đỏ, tường trắng gạch xanh, cây phong mọc đan xen vào nhau, cỏ xanh tươi tốt; phía tây có một vách núi giả dựng đứng, có bậc thềm đi xuống là một cây cầu treo, phía dưới cầu là một hồ nước, mùa hạ nước óng ánh, mùa đông nước đông cứng, còn bây giờ là mùa thu mặt nước yên ả thi thoảng thì lay động bởi lá khô rơi xuống; phía nam có khe núi sâu khác với phía tây, núi phía nam dựng đứng, có nhiều con dốc, cây cao to lớn, trái dại sum suê, nhiều động vật nhỏ; còn phía bắc địa hình hiểm trở, cây to có gai, trên vách núi thường có hang động, phía dưới có hố sâu và dây leo, thường chỉ có chuột và rắn là sinh sống ở đây, ít người lui tới, thi thoảng mới có mấy người hái thảo dược ghé qua.

Hầu phủ mở tiệc ở bãi đất trống, thảm thêu gấm xa hoa, bài trí bàn thấp nệm êm, rèm lụa bay phấp phới, chuông nhạc bằng đồng, trống chiêng bầng da trâu.

Giờ Mùi mới khai tiệc nhưng khách khứa đã chuẩn bị rửa mặt chải đầu, dạo chơi vườn hoa ngắm cảnh nhưng chủ yếu là giao lưu vài lời cùng nhau.

Phu nhân bất lực, chỉ có thể kêu hai người đi tắm rửa chải đầu, A Ly liền cáo lui trước.

Phu nhân cư xử rất khéo léo, dù đang dạy bảo nhi tử nhưng vẫn dùng giọng điệu nhẹ nhàng, khuyên hắn:

"Vừa rồi phụ thân không thấy con nên đã rất tức giận, sau khi tắm rửa xong phải đi nhanh đến Lang Gia các nhận lỗi với phụ thân, bên trong còn có vài vị đại nhân, nhớ chào hỏi đấy."

Chu Khắc Cận ghét nhất là phải chào hỏi kiểu này, hắn thà trở về phủ bị phụ thân quở mắng trách phạt, cũng không muốn đi chào hỏi xu nịnh mấy người này.

Thiếu niên bực bội gãi tóc, gật đầu lia lịa tỏ ý đã biết, rồi hạ quyết tâm không do dự, nói: "Con ở dưới chân núi gặp phải...Đại ca."

Phu nhân nghe xong sắc mặt đanh lại, nắm chặt chiếc khăn trong tay: "Chu Tông?"

"Vâng."

"Con thấy nó lên đây à?"

"Không có, chỉ chạm mặt thôi ạ." Hắn cố ý giấu đi là A Ly cũng có thấy, theo bản năng mà không muốn cho mẫu thân biết.

“Ta đã biết.” Nàng mím chặt khóe môi.

A Ly chuẩn bị xong thì yến hội cũng bắt đầu, khách khứa đã ngồi an ổn tại chỗ, tôi tớ đứng hầu.

Rạp hát tấu nhạc hay nhất Bình Thành cũng được mời tới, đàn sáo vang lên, du dương êm tai.

Sắc trời tuy còn sớm, nhưng bị bóng cây che đi, phu nhân sai người thắp đèn, đèn sáng khắp xung quanh, mùi trầm hương thoang thoảng.

Hầu gia ngồi ở vị trí chủ tọa, Chu Khắc Cận ngồi ở dưới hàng có bốn ghế, A Nghĩa đứng rót rượu trái cây cho hắn, hắn không uống mà cầm cái ly lắc qua lắc lại, không biết đang nghĩ cái gì.

Thấy A Ly đang nhìn lén mình, liền vẫy tay với nàng.

A Ly giả bộ không nhìn thấy, cúi thấp đầu nhìn phu nhân.

Phu nhân cùng Trung Võ Bá phu nhân đang nói chuyện cùng nhau, nhìn thấy động tác nhỏ này của Chu Khắc Cận liền trừng mắt liếc hắn một cái, hắn liền vội vàng bỏ tay xuống.

Trung Võ Bá phu nhỏ giọng trêu chọc nàng: "Cận nhi đã lớn rồi, muội nên cân nhắc đến chuyện thành hôn cho nó thôi."

Phu nhân nghe vậy thì thở dài, nói: "Muội đương nghiên là đã nghĩ tới, nhưng việc này không thể sắp xếp liền được."

"Cũng thật là." Trung Võ Bá phu nhân cũng thở dài theo: "Hầu gia tự mình trì hoãn, cũng không phài là vì suy nghĩ cho muội và Cận nhi sao, nếu để Cận nhi thành thân trước người kia, thì chắc chắn sẽ có sóng gió xảy ra." Nàng đột nhiên nhớ tới đứa con trai phong lưu của mình, liền nói: "Hay là tìm cho Cận nhi hai thông phòng trước?"

Phu nhân cảm thấy tẩu tẩu của mình nói chuyện quá trắng trợn nên nghe xong chỉ cười nhạt một cái, nói: "Vẫn là tẩu tẩu chu đáo." Rồi đổi sang chuyện khác.

A Ly nghe hai người thì thầm với nhau, trong lòng bối rối, lo sợ phu nhân sẽ để cho mình làm nô tỳ thông phòng của Chu Khắc Cận.

Nhưng nàng còn chưa kịp nghĩ nhiều, tiếng trống cùng tiếng đàn chợt dừng, trong nháy mắt tiếng trò chuyện trong núi dần nhỏ đi, chỉ trong chốc lát, liền có một thông báo vang lên.

"Thánh Nguyên trưởng công chúa giá lâm!"

Hai nhóm cung nữ mở đường, đi theo sau là trưởng tử Chu Tông và nữ quan Lục Hiểu Chi.

Một chiếc kiệu nguy nga uy nghiêm tiến vào, nữ tử ngồi trên kiệu kia ung dung tư tại, trang sức đầy người, trang phục nhiều lớp, mái tóc xỏa dài, vẻ đẹp của một đại mỹ nhân.

Mọi người đồng loạt quỳ xuống, hô to công chúa thiên tuế.

Lý Dụ thánh nguyên trưởng công chúa do Quảng ấp trưởng công chúa nuôi dưỡng.

Là con gái yêu quý của Thừa Dương đế vua của Đại Chiêu, là em gái cùng cha khác mẹ của đương kim Thánh Thượng vua của Đại Tấn hiện tại.

Cho dù là Đại Chiêu đã bị hủy diệt hay Đại Tấn của hiện tại, thì đều là dưới một người trên vạn người.