Chúng tôi nhanh chóng quay đầu lại: Đó là cô bé Nhà Slytherin được chúng tôi giúp. Ôi! Chỉ vì cô ta mà tôi gặp rắc rối. Nhưng tôi không hối hận khi ngăn cản Aumus.
Cô gái ấy nói với vẻ mặt hối lỗi:
- Mình thành thật…xin lỗi…tại mình mà các bạn đã bị….
Tôi xua tay:
- Không sao đâu! Không sao thật mà! Mình sẽ tự xử lý được!
Bây giờ tôi mới nhìn kỹ. Trông cô gái ấy hơi xanh xao.Nhưng điểm nổi bật nhất là cô ấy có đôi mắt to và đen láy rất đẹp. Cô ấy giơ tay ra và cười tươi:
- Mình là Bella Monroe, chúng ta làm bạn nhé?
Tôi và Nirvana sững người ra trước lời đề nghị như vậy.
Bỗng nhiên Bella rụt tay lại và ấp úng:
- Ơ…mình nghĩ gì thế không biết? Chắc bạn không muốn kết bạn với….một đứa Slytherin như mình đúng không?
Không cần phải suy nghĩ nhiều. Tôi đưa tay ra và nói:
- Không vấn đề! Chúng ta sẽ là bạn của nhau!
Nirvana hình như có vẻ không tán đồng lắm. Bella cười hạnh phúc:
- Cám ơn! Mình vui lắm! Bạn là người bạn đầu tiên của mình đấy!
Đây là một câu chuyện kỳ lạ đúng không? Người bạn thứ 3 của tôi là lại một nữ sinh Nhà Slytherin. Mẹ tôi sẽ nghĩ sao khi biết chuyện này? Tôi thấy rùng mình. Và tôi hơi lo là nếu các thành viên Griffindor mà biết được chuyện này thì có lẽ tôi sẽ bị tẩy chay mất. Đúng vậy! Sẽ chẳng khác nào hồi cha tôi bị mọi người xa lánh vậy. Và tôi thật sự không hiểu sao một cô gái hiền lành như Bella lại được phân vô Nhà Slytherin cơ chứ. Cái Nón đã nói rằng vì tôi quá nhân hậu nên đã không vô được Nhà Slytherin cơ mà!
Thế là tôi đã có 3 người bạn trong đời. Đầu tiên là Rose ở Nhà Hufflepuff. Sau đó là Nirvana ở chính Nhà của mình. Bây giờ lại là Bella ở Nhà Slytherin. Sao ông trời khéo sắp đặt. Có lẽ người bạn tiếp theo mà tôi có sẽ thuộc Nhà Ravenclaw chăng? Tôi phì cười.
Nirvana lên tiếng làm cắt đứt dòng suy nghĩ của tôi:
- Cậu biết tạo sao thằng Aumus lại dừng gây chiến khi thấy Rose xuất hiện. Nói cho cậu biết hắn là một trong những thành viên ở Rose Fan Club đấy!
Cái gì? Hy vọng nó đừng có làm phiền Rose. Không thì tôi thề sẽ quyết sống mái với nó.
Hôm sau, thằng Aumus xấu tính đã đi lan truyền tin tôi bênh một đứa Nhà Slytherin và cứ bô bô rằng tôi không phải là thành viên Griffindor thực thụ. Các học sinh khác mỗi lần nhìn thấy tôi là xầm xi và nhìn tôi một cách khó chịu. Nirvana thì vẫn cứ điệp khúc:
- Kệ bọn nó! Kệ bọn nó! Kệ bọn nó…..
Hôm sau, Rose vội chạy tới và nói với tôi:
- Chuyện này có thật không vậy? Hôm nay mọi người cứ bàn tàn suốt.
Tôi chẳng biết nói gì ngoài việc gật đầu. Cô ấy thì thầm:
- Cậu điên mất rồi! Có đáng không, Albus?
Tôi dứt khoát:
- Đáng mà! Cứ tin tớ!
Scorpius đột nhiên xuất hiện với nụ cười giả tạo hết chỗ nói:
- Ôi bạn của tôi! Đáng lẽ cậu nên gia nhập Nhà Slytherin! Chúng ta sẽ là bạn của nhau…
Tôi bực mình:
- Thôi đi! Tôi không phải bạn của cậu! Tôi giúp cô ấy chỉ là vì tôi thấy cô ấy không phải người xấu như cậu.
Scorpius nhìn tôi lắc đầu một cách khó chịu:
- Cậu ngây thơ quá, Albus. Trên đời này không hề có tốt xấu, chỉ có người mạnh kẻ yếu mà thôi. Cậu không thấy sao? Thằng Aumus đó mặc dù là học cùng Nhà với cậu nhưng nó là một kẻ chẳng ra gì phải không nào?
Tôi lạnh lùng:
- Có lẽ…cậu không tư cách nói câu đó đâu!
Scorpius không những không tự ái mà còn cười một cách chân thật nhất mà tôi từng thấy từ trước tới giờ:
- Hahaha! Biết nói sao nhỉ? Cậu thật sự đã gây ấn tượng với tôi đấy! Tôi rất thích cậu! Thôi được rồi! Nếu đổi ý thì hãy gặp tôi nhé! Cho dù cậu có là học sinh Nhà Griffindor thì không vấn đề gì? Cậu không giống họ, đúng không nào? Nhà Slytherin luôn mở rộng cửa chào đón cậu.
Sau đó Scorpius bỏ đi một cách ngạo nghễ. Nirvana lẩm bẩm:
- Nó nghĩ mình là ai chứ?
Tôi thật sự không phải thành viên Nhà Griffindor sao? Tôi thật sự không giống họ sao? Tôi chỉ nghĩ là sẽ tốt hơn nếu các Nhà thân thiện với nhau.